Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1703: Bắt lấy bọn hắn

Chương 1703: Bắt lấy bọn hắn

"Đây là thần tích hay là hạo kiếp?"

Vô số tu sĩ và sinh linh quỳ rạp dưới đất hành lễ bái lạy với hướng đang phát ra chấn động kia.

Vừa sợ hãi kinh hoàng vừa cúng bái thành kính.

Ngay cả Lục Địa Kiếm Tiên đứng trên cảnh giới cao nhất của Kiếm Huyền đại thế giới thì trong lòng cũng nảy sinh xúc động muốn quỳ rạp xuống.

Trong suy nghĩ của bọn hắn, loại giao chiến này đã vượt quá trình độ hiểu biết của bọn hắn.

Chỉ cần có thể nhìn trộm được một tia huyền diệu trong đó cũng đủ giúp cho bọn hắn đột phá được ràng buộc giới hạn bây giờ, tu vi tiến thêm một bước.

Trong chớp mắt này Cổ Huyền di chỉ đã bị hủy hoại. Khe nứt lớn đáng sợ hiện lên và tràn ra khắp bốn phương tám hướng, hắc vụ vô cùng vô tận phô thiên cái địa phun trào, nuốt chửng hết thảy sinh linh và tu sĩ ở chung quanh.

Chỉ trong thoáng chốc nơi đây đã biến thành một mảnh đất chết. Những tu sĩ không phản ứng kịp đều bị nuốt vào trong đó và hóa thành tro tàn.

"Xem ra đây chính là Thiên Đạo ý chí mà chúng ta đang khổ cực truy tìm..."

Đám Dịch Kiếm Tiên, Tuyết Kiếm Tiên nhanh chóng vọt ra khỏi tiểu thế giới đang sụp đổ. Bọn hắn nhìn dư chấn kinh khủng ở hướng đó, trong lòng vẫn còn thấy khiếp sợ.

Bọn hắn rất may mắn vì nhờ chấn động khi Cố Trường Ca xuất thủ mà vách ngăn của tiểu thế giới này đã trực tiếp bị đánh nát.

Thế nên cho dù lối vào của tiểu thế giới này đã bị hủy, bọn hắn cũng có thể vọt ra, tránh khỏi kết cục bị hủy diệt táng thân trong đó.

Người trốn ra được cùng với bọn hắn còn có Lâm Ân.

Nhưng mà so với nỗi áy náy bi thương trước đây, hiện giờ hắn đã khôi phục lại, trong ánh mắt tĩnh lặng đè nén sự phẫn nộ và sát ý.

Lâm Ân biết đây không phải là điều hắn mong muốn.

Thiên Đạo ý chí thật sự quá giảo hoạt, vậy mà lại ẩn mình trong Vô Ngần tiên cốc chờ hắn đi qua, từ đó bày cái bẫy thả chân thân thoát ra ngoài.

Hắn cũng không hy vọng mọi chuyện tiến triển đến nước này.

Biện pháp giải quyết duy nhất hiện giờ chính là bắt chước tiên tổ, phong ấn thiên địa ý chí này một lần nữa.

Mặc dù biện pháp này rất mong manh nhưng đây đã là cơ hội cuối cùng của bọn hắn rồi.

Nếu để Thiên Đạo ý chí khôi phục thì chắc chắn nó sẽ học theo thời xưa, hiến tế toàn bộ Kiếm Huyền đại thế giới như trước kia, nhờ đó giúp cho bản thân được siêu thoát.

Đến lúc đó tất cả mọi người bao gồm cả hắn đều khó có khả năng sống sót.

"Rốt cuộc là chuyện quái quỷ gì đang diễn ra vậy?"

Dịch Kiếm Tiên nhìn Lâm Ân, không kìm được mở miệng hỏi.

Bọn hắn hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra, vì sao nơi này lại biến thành như thế.

Rõ ràng Thiên Đạo ý chí là hy vọng cuối cùng mà tất cả mọi người ở Kiếm Huyền đại thế giới đều chờ mong, thế nhưng sau khi thức tỉnh thì nó lại thể hiện ra ý muốn hủy diệt, còn đáng sợ hơn cả những Vực Ngoại Thiên Ma kia.

"Thiên Đạo ý chí cũng không giống như tưởng tượng của chúng ta, nó muốn hiến tế tất cả mọi người..."

Vẻ mặt Lâm Ân rất nặng nề, bắt đầu giải thích chân tướng sự việc mà hắn đã biết cho đám Dịch Kiếm Tiên, Tuyết Kiếm Tiên.

Bao gồm lai lịch của Kính Hồ, Kiếm thành cùng với nguyên nhân Cổ Huyền thần triều bị hủy diệt và trận chiến diệt thiên phong trấn Thiên Đạo ý chí.

Thật ra hắn cũng không biết được nhiều, cũng nhờ có vô số anh linh của tiên tổ trong Kiếm thành mà hắn mới có thể biết được hết thảy mọi chuyện đã từng ở đây.

Ngược dòng thời gian để tìm hiểu, có thể truy tìm đến mấy chục triệu năm trước, lúc đó còn chưa có những thế lực như Thục tông, Không Sơn,...

Bá chủ duy nhất trên Kiếm Huyền đại thế giới chính là Cổ Huyền thần triều đã suýt chút nữa thống nhất Thập tam châu.

Tiếc là bởi vì một đại họa mà Cổ Huyền thần triều sụp đổ chỉ trong một đêm, từ đó biến mất khỏi dòng sông lịch sử của Kiếm Huyền đại thế giới.

Mà Lâm Ân lại biết rõ hắn chính là hậu duệ của Cổ Huyền thần triều.

Sở dĩ trước đây Cổ Huyền thần triều bị hủy diệt cũng là vì đã phạm vào cấm kỵ, nhìn trộm mục đích của Thiên Đạo ý chí, do đó mới phải hứng chịu thiên nộ.

"Thì ra còn có bí mật như vậy?"

Nghe Lâm Ân giải thích hết thảy mọi chuyện, đám Dịch Kiếm Tiên, Tuyết Kiếm Tiên đều sững sờ tại chỗ. Bọn hắn cảm thấy vô cùng chấn động, trong lòng nổi lên sóng to gió lớn.

Thậm chí bọn hắn còn có cảm giác thế giới quan của bản thân đã vỡ nát, thật sự không thể tin nổi.

Thiên Đạo ý chí mà từ trước tới nay bọn hắn luôn muốn tìm kiếm thế mà lại định hiến tế tất cả mọi người?

Hơn nữa trước đây cực kỳ lâu, trên phiến đại địa này còn từng bùng nổ một trận chiến diệt thiên?

Trận đại chiến này khiến Kiếm thành chìm vào Kính Hồ, còn Cổ Huyền thần triều thì bị hủy diệt chỉ trong một đêm?

"Thật sự không thể tin được..."

Trong lòng Dịch Kiếm Tiên, Tuyết Kiếm Tiên đều cảm thấy khiếp hãi, một hồi lâu vẫn không bình tĩnh lại được.

Lúc này nhìn lại về phía huyết mâu kinh khủng nằm ngang trong thiên địa kia, trong lòng bọn họ đã không còn sự cúng bái tôn thờ như trước đây nữa, chỉ còn sót lại vô tận phẫn nộ và sát ý.

Không chỉ Vực Ngoại Thiên Ma muốn công phá chiếm giữ nơi này.

Ngay cả Thiên Đạo ý chí đã dựng dục ra thế giới này cũng muốn hủy diệt tất thảy ở đây.

"Bắt lấy bọn hắn, khí tức của các lão tổ đã biến mất, thế mà bọn họ lại có thể sống sót đi ra."

"Thiên Đạo ý chí đã khôi phục, nhất định là có liên quan tới bọn hắn. Mau bắt tất cả bọn hắn lại, ai dám trốn thì giết người đó!"

Lúc này, ở trong cổ chiến thuyền cách đó không xa vang lên những giọng nói căm tức.

Rất nhiều kỵ sĩ có khí tức mạnh mẽ vọt ra, cầm trong tay đủ loại Thiên Binh, Thiên Đao nhắm thẳng về đám Dịch Kiếm Tiên.

Ánh mắt của người cầm đầu lạnh nhạt ẩn chứa sát khí, chuẩn bị bắt giữ đám Dịch Kiếm Tiên.

Ngoại trừ những người này ra, bên trong cổ chiến thuyền cũng hiện lên vô vàn khí tức khủng bố.

Mặc dù tất cả Kẻ thành đạo của các thế lực đạo thống đều đã xâm nhập vào trong di chỉ, nhưng cũng có không ít tồn tại Chuẩn Đế còn ở lại đây.

Bởi vì Thiên Đạo ý chí đã khôi phục, quy tắc của thế giới này đã hỗn loạn, lực áp chế đối với bọn hắn cũng đã giảm mạnh từ lâu, vì thế bọn hắn có thể phát huy phần lớn thực lực.

Đối mặt với tồn tại Chuẩn Đế, cho dù đám Dịch Kiếm Tiên có toàn lực phản kháng thì cũng chỉ tốn công vô ích mà thôi, bọn hắn nhanh chóng bị bắt lại.

Hết chương 1703.
Bạn cần đăng nhập để bình luận