Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2836. Sao phải nhún nhường?

Chương trước Chương sau
Thông báo
Truyện viptruyenfull.com đã đổi địa chỉ thành https:viptruyenfull.com. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!
Trong ngọc thuyền, đảo mắt chỉ còn lại mình Cố Trường Ca và thiếu nữ áo trắng vẫn vẫn giống như một khúc gỗ ở bên cạnh hắn.
Hắn nhẹ nhàng lắc chén rượu mà không nói lời nào, có điều ánh mắt hắn nhìn về bầu trời đêm phía xa xa, dường như đang suy nghĩ gì đó.
Diệp Tố Y cúi đầu cũng không nói lời nào, khi thì vụng trộm liếc mắt nhìn Cố Trường Ca một cái, nhưng không biết hắn đang nhìn cái gì, cũng không biết hắn đang suy nghĩ việc gì.
“Thời cơ có vẻ đủ thích hợp rồi…”
Cố Trường Ca cứ như coi thiếu nữ áo trắng bên cạnh không tồn tại, khóe miệng hắn lóe lên ý cười hờ hững.
“Vâng?”
Câu nói đó của Cố Trường Ca cũng khiến Diệp Tố Y tỏ vẻ hoang mang và nghi ngờ không rõ.
“Con nối dõi của Sở Cô Thành ư?”
“Không ngờ hắn lại xuất hiện ở Nam Hoang cổ thành?”
“Thì ra là thế, đúng là có được mọi thứ dễ dàng.”
Giờ phút này, trong một tòa núi đá quái dị, ít thảm thực vật, tiếp giáp với cửa vào thế ngoại của Vạn Tàng bí cảnh tại Nam Hoang cổ vực.
Thất Thái tử Đế Khôn của Yêu Đình đứng sừng sững tại chỗ, hắn mặc áo khoác, khí tức khiếp người, con ngươi âm u làm sao.
Giờ phút này hắn bỗng nhiên bật ra một tiếng cười to chấn động thiên địa, ánh mắt như mặt trời rực cháy phá vỡ sương mù mênh mông, xé rách bầu trời.
Sau một khắc, hắn cất bước ra khỏi tòa núi đá đó, bàn tay to xé mở hư không trước mặt.
Trong khoảnh khắc ấy, yêu khí vô tận đột nhiên bao trùm cuốn lấy dòng sông thời gian, yêu khí liên miên kéo dài không dứt xông thẳng bầu trời.
Đế Khôn bước đi ở trong đó, yêu khí mãnh liệt mênh mông che khuất cả tinh không, thiên địa đều phải chấn động theo.
Vô số tu hành giả và sinh linh đều không khỏi sinh ra một loại cảm giác kinh hãi chân thành, bọn họ kìm lòng không đậu muốn quỳ về phía đó.
Đế Khôn biến mất ở ngọn núi nổi tiếng này, sau đó cố gắng chạy tới Tử Quy thành đầu tiên.
Giờ phút này hắn chỉ muốn cười ha ha, cảm thấy ông trời đang thiên vị hắn đây.
Sao thế gian này lại có chuyện trùng hợp như vậy chứ?
Quả thật ngay cả hắn đây cũng không ngờ tới con nối dòng của Sở Cô Thành lại không có ở Tiên Sở Hạo Thổ, mà là ở Nam Hoang cổ vực này, còn gây ra loại chuyện khiến cho toàn bộ Nam Hoang cổ vực đều biết.
Việc này không phải là ông trời cũng đang giúp hắn sao?
Nếu Tiên Sở Hạo Thổ muốn rụt đầu, chứ không muốn bồi thường yêu đình, vậy thì hắn liền giết con nối dõi Sở Cô Thành, xem Sở Cô Thành đến lúc đó còn có thể giống như bây giờ tiếp tục ngồi im được sao?
Hơn nữa, đối với Đế Khôn mà nói, đây là một cơ hội tốt để được phụ thân hắn coi trọng.
“Không đúng, trên đời này hoàn toàn không có chuyện trùng hợp như vậy, ta quyết định đi tới Nam Hoang cổ vực là bởi vì giọng nói thần bí từ đáy lòng kia.”
“Là giọng nói thần bí kia nói cho ta biết tới nơi này sẽ đạt được mục đích của ta.” Ánh mắt Đế Khôn trở nên thâm thúy, nhưng trong lòng lại rùng mình không thôi.
Đối với sự tồn tại “không gì là không thể” kia, cảm xúc hiện tại của hắn càng thêm phần kính sợ.
Ngay từ đầu hắn hoàn toàn không biết tại sao phải đi tới Nam Hoang cổ vực, chỉ là theo bản năng tin tưởng giọng nói kia.
Mà bây giờ, tin tức con nối dõi Sở Cô Thành xuất hiện ở đây truyền đến cũng làm cho Đế Khôn hiểu được rằng bản thân phải làm cái gì.
Tuy nhiên hắn đâu phải kẻ ngu xuẩn chứ, hắn cũng nghi ngờ rằng có phải mình bị lợi dụng hay không?
Chỉ là chuyện như vậy đối với hắn mà nói, chỉ có chỗ tốt chứ không hề có chỗ xấu.
Cho dù bị lợi dụng thì thế nào chứ?
Huống chi, nếu như giọng nói kia muốn lợi dụng hắn thì cần gì phải sử dụng thủ đoạn như vậy.
Với năng lực của hắn nếu muốn giết chết Sở Tiêu chẳng phải quá dễ dàng sao?
“Cho dù hắn muốn khiêu khích Tiên Sở Hạo Thổ và Yêu Đình, vậy thì có sao đâu, Yêu Đình sớm nên đưa ra sự thay đổi, người giết chết Cửu đệ của ta bên Tiên Sở Hạo Thổ cũng nên vì thế mà trả cái giá đắt.”
Nghĩ tới đây, ánh mắt Đế Khôn càng trở nên lạnh lẽo.
“Phúc Bá, vì sao chúng ta phải nhún nhường hạ thế với tên mặc áo trắng kia thế, từ trước tới nay ta chưa bao giờ phải chịu loại ấm ức này.”
“Dù cho ngươi không địch lại thân ảnh áo đen bên cạnh tên kia, nhưng tốt xấu gì người cũng là một vị đạo cảnh tồn tại, cứ thế nhún nhường hạ giọng nói chuyện với bọn họ, chẳng khác gì vứt bỏ mặt mũi của Tiên Sở Hạo Thổ ta.”
“Việc này một khi truyền ra, Tiên Sở Hạo Thổ ta chắc chắn sẽ trở thành trò cười của các thế lực còn lại.”
“Từ nay về sau làm sao có thể đặt chân ở Hi Nguyên văn minh chứ?”
Đồng thời, trong một căn phòng hẻo lánh ở Tử Quy Thành.
Mấy người Phúc Bá, Sở Tiêu, Sở Tiểu Nhị vừa mới rời khỏi Lâm Thủy Hiên, thì hiện giờ đang ở đây.
Phúc Bá không hề mang theo Sở Tiêu rời khỏi Tử Quy Thành, mà là ở lại trong thành, hắn định truyền tin thông báo cho Sở Cô Thành biết tất cả mọi chuyện xảy ra vào tối nay.
Hắn cảm giác việc này sẽ gây ra phiền toái không nhỏ về sau này, thế nên cần phải do Sở Cô Thành định đoạt xử lý.
Mà bây giờ, nghe thấy câu nói kia của Sở Tiêu, Phúc Bá thoáng bất đắc dĩ lắc đầu, song hoàn toàn không giải thích nhiều cái gì.
Hết chương 2836.
Bạn cần đăng nhập để bình luận