Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1367: Huyền Dương Thiên Đao tái hiện

Chương 1367: Huyền Dương Thiên Đao tái hiện

“Kẻ trộm đê hèn, xem ra là máu của thủ hạ trước kia của hắn…”

Trong sương mù dày đặc, một tồn tại có bối phận cổ lão của thượng giới mở ra hai mắt đột nhiên cười lạnh, trong tiếng cười ẩn chứa sự khinh thường nồng đậm.

Khi Bát Hoang thập vực còn ở Hoang giới, vị kia lấy trộm khí vận ở thượng giới, tổng cộng có bốn thủ hạ, mỗi một người đều vượt qua cảnh giới Kẻ thành đạo.

Hiện tại bốn người đó chính là tổ tiên của Tứ Đại Chiến Thần nhất tộc của Bát Hoang thập vực.

Bây giờ, sau khi giải quyết Triệu Vân Trạch, Cố Trường Ca dời sự chú ý lên giọt Chân Tiên chi huyết này.

Cuối cùng loại Chân Tiên chi lực mênh mông đang ẩn giấu kia cũng bộc phát hoàn toàn vào lúc này, bao phủ cả vòm trời, chấn nhiếp Bát Hoang, sôi trào hóa thành hải dương vô tận đỏ thẫm.

“Ngược lại là tài nguyên hiếm có.”

Cố Trường Ca cười khẽ, tâm niệm hơi động thúc giục Trảm Tiên Hồ Lô, miệng hồ lô phát ra hào quang lập lòe.

Ngay sau đó, trong nháy mắt nó trải ra không biết bao nhiêu vạn năm, phảng phất bao trùm toàn bộ vùng tinh không này, rồi ầm một tiếng, kiếm khí đáng sợ chém ra từ bên trong, ngay lập tức đánh tan phiến hải dương đỏ thẫm đáng sợ kia.

Sau đó, Trảm Tiên Hồ Lô phồng lớn một lần nữa, vắt ngang nuốt hết phiến hải dương này vào, giọt Chân Tiên chi huyết bị ẩn giấu kia trực tiếp bị Trảm Tiên Hồ Lô hấp thu.

Tất cả mọi người đều mơ hồ nghe được bên trong Trảm Tiên Hồ Lô phát ra âm thanh la hét, tựa như một vị Chân Tiên cái thế đang kêu gào, nhưng đã không còn ý nghĩa nữa, tất cả thanh thế đều lắng lại.

Dù sao thì nó cũng không phải là Chân Tiên chân chính, chỉ là một giọt máu mà thôi.

Huống chi, bản thân Trảm Tiên Hồ Lô cũng không phải là phàm vật, tất nhiên đã dám lấy tên Trảm Tiên thì phải chấp nhận nhân quả nên có.

Từ một điểm này cũng đủ để thấy nó mạnh mẽ cỡ nào.

Ong!

Rất nhanh sau đó hào quang bên ngoài Trảm Tiên Hồ Lô cũng biến mất, hồ lô trở về trạng thái bình thường, thu nhỏ lại, cuối cùng thì từ trên bầu trời rơi vào tay của Cố Trường Ca.

Vẻ bề ngoài của Trảm Tiên Hồ Lô không khác lắm so với hồ lô bình thường.

Tất cả mọi người ở Bát Hoang thập vực không cam lòng chứng kiến hết thảy những chuyện này. Trước đây, Trảm Tiên Hồ Lô là chí bảo của thế giới bọn hắn thế mà bây giờ ánh sáng của nó lại nở rộ chói mắt ở trong tay của Cố Trường Ca.

Sau khi mất đi giọt Chân Tiên chi huyết kia, Huyền Vũ tổ kỳ lập tức phai nhạt, không còn bàng bạc như trước, dường như đã trở lại bình thường.

Tuy nhiên nó vẫn bị lão tổ của Huyền Vũ Chiến Thần nhất tộc dùng bí pháp thu lại, không để nó lưu lạc bên ngoài.

Trong khoảnh khắc Triệu Vân Trạch bỏ mạng, chiếc đỉnh nhỏ lập tức bị hỏng nhưng cũng không biến mất mà tiêu tán trong thiên địa.

Nó vốn là chí bảo được tín ngưỡng chi lực ngưng luyện mà ra, cho nên nó sẽ không bị hủy hoại chỉ vì bị đánh nát, bất cứ lúc nào cũng có thể ngưng tụ lại một lần nữa.

Trận đại chiến này hạ màn kết thúc, không có chút ngoài ý muốn nào.

Triệu Vân Trạch bị Cố Trường Ca chém giết một cách dễ dàng, mà thậm chí áo bào của hắn còn chưa từng nhấc lên, cũng không hề lay động dù chỉ một chút.

Từ đầu đến cuối Cố Trường Ca chỉ quan sát với vẻ hời hợt thản nhiên khiến rất nhiều người ở Bát Hoang thập vực lâm vào sợ hãi, phẫn nộ và bất an.

Trong lòng bọn hắn tự hỏi, nếu bản thân là Triệu Vân Trạch thì có thể sống sót không?

Ngoại trừ một vài Kẻ thành đạo lâu năm, toàn thân những người còn lại đều phát lạnh, không tìm thấy bất kỳ cơ hội sống sót nào.

Bên trong Thiên Lộc thành là cảnh tượng kêu rên trong tuyệt vọng. Đối với trận chiến này, rất nhiều người không hề cảm nhận được một chút cơ hội thắng lợi nào, bọn hắn lộ ra vẻ tuyệt vọng.

“Quả thực rất can đảm, đáng tiếc gặp phải Trường Ca thiếu chủ. Nếu đổi lại là Kẻ thành đạo tầm thường khác thì e rằng hôm nay có thể chỉ bị thiệt thòi, lật thuyền trong mương.”

“Một chiêu vừa rồi thực sự quá đáng sợ, không biết Cố Trường Ca tìm đâu ra nhiều cơ duyên như vậy chứ?”

Rất nhiều Kẻ thành đạo ở thượng giới mang vẻ mặt khác nhau, nỗi lòng cũng khác biệt, từ một trận chiến này có thể nhìn ra rất nhiều thứ.

Bọn hắn vô cùng tò mò về thực lục của Cố Trường Ca, nhất là những kỳ ngộ mà hắn gặp được.

Chuôi Thiên Đao màu đen vừa nãy hình như là Huyền Dương Thiên Đao đã từng xuất hiện vào sáu ngàn năm trước.

Đó là đồ của Huyền Dương Yêu Đế nhưng giờ đây sao lại rơi vào trong tay của Cố Trường Ca? Nghe nói Huyền Dương Yêu Đế đã biến mất không còn dấu vết vào sáu ngàn năm trước.

Vậy tại sao binh khí của hắn ta lại rơi vào trong tay Cố Trường Ca chứ?

Không ít người biết đoạn thời gian trước Cố Trường Ca có đi qua Yêu giới một lần, chẳng lẽ là vì duyên cớ đó.

“Binh khí của Huyền Dương Yêu Đế…”

“Chẳng lẽ Huyền Dương Yêu Đế cũng chết trong tay hắn?”

Trên chiến thuyền cổ, Vương Tử Câm vẫn một mực theo dõi trận chiến này, trong ánh mắt lộ vẻ hứng thú.

Dựa theo sự hiểu biết của nàng đối với Cố Trường Ca, hắn sẽ không làm chuyện vô ích.

Đối với chuyện Huyền Dương Yêu Đế không rõ tung tích, nàng ta càng vững tin rằng có lẽ Huyền Dương Yêu Đế đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì đó, ví dụ như chết thảm trong tay Cố Trường Ca.

Tuy nhiên nàng ta cũng không có chứng cứ, chỉ là suy đoán lung tung mà thôi.

“Xem ra vừa nãy Triệu Vân Trạch có thể đột phá có liên quan tới khí vận của Bát Hoang thập vực.”

Cố Trường Ca híp mắt, một mực quan sát khí vận biến hóa ở Thiên Lộc thành bên kia.

Lúc Triệu Vân Trạch đột phá, rõ ràng hắn nhìn thấy khí vận ở bên kia tụ lại, không nói là cả giới khí vận gia thân nhưng cũng không xê xích gì nhiều.

Dưới loại tình huống này, có thể nói khí thế tu vi của Triệu Vân Trạch đã đạt đến đỉnh phong ở thế giới này.

Mặc dù thông qua phương thức như vậy đánh giết Triệu Vân Trạch cũng không thu được Thiên Đạo bảo rương nhưng Cố Trường Ca lại có thể cảm nhận được một loại vận thế mờ mịt đang bị hắn tước đoạt.

Đối với hắn mà nói thì thiên đạo áp chế toàn bộ Bát Hoang thập vực đã suy yếu rất nhiều.

Phải biết rằng, nguyên nhân mà trước kia có rất nhiều Chí cường giả không muốn xuất thủ cũng là bởi vì có Thiên Đạo áp chế, thực lực của bọn hắn khó mà phát huy được toàn bộ, có nguy cơ vẫn lạc.

Loại cảm giác này khiến Cố Trường Ca cảm thấy có lẽ sau khi công phá Bát Hoang thập vực, hắn có thể khống chế nó.

Dù sao đây cũng tương đương với một giới pháp tắc tự thành lập, tất nhiên không cần nói về chỗ tốt của nó.

Sau đó, hư không mờ mịt một hồi, đại đạo kim sắc dưới chân hắn kéo dài ra ngoài rồi trở về trong đại quân thượng giới.

Hết chương 1367.
Bạn cần đăng nhập để bình luận