Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 486: Một bước chậm chân, thành thiên cổ hận!

Chương 486: Một bước chậm chân, thành thiên cổ hận!

Dù sao Cố Trường Ca vừa rồi tùy ý quét mắt qua, phát hiện rất nhiều tu sĩ sinh linh trước mắt, người mạnh nhất chỉ có Chân Thần cảnh.

Cho nên ai có dũng khí, dám cầm cái Thánh khí này?

Mà mục đích của Cố Trường Ca, vẻn vẹn là mượn sự tình đó để đám người này hiểu rõ, hắn cùng tiên tổ của Thái Hư môn quan hệ rất sâu, ngay cả Thánh khí cũng có thể tuỳ tiện ban thưởng.

Đương nhiên, tiên tổ của Thái Hư môn là ai, hắn không biết cũng không có hứng thú biết.

Cố Trường Ca vẻn vẹn chỉ cần một cái lý do danh chính ngôn thuận mà thôi, từ đó khiến Thái Hư môn buông lỏng cảnh giác, có thể bớt đi rất nhiều việc cho kế hoạch tiếp theo của hắn.

Chắc hẳn toàn bộ Thái Hư môn cũng không hề biết, tiên tổ của bọn hắn có giao tình với Cố Trường Ca khi nào chứ?

Sự tình ở thượng giới, còn không phải Cố Trường Ca thuận miệng bịa ra là được, bọn hắn thích tin thì tin ...không tin, đối với Cố Trường Ca cũng không ảnh hưởng chút nào.

Sau đó, nơi đây có thần quang ngút trời.

Triệu Vũ dẫn đường cho Cố Trường Ca, trở về cổ thành hắn đóng quân.

Nơi đó có truyền tống trận về Thái Hư môn, vừa vặn có thể mượn cơ hội này, trở về sơn môn.

Hắn đã dự liệu được sau khi hắn được vị thượng tiên này coi trọng, từ đó thân phận ở Thái Hư môn sẽ được nâng lên.

Điều này khiến Triệu Vũ vô cùng kích động.

Một vị thành chủ chấp chưởng trăm vạn nhân khẩu của cổ thành, ở trước mặt Cố Trường Ca, tựa như chó săn, hèn mọn nịnh nọt.

Người không hiểu, còn tưởng mắt mình bị hoa, xuất hiện ảo giác.

Hết lần này tới lần khác rất nhiều tu sĩ và sinh linh, đối với việc này còn hâm mộ ghen tỵ, không thôi, chỉ hận bản thân lúc ấy vì nhút nhát, không có nhanh chân tới trước.

Bằng không hiện tại chó săn bên cạnh Cố Trường Ca, chính là bọn hắn rồi!

"Đúng là một bước chậm chân, thành thiên cổ hận mà!"

Rất nhiều người đấm ngực dậm chân, hận mình bỏ lỡ cơ hội tốt ôm bắp đùi vị thượng tiên này.

Mà rất nhanh, việc xảy ra ở Đại Hoang, giống như là mọc cánh, nhanh chóng truyền đi khắp nơi, dẫn tới oanh động cực lớn.

Một vị thượng tiên từ thượng giới giáng lâm, bộ dáng thần bí khó lường, tu vi thông thiên, từng cùng tiên tổ Thái Hư môn có quan hệ, nợ một ân tình, bây giờ đang về Thái Hư môn.

Việc này tựa như thiên thạch nhập vào biển sâu, nhấc lên sóng to gió lớn, như là đại địa chấn!

Tu sĩ nghe được tin tức này, đều rung động, trừng to mắt, nghẹn họng nhìn trân trối.

Thái Hư môn bây giờ có thể nói là thế lực đứng đầu Huyền Vực, nội tình cường đại, thực lực thâm hậu, ẩn ẩn có danh xưng đệ nhất tông môn.

Nếu như không có ba đại thánh địa khác cùng phân chia thiên hạ, vậy chắc hẳn toàn bộ Huyền Vực đều sẽ thành thiên hạ của Thái Hư môn.

Mà bây giờ, lại còn có một vị thượng tiên đến, hơn nữa lại quen biết tiên tổ của bọn hắn.

Tin tức này, khiến ba đại thánh địa khác không khỏi tuyệt vọng, cảm thấy ngày tháng bọn hắn ngồi ngang hàng với Thái Hư môn sắp kết thúc rồi.

Dù sao lúc ấy không ít tu sĩ cùng sinh linh tận mắt nhìn thấy việc này, không thể giả được.

Vị thượng tiên kia áo bào màu trắng bồng bềnh, khuôn mặt mơ hồ, tiên vụ lượn lờ, ngẩng đầu nhấc chân đều là siêu phàm thoát tục, tựa như ngay cả thiên địa đều có thể bị hắn nắm trong tay.

Tin đồn kia làm cả vực nhấc lên một trận sóng gió.

Một bên khác, Hồng vực ở cách Huyền Vực trăm vạn dặm.

Trong một tòa thành cổ vô cùng to lớn, Nguyệt Minh Không một thân áo trắng mộc mạc, trên khuôn mặt mang theo khăn lụa, đang ở trong lầu các của một tòa thành vắng vẻ.

Chân mày nàng hơi nhíu, vạch tên một số thế lực trong tay, tự lẩm bẩm.

"Dựa theo thời gian tính toán, lúc này Nhân Tổ chuyển thế, cũng đã có chút danh tiếng mới đúng, vì sao ta điều tra nhiều thế lực như vậy, đều chưa từng thấy thiên kiêu nào có cái tên như thế này."

Nàng kỳ thật cũng không rõ ràng chỗ Nhân Tổ chuyển thế.

Biện pháp duy nhất có thể làm, chính là căn cứ từng cái tên để bài trừ.

Tin tức hiện tại nàng biết được, chỉ có hai điểm.

Một là Nhân Tổ một kiếp này chuyển thế sẽ lấy tên là Khương Dương.

Hai là Nhân Tổ chuyển thế có được một loại thể chất cường đại nào đó, một loại thánh thể trong truyền thuyết.

Nhưng đến cùng là loại thánh thể nào, nàng cũng không rõ lắm.

Cho nên Nguyệt Minh Không vô ý thức cho rằng sẽ là vị thiên kiêu nào đó cực kì nổi danh.

Nhưng nàng tìm toàn bộ thế lực của Hồng vực cũng không nghe nói có cái tên như vậy.

Nguyệt Minh Không nhất thời cũng có chút phát sầu, dự định đi mấy vực khác tìm kiếm thử xem.

"Trữ đế, Huyền Vực bên kia bỗng nhiên truyền đến tin tức, nói có một vị cường giả hạ phàm, cùng tiên tổ của Huyền Vực Thái Hư môn tựa hồ có chút quan hệ"

Mà lúc này, bên ngoài lầu các, bỗng nhiên truyền đến một trận ba động mịt mờ.

Ngay sau đó,thanh âm bẩm báo vang lên.

"Huyền Vực?"

Nguyệt Minh Không mày hơi nhíu một cái.

Thiên Thần giới vị trí rất là vắng vẻ, cơ hồ sẽ không có đạo thống đại giáo nào ở thượng giới lưu ý đến nơi đây.

Cho nên nàng lặng lẽ hạ phạm, cũng không khiến bất luận người nào chú ý, thậm chí ngay cả Cố Trường Ca cũng bị nàng che giấu.

Cho nên Nguyệt Minh Không ngược lại không để ý tin tức này, chỉ nghĩ là trùng hợp mà thôi.

Tiên tổ của Thái Hư môn, vậy chỉ sợ phải là nhân vật của mấy chục vạn năm trước, không có quan hệ gì với nàng cả.

Lúc này, Nhân Tổ điện chỉ sợ chưa tìm tới đây.

Nguyệt Minh Không hơi yên lòng.

"Thiên Thần giới nổi danh là cực dương chi địa, cũng phải lưu ý một chút, theo tin đồn, việc sinh trưởng ở trong niết thế Thanh Liên rất quan trọng đối với Nhân Tổ chuyển thế."

"Nó có thể trợ giúp Nhân Tổ chuyển thế tiến hành thay đổi thể chất ."

Nàng bắt đầu suy nghĩ kế hoạch tiếp theo, thực tế nếu không được, sẽ phải lục soát từng người theo kiểu trải thảm.

Dù sao nàng lần này lặng lẽ hạ phàm, đã mang đầy đủ nhân thủ, tất cả đều có tu vi cường đại, đủ để quét sạch một phương.

Hết chương 486.
Bạn cần đăng nhập để bình luận