Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1510: Mượn đao giết người

Chương 1510: Mượn đao giết người

Ma vân nghìn nghịt buống xuống bầu trời Côn Ô thành, che kín cả bầu trời, khí thế hùng hồn.

Từng đầu hung ma kinh khủng dữ tợn hiện thân bên trong, dáng vẻ quái dị, hoặc là mọc ra hai cánh màu đen, hoặc là trên đầu mọc ra sừng thú đáng sợ, có con còn mặt xanh nanh vàng đầy huyết tinh.

“Không biết là chư vị Ma Sơn tới Côn Ô thành có chuyện gì?”

Một lão nhân sắc mặt trầm xuống, bay lên không trung mở miệng hỏi.

Rất nhiều người đều nhận ra hắn chính là một vị lão giả ở Côn Ô thành, có tu vi Chí Tôn Cảnh.

Nhưng nghe nói như vậy thì ma vân vẫn phun trào trên không trung, mãnh liệt sôi trào, rất nhiều đại ma bên trong đều vô cùng lạnh nhạt, tựa như ma ảnh mà đứng sừng sững ở đó, không nói một lời, như một bức tường sắt lạnh giá.

Toàn bộ bầu không khí ở Côn Ô thành phá lệ đè nén và tĩnh mịch, rất nhiều tu sĩ sinh linh mang khuôn mặt sợ hãi nhìn hết thảy những thứ này, vô cùng lo lắng e ngại.

Mặc dù nơi đây hội tụ rất nhiều đại giáo đạo thống, còn có không ít Kẻ thành đạo tọa trấn nhưng vẫn khiến bọn hắn có cảm giác bất an.

Hồng Y nữ ma kinh khủng cường hãn sớm đã chấn kinh oanh động thượng giới. Vậy mà bây giờ dưới trướng nàng còn có rất nhiều đại ma, thực lực cũng vô cùng đáng sợ.

Trong đó cũng có tồn tại không thua kém gì Kẻ thành đạo đã từng tàn phá bừa bãi khắp nơi, tràn ngập hung uy khiến cho các đại giáo bất hủ và các đạo thống vô thượng cảm giác vô cùng đau đầu khó giải quyết.

“Làm sao vậy? Chẳng lẽ Ma Sơn cho rằng có thể lấy sức một mình mà chống lại một đám người?”

Đúng lúc này, một vị đã thành đạo lạnh lùng lên tiếng, có chút bất mãn, phất ống tay áo rồi trực tiếp xuất hiện trên không trung ngóng nhìn đám người bên trong ma vân.

Ở trên đỉnh đầu của hắn có một tôn Thanh Sắc Tiểu Đỉnh chìm nổi, rủ xuống hàng ngàn tia huy quang, tràn ngập đế uy, nhiếp nhân tâm phách.

“Ha ha, thái độ của đạo huynh như vậy là sao?”

“Chúng ta từ hàng tỷ vạn dặm xa xôi đến đây mà các ngươi lại như vậy sao?”

Thấy một màn như vậy, bên trong ma vân vang lên một tràng cười lạnh lẻ loi, một vị mặc trường bào màu xanh, đầu mộc sừng rồng lom khom đi xuống, hốc mắt hắn lõm sâu tựa như cây cỏ bị khô héo, hai mắt lập lòe giống như hai ngọn đuốc màu xanh.

Nhưng trên thân hắn lại tràn ngập một loại khí tức kinh khủng.

“Thanh Long lão đạo… Không nghĩ tới hắn cũng dựa vào Ma Sơn.”

Nhìn thấy người nọ trong nháy mắt gây nên một trận chấn động không nhỏ trong Côn Ô thành khiến rất nhiều tồn tại thế hệ trước trở nên nghiêm nghị, lộ ra vẻ dè chừng.

Thanh Long lão đạo chính là một vị đã thành đạo, ba triệu năm trước đã cướp đoạt một kiện chí bảo ở Thiên Hoàng Sơn, sau đó bị Thiên Hoàng Sơn truy sát, trên đường đánh chết vô số tu sĩ và sinh linh Thiên Hoàng Sơn.

Cuối cùng vẫn là mấy vị Cổ Tổ của Thiên Hoàng Sơn thức tỉnh đồng loạt ra tay mới trấn áp được hắn, đánh rớt xuống Vô Tận Hải Uyên.

Người này tràn ngập hung tính, một đời sát hại vô số, cũng trêu chọc vô sô cừu địch, có thể nói là một vị đại ma đầu cực kì nổi danh ở thượng giới.

“Thanh Long lão đạo, ngươi có ý gì?”

Sắc mặt vị Kẻ thành đạo vừa hiện thân lúc nãy hơi trầm xuống, trực tiếp mở miệng quát.

“Chúng ta tới Côn Ô thành tất nhiên là vì cắt đá, chẳng lẽ các ngươi không hoan nghênh sao?”

Thanh Long lão đạo cười lạnh một tiếng, sau lưng lại có mấy thân ảnh khí tức kinh khủng đi ra, bị ma vụ bao phủ vô cùng mơ hồ, chỉ lộ ra đôi mắt lạnh lùng.

Rất rõ ràng, tu vi của mấy người phía sau cũng không kém cạnh gì hắn.

Ma Sơn vậy mà cũng đến để cắt đá?

“Nếu đến cắt đá thì tất nhiên chúng ta sẽ hoan nghênh, nhưng hy vọng các ngươi không nên tùy ý làm bậy, đừng trách chúng ta không lưu tình.”

Kẻ thành đạo vừa nãy chầm chậm mở miệng nói.

Những Kẻ thành đạo còn lại cũng đồng loạt liếc nhau, gật đầu một cái. Mặc dù trong lòng cảm thấy ý đồ Ma Sơn đến đây không cơ đơn giản như vậy nhưng cũng không có ngăn cản.

Từ điệu bộ này xem ra lần này Ma Sơn đến đây có không ít đại ma đầu.

Nếu phát sinh xung đột mà đại chiến thì rất có thể là bọn hắn cũng không ngăn cản được Ma Sơn.

Ầm!

Rất nhanh, ma vân trên bầu trời đi về phía sâu bên trong Côn Ô thành, rất nhiều đại ma hiện thân, đôi mắt lạnh nhạt như đao mang theo khí tức nhiếp nhân tâm phách vô cùng khủng bố.

Nhưng ở khu vực trung tâm vẫn là hắc ám mơ hồ, ở giữa có thể lờ mờ thấy được một chiếc liễn xa, bốn đầu được Ma Giao Chí Tôn Cảnh kéo, chậm rãi hạ xuống bên trong phường thị.

Thanh Long lão đạo vừa nãy cũng một bộ dáng cung cung kính kính đứng hầu bên cạnh liễn xa.

Ngoại trừ mấy Kẻ thành đạo thì những người còn lại cũng không thể thấy rõ cảnh tượng bên trong.

“Thiền Hồng Y…”

Cố Trường Ca có thể cảm nhận được bên trong chiến liễn xa đó có một cỗ khí tức quen thuộc, có một ánh mắt lạnh như băng đang rơi lên trên người hắn.

Hắn biết người ngồi bên trong đó chắc chắn là Thiền Hồng Y.

Dựa vào trình độ cẩn thận của nàng thì có khả năng rất lớn bên trong cũng là một đạo thân ngoại hóa thân chứ không phải là chân thân tới đây.

“Cũng không biết bây giờ nàng khôi phục như thế nào rồi. Ở trước mặt ta thì một đạo thân ngoại hóa thân cũng không đủ nhìn.”

Ánh mắt Cố Trường Ca yên tĩnh không gợn sóng đi cùng với mấy vị Kẻ thành đạo, theo đám người Ma Sơn đi về phía Bất Tường Chi Thạch.

Kỳ thực rất nhiều người đều đoán được mục tiêu của Ma Sơn rất có thể là khối Bất Tường Chi Thạch kia.

Nhưng ở thời điểm này cũng không thể mở miệng, có người cũng muốn đi xem xem cuối cùng Ma Sơn có thủ đoạn gì.

“Vì sao ta luôn cảm thấy sâu bên trong ma vân kia cất giấu sự tồn tại rất đáng sợ nào đó… Có phải là vị chủ nhân của Ma Sơn không…”

Giang Thần đi theo sau đám người An Hi, ánh mắt không nhịn được mà nhìn về phía khối ma vân đáng sợ kia, thấp giọng nói với Ngưu Điền ở bên cạnh.

“Rất có thể, đây chính là một vị đại hung nhân tuyệt thế, một tồn tại khiến cả thượng giới đều bó tay không có cách nào.”

Ngưu Điền gật đầu một cái, ánh mắt vô cùng cẩn thận.

“Nghe nói nàng và Cố Trường Ca có thù. Lúc ở Thần thành cũng là Cố Trường Ca dẫn đầu mọi người đi vây giết nàng.”

“Ngươi nói xem lát nữa nàng có động thủ với Cố Trường Ca để báo thù hay không?”

Giang Thần hạ thấp thanh âm của bản thân, mang theo chút khó kiềm chế cùng với hưng phấn chờ mong, rất muốn nhìn thấy một màn này xảy ra.

“Rất không có khả năng, đối với nàng mà nói thì động thủ ở đây cũng không phải là chuyện có lợi gì cả, huống chi thực lực của Cố Trường Ca hiện giờ lại mạnh như vậy, không nhất định sẽ sợ vị chủ nhân của Ma Sơn này.”

Ngưu Điền cẩn thận suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn lắc đầu, ánh mắt nhìn lướt qua nam tử áo trắng và rất nhiều Kẻ thành đạo đi ở đầu, trong lòng than nhẹ một tiếng.

Trêu chọc một vị đại cừu nhân như vậy cũng thật là ăn ngủ không yên, khiến người tuyệt vọng mà.

May mà bây giờ Cố Trường Ca vẫn chưa biết thân phận thực sự của hắn và Giang Thần, nếu không thì sao lại để bọn hắn còn sống trên thế gian này chứ?

Hết chương 1510.
Bạn cần đăng nhập để bình luận