Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2261: Cửu Thiên trong truyền thuyết

Chương 2261: Cửu Thiên trong truyền thuyết

Bên ngoài mảnh tinh vực đổ vỡ này có một vị Tiên Vương thờ ơ đứng sừng sững ở đó, pháp thân che lấp hoàn vũ, đôi mắt sáng hừng hực như hai vầng thái dương huy hoàng.

Hắn vươn bàn tay lớn ra đánh sập nơi này, toàn bộ sao trời đều nổ tung rồi rơi xuống mặt đất như lưu hỏa.

Núi thì bị nứt vỡ, sông bị pháp lực cuồn cuộn hong khô, đất đai chia tách, thần sơn cổ lạc đều sụp đổ. Một số sinh mệnh cổ tinh vốn vô cùng phồn thịnh nhưng giờ đây lại nơi nơi hoang vắng, chẳng còn sót lại thứ gì.

Sau khi biết Tiên Vương muốn hủy diệt mảnh tinh vực này, tất cả mọi người đều rời đi ngay trong đêm, xa quê biệt xứ, lưu lạc tha hương. Dưới Tiên Vương chi uy, tinh không thoáng chấn động rồi nổ tung, không còn bất cứ thứ gì tồn tại.

Ở một nơi xa xăm cũng có Tiên Vương đứng sừng sững đang ra tay. Bàn tay lớn vô hình đè đạo pháp xuống, hoàn vũ đang sụp đổ.

Sau khi phạm vi thu nhỏ lại đến tinh vực này, bọn hắn càng không kiêng nể gì mà ép buộc Tiên Cung di tộc hiện thân theo lời dặn của Cố Trường Ca.

Đối với sinh linh bình thường mà nói, đây tuyệt đối là đại nạn chẳng khác nào diệt thế.

Tiên Vương đã khăng khăng tiêu diệt các tinh vực này thì không ai có thể lay chuyển ý nghĩ của bọn hắn, nếu Tiên Vương muốn động thủ thì vẫn có thể vung nắm đấm xóa sổ tinh vực.

Trong khoảng thời gian này, đủ mọi cảnh tượng tai họa khủng khiếp xuất hiện trong các tinh vực này, phản chiếu trong vạn cổ trường không.

Các sinh linh tu sĩ trong vũ trụ xa xôi đều cảm thấy hoảng sợ gấp bội, lo lắng Tiên vực và vương phủ của bản thân sẽ bị liên lụy.

Nghịch Trần chiếm thân thể của Vương Vô Thương đang ngồi xếp bằng trong động phủ, ánh mắt bỗng lóe sáng, dường như cả người cũng đang tỏa ra ánh sáng thất sắc.

"Xem ra bọn hắn muốn ép Tiên Cung di tộc hiện thân. Ngay cả hai vị Tiên Vương của Vương phủ cũng đến, e là sắp xảy ra biến cố lớn rồi đây!"

Sau đó hắn đứng dậy. Một vị chân tiên đứng ngoài động phủ trông có vẻ rất cung kính. Nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện thần sắc trong đôi mắt kia hết sức hờ hững như thể không có bất cứ cảm xúc nào.

Dạo này Nghịch Trần dựa vào thiên phú của Nghịch Minh nhất tộc và sự giúp đỡ của các tiền bối anh linh đã thành công đoạt xá mấy vị chân tiên trong Vương phủ.

Có thể nói ngoại trừ hai vị Tiên Vương lão tổ và mấy vị tồn tại cường đại sắp lên cấp bậc Chuẩn Tiên Vương ra thì hiện giờ trong Vương phủ không có bất kỳ ai có thể đe dọa đến sự an toàn của hắn.

Ngoài ra Nghịch Trần đã hóa thân tinh không của mình, chuyển vào trong lãnh địa của Vương phủ, đang từ từ xâm lấn mảnh tinh vực này.

Dựa theo kế hoạch của hắn thì không tới mười năm, cả vương phủ sẽ bị hắn thống ngự.

"Đã đến lúc xuống hạ giới thăm Tử Câm cô nương rồi..."

Hiện giờ người duy nhất mà Nghịch Trần vẫn còn nhớ nhung là Vương Tử Câm. Dạo trước hắn biết tin nàng đã bị hai vị Tiên Vương của Vương gia dâng tặng cho Cố Trường Ca.

Từ đó về sau không còn tin tức về Vương Tử Câm nữa, điều này khiến Nghịch Trần thầm hận rất lâu, lo lắng nàng gặp chuyện bất trắc. Tuy nhiên sau khi đoạt xá mấy vị chân tiên của Vương phủ, hắn đã phát hiện ra manh mối.

Hình như Vương Tử Câm và Cố Trường Ca đã có quen biết từ trước cho nên lúc ở Nguyệt vương phủ nàng mới bị giữ lại, có điều Nghịch Trần vẫn chưa biết rốt cuộc là tại sao. Bây giờ chuyện phía Vương phủ đã gần như ổn định, chỉ cần không xảy ra sai lầm thì không có gì đáng lo.

Nghịch Trần bắt đầu suy tính kế hoạch tới hạ giới thăm Vương Tử Câm một chuyến.

Vương Tử Câm là người thứ hai khiến hắn nhớ nhung đến vậy, trên người nàng có loại khí chất khiến Nghịch Trần khó diễn tả được bằng lời.

Hắn chưa từng thấy những nữ tử nào khác toát ra được khí chất ấy, một ngày không gặp như cách ba thu. Đã bao lâu rồi hắn không được gặp nàng nhỉ?

"Nếu tới thượng giới, mặc dù chân tiên sẽ bị quy tắc ràng buộc, thực lực giảm chỉ còn một phần mười nhưng ở thế giới đó thì chừng ấy cũng đủ rồi. Thật ra mình không cần lo lắng vấn đề này."

Nghịch Trần vừa suy nghĩ vừa đứng dậy rời khỏi động phủ, sau đó dặn dò kẻ dưới rằng mình sẽ tới thượng giới một chuyến.

Thân phận này của hắn được Tiên Vương lão tổ vô cùng xem trọng, có thể nói là bây giờ ở trong tộc không còn ai dám làm trái lời hắn. Chỉ chốc lát sau, Vương phủ đã chuẩn bị xong liễn xa phá giới chở Nghịch Trần đi thẳng tới thượng giới, vị chân tiên đi theo bên cạnh hắn với danh nghĩa bảo vệ sự an toàn cho hắn.

Thật ra vị chân tiên này đã bị hắn đoạt xá chiếm thân xác từ lâu, chỉ là một trong số hàng nghìn hóa thân Phật Cương mà thôi. Lúc này hắn rời khỏi Phù Diêm Cảnh, sau đó lần theo manh mối tới chỗ Thanh Phong ở vùng đất Cửu Thiên.

Hiện giờ hắn đang ở trên một ngọn núi im lặng nhìn bàn cờ trước mặt.

Một nam tử trung niên bạch y lẳng lặng ngồi xếp bằng phía đối diện, trước mặt đặt một bàn cờ, vẻ mặt vừa xa cách vừa bình tĩnh lại có vẻ thoát tục.

Quanh người hắn toát ra vẻ huyền diệu như hàng tỷ ngôi sao bao quanh, diễn hóa tiên ý vô tận trông giống như đắc đạo cổ tiên chân chính.

Đây là một dãy núi hùng vĩ giống y với tiên cảnh trong tưởng tượng của thế nhân.

Tinh khí nơi đây mênh mông cuồn cuộn, hỗn độn mịt mù, thụy hà tô điểm, ngay cả đất đai cũng phát sáng. Đó là nhờ mẫu khí trong hỗn độn nuôi dưỡng!

Nơi đây có tiên dược đu đưa, hương thơm ngào ngạt.

Xung quanh đầy tử nham sừng sững, vách đá bóng loáng, phương thảo sinh trưởng, tham chi diệp nạp.

Kỳ Lân nằm lẻ loi dưới tảng đá xanh, thác bạc đổ xuống, hơi nước mịt mù, linh cầm bay lượn, lão dược tỏa hương.

Đây là chốn Cửu Thiên trong truyền thuyết, là nơi mà vô số thế nhân truy cầu, bao phủ tiên ý vô cùng vô tận.

Hết chương 2261.
Bạn cần đăng nhập để bình luận