Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2107: Vương Tử Câm xuất hiện

Chương 2107: Vương Tử Câm xuất hiện

"Hắn nói hy vọng ta chuẩn bị tốt tất cả khi hắn giáng lâm Tiên vực ở lần tiếp theo?"

Nguyệt vương lại mở miệng một lần nữa, ánh mắt nhìn về phía không gian hư vô tựa như xuyên thấu qua hỗn độn mờ mịt.

"Vị Cấm Kỵ đại nhân đó thật sự đã nói như thế."

Kim Nguyên đáp lời, không dám giấu diếm bất cứ điều gì.

"Đúng là lạ lùng, vô số kỷ nguyên trôi qua, sao nhân vật như thế còn có thể tồn tại trong thế gian..."

Nguyệt vương im lặng giây lát, trong lòng thầm nghĩ, thật ra bây giờ nàng cũng chẳng còn bao nhiêu lựa chọn.

Cố Trường Ca nói để nàng chuẩn bị, chứ không nói để nàng lựa chọn.

Nói cách khác, tới lần Cố Trường Ca hiện thân ở Tiên vực kế tiếp, nàng phải tự tay giao nộp Nam Tiên vực? Nguyệt vương thống ngự Nam Tiên vực vô số năm, nếu cứ giao nộp Nam Tiên vực lên như thế, trong lòng nàng hoặc ít hoặc nhiều cũng hơi không cam lòng, nhưng nàng cũng tỉnh táo nhận thức được rằng chuyện này không có đường sống để từ chối và xoay sở.

"Tuy nhiên nếu dựa trên góc nhìn khác mà nói thì có lẽ đây cũng là một cơ hội cho ta."

"Tồn tại của vô thượng Tiên Cung đã từng bị hủy diệt..."

Nguyệt vương lẩm bẩm, thân ảnh lại mơ hồ, biến mất ở trên bồ đoàn, nơi đây rơi vào yên tĩnh.

Kim Nguyên thấy thế thì âm thầm thở phào nhẹ nhõm, rồi sau đó yên lặng thối lui. Hắn chỉ lo Nguyệt vương suy nghĩ không thông rồi sau đó lại không biết tự lượng sức mình, cố gắng đi khiêu khích vị kia.

Tứ Vương của Dị vực vẫn lạc là ví dụ rõ rành rành còn đặt ngay trước mắt.

Trong Tiên vực, Trung Tiên vực mênh mông bát ngát, lãnh thổ và vũ trụ có thể nói là rộng lớn vô tận, tuyệt nhiên không nhìn thấy biên giới.

Ngay cả chân tiên có tu vi thông thiên triệt địa cũng gần như không thể đến được biên giới cuối cùng này.

Nơi này cũng chính là vùng phồn thịnh nhất trong Tiên vực lúc bấy giờ, đồng thời cũng là vùng đất truyền thừa của các tông môn đạo thống vào thời kì trước khi Tiên vực bị phân tách.

Cho dù bây giờ các phương tiên vực còn lại cộng gộp vào nhau thì cũng không thể so được với phạm vi của Trung Tiên vực.

Các thế gia đạo thống cổ lão ẩn núp ở Trung Tiên vực chiếm số lượng đông đảo, ngược dòng về trước Cấm Kỵ kỷ nguyên, một vài tộc đều có Tiên Vương tọa trấn.

Nói một cách không khách sáo thì trong mắt các sinh linh ở Trung Tiên vực, hiện tại các Tiên vực khác chẳng khác gì nơi hoang vắng.

Đương nhiên, giữa các Tiên vực bị ngăn cách bởi hỗn độn hải dương và Hư Vô loạn lưu, chân tiên khó vượt, phải đi qua truyền tống trận cổ lão mới có thể giáng lâm.

Vậy nên bình thường, các sinh linh trong các Tiên vực cũng rất khó giao thiệp được với nhau.

Mà vào lúc này, trong một tòa tiên thành cổ lão ở Trung Tiên vực, một bạch y nữ tử xuất hiện. Nàng mang theo tiên vận xuất trần, mắt ngọc mày ngài, nước da như ngọc, trông mỹ lệ cực kỳ, dung mạo khiến thượng thiên cũng phải ghen tị.

"Tử Câm tiểu thư, người đừng làm khó chúng nô tỳ nữa..."

"Tây Tiên vực cách nơi này quá xa xôi, cho dù người muốn đi qua đó cũng phải có Chân Tiên lão tổ che chở, nếu không thi khi của truyền tống trận nhảy vực, lực lượng đó sẽ đè nát người mất."

Phía sau bạch y nữ tử còn có không ít nữ tu có dáng vẻ nha hoàn đi theo, ai nấy đều rất siêu nhiên, có Tiên khí hiện lên.

"Nghe nói cánh cửa thông với Khởi Nguyên chi giới đã xuất hiện ở bên đó, ta muốn về thăm nhà một chút."

Bạch y nữ tử nói, vẻ mặt có phần tiều tụy, đã mất đi vẻ linh động hoạt bát trong quá khứ.

"Tử Câm tiểu thư, nhà người ở ngay Tiên vực mà..."

Vài thị nữ mở miệng nói, giọng nói có vẻ bất đắc dĩ.

"Nhà ta không ở đây, ta cũng chẳng biết tại sao ta bị tiếp dẫn đến đây nữa."

Bạch y nữ tử lắc đầu nói, ngữ khí vô cùng kiên quyết.

"Cứ cho là người có thể đi qua đi, nhưng vùng Tây Tiên vực đó đã có Tiên Vương vẫn lạc rồi đấy... Hơn nữa, phía sau cánh cửa đó còn có một tồn tại khủng bố như thế, ngay cả Tiên Vương cũng bị giết chết một cách tùy ý..."

"Có thể Khởi Nguyên chi giới đã đại loạn, phát sinh kinh biến từ trước kia rồi. Ngay cả Tiên vương cũng kết luận nơi đó là vùng cấm kỵ, không thể tới gần..."

"Người đừng làm khó xử chúng nô tỳ nữa."

Một đám thị nữ đi theo ở phía sau, bất đắc dĩ mở miệng khuyên.

Nghe đến những lời nói này, bạch y nữ tử cũng hơi ngơ ngẩn xuất thần, rồi sau đó lắc đầu không tin.

Ùng ùng!

Đúng lúc ấy, một cỗ chiến xa ngang trời trong vũ trụ tiến tới hướng này giáng lâm, trên chiến xa có hai bóng người đang đứng.

Trong đó, một người mặc một thân bạch y, bề ngoài tuấn lãng, thân hình rắn rỏi, con ngươi kim sắc lạnh nhạt, khí chất siêu nhiên.

Khi cười, gương mặt ấy khiến người ta cảm thấy dịu dàng, bên thân hắn có Tiên khí lượn lờ.

Thân ảnh đứng bên cạnh khôi ngô cao lớn hơn một chút, dung mạo đoan chính, khí vũ hiên ngang, trên người tràn ngập hà quang kim sắc lờ mờ, ngay cả sợi tóc cũng như tóc thần, kim huy chảy xuôi.

"Bái kiến Vô Thương đại nhân."

Trong khoảnh khắc nhìn thấy hai bóng dáng này, một đám thị nữ phía sau bạch y nữ tử vội vàng hành lễ chào, vô cùng tôn kính đối với một người trong số đó.

"Hiện giờ Tử Câm biểu muội đang định rời khỏi La Vương thành đấy ư?"

Bạch y nam tử trên chiến xa cổ lão mỉm cười chào hỏi, ánh mắt dừng ở trên người bạch y nữ tử.

"La Huyền bái kiến Tử Câm cô nương."

Khi đó, nam tử cao lớn ở bên cạnh bạch y nam tử cũng mở lời, ánh mắt lộ vẻ ân cần.

Hết chương 2107.
Bạn cần đăng nhập để bình luận