Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1025: Lưu lại làm thị nữ cho ta

Chương 1025: Lưu lại làm thị nữ cho ta

"Chuyện gì vừa xảy ra?"

Khương Lạc Thần không ngờ lại đột nhiên xảy ra chuyển biến lớn như vậy, ngu ngơ một hồi lâu.

Nhưng Cố Trường Ca dường như cũng không bất ngờ gì, thân ảnh khẽ động, đánh về phía Khương Lạc Thần như là muốn đánh chết nàng một lần nữa.

"Cố Trường Ca, ta và ngươi không oán không cừu!"

"Vì sao ngươi cứ muốn giết ta?"

Nàng cắn răng, thôi động đạo tắc pháp thân sau lưng, giao thủ với Cố Trường Ca.

Đó là pháp thân khi nàng rời khỏi tộc địa được một vị lão tổ ban tặng, có được thực lực Chuẩn Đế, có thể bảo vệ một mạng cho nàng trong lúc mấu chốt.

Khương Lạc Thần biết với thân phận của Cố Trường Ca, khẳng định cũng có được loại vật này.

Cho nên nàng cũng không trông cậy thứ này có thể ngăn cản Cố Trường Ca, chỉ là hi vọng có thể kìm chân hắn một hồi.

"Không giết ngươi cũng được thôi."

"Lưu lại làm thị nữ cho ta, vậy thì ta có thể cân nhắc sẽ không giết ngươi." Cố Trường Ca lộ ra vẻ mặt sắc tùy ý, hời hợt nói.

"Cố Trường Ca, ta sẽ không tin những lời này."

"Ngươi chỉ muốn giết ta."

Khương Lạc Thần cắn chặt răng, khuôn mặt lạnh lùng như băng.

Nàng đương nhiên sẽ không tin lời nói của Cố Trường Ca, chỉ cảm thấy sát ý đáng sợ, che trời lấp đất nhào tới trước mặt, như là muốn nuốt chửng nàng.

"Nếu ngươi không tin thì thôi quên đi. Thật đáng tiếc, ta cũng không muốn làm kẻ lạt thủ tồi hoa."

Cố Trường Ca khẽ lắc đầu, giọng điệu dường như có chút tiếc nuối.

Hàn ý trong mắt Khương Lạc Thần ngày càng dày đặc.

Lời nói như vậy mà Cố Trường Ca hắn cũng có thể nói được?

Vừa rồi nếu không phải nàng có khôi lỗi thế mạng thì đã sớm chết ở trong tay hắn rồi.

Nhất thời, trong hư không sinh ra sấm chớp đáng sợ, đồng thời có các loại tiên ảnh xuất hiện, tiên quang bành trướng, phù văn màu vàng lấp lóe.

"Nơi này muốn đổ sụp, nếu ngươi không đi thì thực sự sẽ phải lưu lại."

Vương Tử Câm nhìn Cố Trường Ca rồi lẩm bẩm một tiếng, biết thủ đoạn của Cố Trường Ca vượt quá tưởng tượng, chút chuyện này đối với hắn hẳn là sẽ không bất kỳ ảnh hưởng gì.

Cho nên thân ảnh của nàng khẽ động, hóa thành một đạo thần quang, tính toán rời khỏi theo đường cũ.

Ầm ầm!

Nhất thời, địa cung dưới đất bắt đầu sụp đổ, các tu sĩ và thiên kiêu còn lại đều cảm nhận được biến hóa này, bọn hắn hơi biến sắc mặt, bắt đầu chạy ra theo đường cũ, không dám ở lâu.

"Sụp đổ rất là đúng lúc…."

Cố Trường Ca nhân cơ hội này khẽ lắc mình, tạm thời buông tha Khương Lạc Thần, cất bước đi tới đạo đài kia, muốn bắt được viên vật chất tử kim như thủy tinh trên đó.

Khí tức hào hùng và mênh mông xuất hiện, trong lúc mơ hồ có thể thấy được một tôn thần linh cái đang ngồi xếp bằng trong đó, lượn lờ kinh văn, nhìn xuống thiên thu, vô cùng cường đại.

Nhưng khi hắn muốn bắt lấy thì bên trong truyền ra một lực lượng kháng cự đáng sợ.

"Chỉ để lại cho hậu bối Thái Hư thần tộc sao?"

Khuôn mặt của Cố Trường Ca vẫn lạnh lùng như cũ.

Hắc quang hiện lên trong tay hắn.

Từng đạo ô quang buông xuống như là thác nước, bao phủ và nuốt chửng viên pha lê, giống như một lỗ đen đáng sợ, có thể nuốt nạp chư thiên.

Ngay sau đó, lực lượng kháng cự truyền ra đã bị hao mòn rất nhiều, đồng thời mơ hồ lộ ra sự sợ hãi.

"Xem ra mấy năm nay còn đản sinh ra thần chi."

Ánh mắt của Cố Trường Ca trở nên thâm thúy, cũng không dự định buông tha nó, bắt được viên thần cách này thì tu vi của hắn có thể đột phá một cấp độ.

"Kim Bà, chúng ta đi thôi!"

Thấy vậy, trong lòng Khương Lạc Thần thở phào một hơi, lạnh lùng quét nhìn Cố Trường Ca, biết hắn không rảnh tấn công mình.

Sau đó nàng trực tiếp thôi động tôn đạo tắc pháp thân, tranh thủ thời gian phá vỡ không gian nơi đây.

Ngay sau đó hóa thành cầu vồng, đỡ lão bà tóc vàng tranh thủ thời gian rút lui khỏi đây.

Vào lúc này, nàng đương nhiên không có ý định lấy Thái Hư thần cách của tiên tổ.

Bảo mệnh đương nhiên quan trọng hơn.

Cố Trường Ca ngước mắt liếc nàng một cái, cũng không động thân đuổi theo.

"Tất cả mọi người rời khỏi càng tốt."

Hắn không thèm để ý địa cung đang đổ sụp, vung tay lên, một Đại Đạo Bảo Bình xuất hiện, từ trên không trung buông xuống.

Nơi đây tản mát rất nhiều bản nguyên, giống như lang yên phóng lên tận trời, nhao nhao bị nuốt vào trong đó.

"Còn có không ít nhân vật cấp độ Giáo Chủ chưa rời khỏi..."

Sau đó hắn bắt đầu khởi hành, chủ động đi tìm kiếm những mục tiêu này.

Không giống với rất nhiều thiên kiêu trẻ tuổi, địa cung đổ sụp đối với cường giả đạt tới Đại Thánh cảnh, thậm chí Chuẩn Chí Tôn cảnh Giáo Chủ mà nói thì cũng không ảnh hưởng bao nhiêu.

Cho nên lúc này chắc chắn bọn hắn sẽ không rời khỏi, hẳn là còn tìm kiếm cơ duyên trong mộ địa này.

Tất cả mọi người ngoài khiếp sợ nhìn xem khe hở kia càng lúc càng lớn, trong nháy mắt đã sụp lún xuống dưới, vô số tu sĩ không kịp chạy ra, nháy mắt đã bị vùi lấp ở trong.

"Thiếu chủ còn chưa đi ra sao?"

Đám người Cố gia hơi cau mày, nhìn thấy Lục Quan Vương Quân Diêu đi vào đầu tiên cũng đã xuất hiện, trông dáng vẻ hình như là có không ít thu hoạch.

Các đệ tử còn lại của Chân Tiên thư viện cũng đều vọt ra.

"Không lẽ tên Cố Trường Ca kia gặp thứ gì tốt cho nên không nỡ đi ra?"

Cố Tiên Nhi nhìn về phía địa cung sụp đổ, nàng thật ra không hề lo lắng cho sự an nguy của Cố Trường Ca.

Ở trong mắt nàng, có lo lắng ai thì cũng không cần lo lắng Cố Trường Ca.

"Không phải ngươi đi cùng với Cố Trường Ca sao?"

"Tại sao các ngươi không cùng nhau rời khỏi đó?"

Giang Sở Sở hơi cau mày nhìn chằm chằm Vương Tử Câm.

Vương Tử Câm nhón chân nhìn về phía địa cung, lầm bầm, "Lúc ấy địa cung sắp sập, ta thấy tình thế không ổn nên chạy ra trước, không chú ý tới hắn."

Mà lúc này, nơi xa vang lên không ít tiếng kêu rên, khiếp sợ cùng với khó có thể tin của đạo thống.

“Lệnh bài của Giáo Chủ đã nát rồi…."

"Sao lại thế được! Giáo Chủ chỉ còn nửa bước nữa là tiến vào Chuẩn Chí Tôn rồi, làm sao có thể chết ở chỗ này chứ?"

"Chuyện này thật là hoang đường!"

Rất nhiều đệ tử và trưởng lão hô to, rất là bi thống, hoàn toàn không cách nào tưởng tượng được.

Rất nhiều nhân vật cấp độ Giáo Chủ bỏ mình, nơi đây lập tức đại loạn!

Vương Tử Câm nhìn thấy cảnh tượng này, nụ cười hiện ra nhiều hứng thú.

Hết chương 1025.
Bạn cần đăng nhập để bình luận