Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3865

Chương 3865Chương 3865
Những tồn tại đã từng đi theo Đại Thiên Chi Chủ bây giờ còn sót lại không có mấy người. Ngoại trừ ông ta và Vô Tướng, Lạc Chủ và Kiếm Chủ đều gia nhập Phạt Thiên Minh nhưng bây giờ Phạt Thiên Minh cũng khó mà giữ được mình.
"Lúc này thật sự không có vấn đề gì sao?"
Toàn thân Vô Tướng được bao trùm trong sương mù màu đen nồng đậm, giọng nói ẩn chứa sự tham lam nhìn chằm chằm vào chỗ sâu Ác Mộng Ma Vực.
"Không có vấn đề gì đâu."
"Đây là cơ hội duy nhất của chúng ta."
Thủy Tổ Hư đáp.
Chỗ sâu Ác Mộng Ma Vực, chỗ cao nhất của Đại Thiên Điện, Táng Thế Chi Quan đã bị đẩy ra một cái khe.
Có thể thấy được một quan tài mơ hồ đang vắt ngang, xuyên qua tế đàn huyết sắc chiếu rọi ra. Vật chất huyết sắc vô tận bốc hơi, khí tức kinh khủng áp sập chư thế, từng sợi từng sợi một rủ xuống đủ để tuyệt diệt hết thảy vật chất hữu hình và vô hình.
Thời gian về sau, lão vẫn ở lại Ác Mộng Ma Vực, chưa từng rời khỏi.
Đại chủ tế Vô Nguyệt đứng im ở đó, được sương mù mờ mịịt thân bí bao phủ, hai tay lẳng lặng chắp trước ngực giống như ôm lấy trái tim, miệng lẩm bẩm cái gì đó.
Khí linh Vĩnh Sinh Chi Môn, cũng chính là Cảnh Thiên Nguyên vẫn luôn phụng mệnh đóng tại Ác Mộng Ma Vực.
Phía trước Đại Thiên Điện vang lên một tiếng quát.
"Đột kích vào lúc này, đám gia hỏa các ngươi đúng là rất biết tìm cơ hội."
Khi Thủy Tổ Hư và Diêm Tổ tập kích, lão đã mang đến một vật chất thần bí, khiến cho Vô Nguyệt đại chủ tế chiếu rọi hình bóng ma kích, trấn sát Diêm Tổ.
Khí tức hắc ám cực kỳ nồng đậm giống như thác nước rủ xuống. Từ xa nhìn lại, nó chẳng khác nào thiên hà vỡ đê, sôi trào mãnh liệt, bao phủ tứ hải bát hoang.
Cùng một thời gian, Thủy Tổ Hư cất bước bước đến, giọng nói cũng vang vọng.
"Các ngươi mau giao Táng Thế Chi Quan ra đây, ngươi không giữ được nó đâu."
Giáo chúng Hắc Liên Giáo xông lên như thủy triều, vô cùng vô tận, phô thiên cái địa, thẳng đến Đại Thiên Điện. Dù sao, lão cũng đã biết được thân phận chân chính của Cố Trường Ca.
Không nắm giữ quyền hành thiên đạo, Thủy Tổ Hư cũng không cách nào bước chân vào Chân Lộ Lĩnh Vực, nhưng điều này cũng không đại diện cho ông ta không có thủ đoạn nào khác để đạt đến cảnh giới tương tự.
Khi ông ta đi tới, khí tức của ông ta không ngừng thay đổi.
Chỉ trong nháy mắt, ông ta đã đạt đến cấp độ Thăng Hoa của Lộ Tận, thậm chí còn đang tiến thêm một bước tiến lên Vô Thượng Phá Toái.
Trên người ông ta, một vật chất thần bí chuyển động, tựa như một khối huyết nhục, còn có ánh sáng óng ánh dâng lên.
Vô Tướng theo sát Thủy Tổ Hư, ánh mắt vô cùng phấn chấn và tham lam.
Sinh linh đi theo Đại Thiên Chi Chủ lúc trước đều biết hắn mạnh đến cỡ nào.
Nên biết rằng, chỉ một khối huyết nhục thôi nhưng lại ẩn chứa sức mạnh vĩ ngạn thế nhân không cách nào tưởng tượng được.
Dưới sự trợ giúp của Thủy Tổ Hư, ông ta có thể mượn dùng sức mạnh bên trong khối huyết nhục đó.
Vô Tướng thông qua Thủy Tổ Hư mà có được một khối huyết nhục.
Đây cũng là lý do vì sao Vô Tướng lại kiên định lựa chọn tin tưởng Thủy Tổ Hư, quyết định tập kích Ác Mộng Ma Vực trong thời kỳ hỗn loạn, kỷ nguyên chung mạt như thế này.
Khí tức trên người ông ta cũng đang thay đổi. Một đóa hoa sen màu đen cực kỳ to lớn đang chậm rãi nở rộ trên đỉnh đầu ông ta. Mỗi một cánh hoa đều dâng lên khí tức hủy diệt vô tận, giống như có thể tiêu diệt đại đạo, chôn vùi chúng sinh.
Sức mạnh đó khiến cho bọn hắn phải ngưỡng mộ, đồng thời cũng khiến bọn hắn khao khát.
"Những kẻ phản nghịch chỉ có con đường chất."
Trước Đại Thiên Điện, giọng nói của Vô Nguyệt vô cùng lạnh lẽo, không có bất kỳ câu nói nhảm nào.
Nàng từ trong sương mù duỗi bàn tay trắng như tuyết, đặt lên Táng Thế Chi Quan vắt ngang sau lưng nàng.
Một lỗ hổng nhỏ xíu xuất hiện. Nàng dùng máu của mình nhỏ xuống bên trên. Máu của nàng trong như pha lê, sáng chói, mùi thơm ngào ngạt, lại có khí tức hắc ám nông đậm đang chảy.
Máu chảy ồ ạt, cứ như vậy mà rơi vào Táng Thế Chi Quan. Lúc này, Táng Thế Chỉ Quan giống như sống lại, có một tiếng vang đáng sợ truyên đến.
Toàn bộ cương thổ hắc ám dường như sống lại. Vật chất hắc ám vô cùng vô tận điên cuồng tuôn đến, phô thiên cái địa.
Quan tài sống lại. Hơi thở có vận luật xuất hiện. Mỗi một lần hô hấp giống như biển lớn đang phập phồng, như núi kêu biển gầm ép thần hồn của mọi người như muốn nổ tung.
"Huyết nhục hoàn chỉnh của Đại Thiên Chi Chủ... '
Thủy Tổ Hư nhìn chằm chằm quan tài. Mặc dù tính cách của ông ta vốn trâm ổn nhưng lúc này ông ta cũng khó mà nén được sự kích động.
Lúc trước, ông ta chỉ có được một khối huyết nhục bản nguyên, nhưng đã giúp cho ông ta nhìn thấu một thế giới khác, để ông ta chắc chắn Đại Thiên Chi Chủ tuyệt đối không phải sinh linh nơi này.
Chỉ khi nào chân chính nắm giữ sức mạnh của Đại Thiên Chi Chủ, người đó mới có thể thể ngộ được con đường phía trước một cách thật sự, mang người mà ông ta muốn tìm trở về. Đây cũng là chấp niệm tu đạo của ông ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận