Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1430: Đầm rồng hang hổ

Chương 1430: Đầm rồng hang hổ

"Chư vị đến đây tất nhiên là vì để tham dự lần thảo luận về minh ước hoà bình, dĩ nhiên là khách quý của thiếu chủ ta."

Mặc dù hai giới đã giao chiến nhau vô số năm, cừu hận không thể xoá bỏ.

"Nhưng thiếu chủ ta có đức hiếu sinh, không muốn có thêm sát lục, lần minh ước hoà bình này cũng là thành ý của thiếu chủ chúng ta."

Trên đường lớn, cường giả của Cố Gia nhận được tin tức sau đó chạy đến.

Thực lực kinh khủng vô cùng, thân mang chiến giáp, thần quang rực rỡ, khiến người ta cảm giác rằng hắn là một người đã giết từ núi thây biển máu ra, khí thế lăng lệ.

Còn người mở miệng là một lão giả mặt mũi hiền lành, nhìn rất gầy yếu, một trận gió là có thể thổi bay.

Nhưng khí tức của hắn lại khiến tất cả mọi người ở đây đều không dám khinh thường.

Đây ít nhất là một kẻ thành đạo, bối phận vô cùng đáng sợ.

"Cố công tử thật có lòng, nếu Cố Trường Ca thật sự muốn ngăn cản cuộc đại chiến này lại thì đừng sử dụng mánh khoé gì, lấy một chút thành ý ra là được."

Nghe lời này thì lãnh tụ của các tộc trên khắp Bát Hoang thập vực đều im lặng, nhìn về phía Đại Sơn Chủ.

Đại Sơn Chủ bây giờ chắc chắn đã trở thành lãnh đạo trong mắt bọn hắn.

Đại Sơn Chủ cũng không ngạc nhiên, hắn chỉ nói nhẹ, muốn Cố Trường Ca đưa thành ý ra.

Trận Hồng Môn Yến này hắn ứng hẹn mà đến, không để ý đến sinh tử, nếu Cố Trường Ca động thủ vào lúc này thì chính là tai nạn to lớn đối với bọn hắn.

Thậm chí sẽ có rất nhiều người chết thảm tại đây.

"Thành ý? Việc này hình như không nằm trong suy tính của thiếu chủ ta."

Nghe thế thì kẻ thành đạo của Cố Gia cười nhạt, dẫn đường cho mọi người, không quan tâm suy nghĩ của những người ở đây, trả lời rất tuỳ ý.

Lời này của nắn khiến cho đám người Bát Hoang thập vực biến sắc, có dự cảm bất an.

Đúng là Cố Trường Ca không cần chuẩn bị thành ý vào lúc này lắm.

Dù sao Bát Hoang thập vực đang nằm ở thế yếu, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì Bát Hoang thập vực sẽ bị thượng giới công phá và chiếm đóng trong thời gian ngắn nữa.

Vào lúc này Cố Trường Ca cho bọn hắn một cơ hội để lập nên minh ước hoà bình.

Tin hay không tin là quyền của bọn hắn.

Cố Trường Ca không có nghĩa vụ làm bọn hắn tin tưởng.

Nhất thời trong lòng tất cả mọi người đều vô cùng bất an, dù biết rõ đây là một trận Hồng Môn Yến, Cố Trường Ca không có ý tốt gì, nhưng vì một tia hy vọng nhỏ nhoi còn sót lại bọn hắn vẫn đến.

Chẳng lẽ yến hội còn chưa được khai màn thì Cố Trường Ca đã lộ ý đồ của mình sao?

Thiên Lộc Thần Điện toạ lạc trong Thiên Lộc Thành, gần đó có một quảng trường vô cùng lớn.

Phật tháp cung điện đông đảo, bây giờ có không ít bóng người hiện thân tại nơi này.

Những bóng người mơ hồ này có tu vi rất cường đại, chỉ đứng tại chỗ thôi đã có thể khiến hư không xung quanh như muốn sụp đổ.

“Năm bước một trạm, mười bước một tốp.”

“Xem ra lần này thực sự là lành ít dữ nhiều.”

Một vị Hoang Chủ thấy thế thì lắc đầu thở dài, cảm giác được bọn hắn đã thâm nhập vào đầm rồng hang hổ, không còn đường lui.

Rất nhiều người ở sau cũng khẩn trương, mồ hôi lạnh đã thấm ướt cả người.

Nếu một hồi cường giả nơi này đồng loạt ùa lên, bọn hắn sẽ chết oan chết uổng trong nháy mắt, không có cơ hội trốn.

Chỉ tỏng một thời gian ngắn, dưới sự chỉ dẫn của cường giả Cố Gia bọn hắn đã đi qua được quảng trường tiến đến trước cửa thần điện.

Thần điện mênh mông vô cùng, giống như là một tiểu thế giới.

Yến hội đã được bố trí xong, trên bàn tiệc trưng bày nhiều rượu ngon, linh quả, thịt hung thú trân quý, tất cả đều toả ra mùi hương cùng ánh sáng loá mắt.

Trừ việc đó thì ở giữa yến hội còn có rất nhiều nữ tử có dáng người thướt tha đang nhảy múa, vũ điệu động lòng người, tú sắc khả lan.

Trong Thiên Lộc Thần điện, Cố Trường Ca mặc huyền y, bộ dáng thần bí mà tôn quý.

Dung mạo hắn tuấn tú vô cùng, trên mặt là một nụ cười thản nhiên, đang đứng trên thủ vị chờ tất cả.

Đằng sau hắn chính là Thiên Lộc Huyền Nữ, nhưng lúc này nàng lại mang một tấm lụa mỏng che mặt, chỉ lộ ra một đôi mắt tựa thu thuỷ, bình tĩnh xuất trần.

Trừ hai người họ thì trong đại điện không còn ai khác.

Tình cảnh như thế khiến đám người Bát Hoang thập vực sững sờ, vì mọi việc không giống tưởng tượng của bọn họ lắm.

Nhưng bọn hắn vẫn nghi ngờ rằng Cố Trường Ca đã an bài nhân thủ trong bóng tối, chỉ cần hắn phân phó một câu thì tất cả sẽ giết vào, bắt hết bọn hắn.

Sinh tử của Bát Hoang thập vực bây giờ đều nằm trong lòng bàn tay của thanh niên trẻ tuổi trước mắt này, tất cả đều có tâm tư khác nhau, nhưng tâm trạng ai nấy đều vô cùng phức tạp.

Tiêu Dương thì khác, thần sắc hắn lạnh lẽo, hận ý khó mà nén được, trong đầu không ngừng lập lại một màn ở Cửu Đại Sơn kia.

Đại sư tỷ của hắn bị Cố Trường Ca đâm xuyên đỉnh đầu, thần hình câu diệt, thân tử đạo tiêu.

"Chư vị khách quý mời ngồi."

Mặt Cố Trường Ca vẫn mang nụ cười, mắt thì lướt qua tất cả đám người Bát Hoang thập vực, sau đó giơ tay lên ra hiệu mọi người ngồi xuống.

"Chúng ta đến đây theo lời hẹn của ngươi, hy vọng ngươi có thể tuân thủ hứa hẹn đó."

Một vị Hoang Chủ mở miệng, khí huyết chi lực vang lên như Thiên Lôi, khiến màn nghĩ người khác ong ong, suýt nữa nổ tung.

Các Hoang Chủ hoặc Vực Chủ còn lại đều nhìn chằm chằm vào Cố Trường Ca, trong ánh mắt họ đều có thần quang lấp loé, thần hà chảy xuôi.

Tất cả đều cảnh giác vô cùng, không ai ngồi xuống, chỉ sợ rằng đây là một mánh khoé của Cố Trường Ca.

Hết chương 1430.
Bạn cần đăng nhập để bình luận