Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1128: Phế vật Lý Tu

Chương 1128: Phế vật Lý Tu

Về chuyện hôn ước, còn phải nói tới từ mười năm trước.

Lúc ấy, tổ phụ của Cố Tiên Nhi đi tới gần Giới Bi Hải để đi săn, định bắt những hung thú ẩn chứa thiên phú đặc thù, vì muốn đúc luyện bảo huyết cho nàng.

Nhưng chưa từng nghĩ sẽ gặp phải đợt sóng của Giới Bi Hải, bị đánh vào một nơi tuyệt địa, cả người bị thương nặng.

Sau khi phụ mẫu nàng biết được chuyện đó, mang tộc nhân tới tìm.

Mà phụ mẫu của Cố Tiên Nhi tìm rất lâu, vẫn không có tìm được bất kỳ tung tích.

Sau đó nghe Cố gia truyền tới tin tức kinh sợ, lại càng thêm đau lòng và tuyệt tuyệt vọng, đã trở lại ẩn cư ở Thẩm tộc.

Bên phía Thẩm tộc, sau khi ngoại công của Cố Tiên Nhi xuất quan, biết được chuyện đấy, mang cường giả chạy tới đó, định tìm tung tích của tổ phụ nàng.

Vừa vặn khi đó, muội muội nàng đã ra đời.

Nhưng thật bất hạnh, người thì tìm được, nhưng ngoại công và tổ phụ nàng, hai người cùng bị vây hãm trong đó.

Hai người bị kẹt ở trong hiểm địa nhiều năm, tính mạng bị đe dọa.

May mà lúc mấu chốt, một lão giả thần bí bỗng nhiên xuất hiện, cứu hai người, hơn nữa ra tay chữa trị thương tích của hai người.

Bên người tên lão giả này còn có một đứa trẻ đi theo.

Đứa trẻ đó, tên là Lý Tu, một già một trẻ không biết lai lịch, rất thần bí.

Vì trả ơn đại ân của lão giả, hơn nữa cân nhắc đến thủ đoạn bất phàm.

Ngoại công và tổ phụ Cố Tiên Nhi thương lượng, nói ra lai lịch của mình, hứa hẹn tương lai sẽ báo đáp đại ân của lão giả, đồng thời định để cho Thẩm Nhàn Nhi mới vừa sinh ra, bái làm thầy.

Đáng tiếc lão giả không có đáp ứng, nói mình sẽ không nhận đệ tử.

Rồi sau đó hai người thay đổi chủ ý, thấy đứa trẻ bên cạnh tuổi tác không nhỏ, đã lập ra hôn ước, ngược lại lần này lão giả không do dự.

Việc hôn ước giữa Thẩm Nhàn Nhi và Lý Tu được định ra, chính là như vậy.

Vốn dĩ, người Thẩm gia sắp quên chuyện này, bởi vì sau khi lão giả kia đáp ứng, đã mang theo đứa trẻ kia rời đi, không biết tung tích.

Dù là Thẩm tộc hỏi thăm các nơi, cũng không tìm được bất kỳ đầu mối và tung tích nào.

Vốn tưởng rằng chẳng qua chuyện đó là nói chơi, không ai coi là thật.

Nhưng ba năm trước một thiếu niên tên là Lý Tu chợt tìm tới cửa, cầm bao thư năm đó ngoại công và tổ phụ Cố Tiên Nhi cùng nhau viết, yêu cầu thực hiện hôn ước.

Chuyện này làm mọi người ở Thẩm Tộc sợ ngây người, không nghĩ tới chuyện lúc trước lại là thật.

Cân nhắc đến lúc đó người ta có ơn với mình, Thẩm tộc không có làm khó Lý Tu, không chỉ cho hắn đi vào ở, còn nghĩ biện pháp giúp hắn tu bổ lại linh hải đã bể tan tành.

Về phần vị lão giả thần bí, thì Thẩm tộc không có nhìn thấy, hoài nghi Lý Tu là đồ đệ hắn, nên không có lạnh nhạt.

Nhưng linh hải của Lý Tu rất đặc thù, không chỉ có vỡ vụn, linh khí không thể hội tụ được, bất kể có tốn bao nhiêu linh dược, cũng như đá chìm đáy biển, không có dấu hiệu khôi phục.

Lâu ngày trở thành chuyện đàm tiếu xung quanh.

Thẩm tộc có phế vật ở rể.

Chuyện này làm cho mặt mũi Thẩm tộc âm u.

Nhưng chuyện năm đó bọn hắn hứa hẹn, không thể nuốt lời.

Hết lần này tới lần khác Thẩm Nhàn Nhi chỉ có một lòng muốn tu hành, đối với những chuyện kia rất không thích, ba năm qua cũng chỉ từng gặp mặt Lý Tu vài lần thôi.

“Người Lý Tu này, khí độ hàm dưỡng không đơn giản, ba năm qua mỗi ngày chỉ ở trong viện nuôi một vài hoa, các loại cỏ, còn lại chuyện gì cũng không quản, phần nhàn nhã đó, không thể so sánh với người bình thường.” Thẩm mẫu than thở một tiếng, nói.

“Nếu linh hải hắn không có vấn đề, còn dễ nói, lại hết lần này tới lần khác là một phế nhân không có cách nào tu hành. Nhiều lúc, thậm chí ta cảm giác hắn giống như là một lão quái vật nhìn thấu tang thương trong cuộc sống.”

“Đây không phải là làm khổ Nhàn Nhi sao? Lúc trước, phụ thân bọn hắn cũng không nên tùy ý hứa hẹn, báo đáp cái gì không tốt, hết lần này tới lần khác lại lấy chung thân đại sự của Nhàn Nhi ra quyết định.”

Nghe vậy, Cố phụ cười khổ nói: "Bây giờ nói những chuyện kia cũng vô ích, nhìn trong tộc xử lý như thế nào đi, dù sao cũng không có ai dám ép buộc Nhàn Nhi.”

Cố Tiên Nhi gật đầu một cái, giọng nói trong trẻo lạnh lùng: "Chuyện đó hoàn toàn đuối lý, nhưng trong thời gian ba năm qua, Thẩm tộc đưa cho hắn rất nhiều tài nguyên, thật ra chuyện kia không thiếu hắn cái gì, đến lúc đó cho hắn thêm một ít bồi thường là tốt. Nếu như vị sư tôn thần bí của hắn trở lại, không hài lòng với việc này, thì bảo hắn nói ra điều kiện.”

Ý tưởng của nàng rất đơn giản, cho dù đuối lý, thì không thể để cho muội muội bị thua thiệt.

Lúc này, bên ngoài sơn cốc, có một tia sáng rơi tới.

Chính là Thẩm Nhàn Nhi đã rời khỏi cung điện, nàng nghe được những lời đó, nhìn Cố Tiên Nhi một cái, nói: “Cảm tạ tỷ tỷ.”

“Đúng rồi Tiên Nhi, khoảng thời gian này vẫn luôn xử lý chuyện muội muội ngươi, ngược lại chuyện của ngươi, chúng ta không thể nào hiểu. Bên phía Cố gia, ngươi định làm như thế nào?”

“Chuyện năm đó, nói cho cùng vẫn là Cố gia thiếu nợ ngươi, Cố Trường Ca còn nhỏ tuổi, nhưng tâm tư tàn nhẫn như vậy, lúc trước ngươi còn quấn lấy hắn như thế, hắn lại còn xuống tay được.”

Thẩm mẫu bỗng nhiên mở miệng hỏi, vẻ mặt có hơi thương tiếc, lúc nói tới Cố gia, vẫn mang một ít oán hận.

Cố phụ bên cạnh thì im lặng, đây là nguyên nhân những năm gần đây bọn hắn không trở lại Cố gia, thật sự là khó mà tiếp nhận những chuyện kia, trong lòng có khúc mắc.

Cố Tiên Nhi khi còn nhỏ, lại phải chịu đựng những chuyện đó.

Nếu không phải bây giờ bọn hắn không đủ năng lực, cũng muốn tự mình đi tới trước mặt Cố Trường Ca, hỏi hắn vì sao phải làm như vậy.

Cố Tiên Nhi nghe vậy, lắc đầu giải thích: "Mẫu thân, thật ra chuyện kia là hiểu lầm, các ngươi không cần lo lắng cho ta, tộc nhân nhất mạch kia của chúng ta, bây giờ cũng rất khá, Cố Trường Ca không có không độc ác như các ngươi nghĩ.”

“Chẳng qua hắn có tâm sự khó nói mà thôi.”

Chuyện đó liên quan đến bí mật của Cố Trường Ca, mặc dù nàng biết trước mắt phụ mẫu quan tâm nàng, nhưng sẽ không vì vậy mà để lộ ra, đưa tới phiền phức không cần thiết.

“Tỷ tỷ.”

Thẩm Nhàn Nhi nhìn Cố Tiên Nhi một cái, thật ra thì nàng từ nhỏ cũng biết chuyện xảy ra ở trên người Cố Tiên Nhi, biết nàng khi còn nhỏ gặp phảu chuyện rất thê thảm, rất đồng tình.

Có vài thời điểm, thậm chí cho là Cố Tiên Nhi nàng đã không còn ở nhân thế, định sau này tu hành thành công, báo thù thay tỷ tỷ.

Đối với Cố Trường Ca trong miệng phụ mẫu, mặc dù nàng chưa từng gặp qua, nhưng trong lòng cũng mang theo thù hận, chưa bao giờ nghĩ tới là người đồng tộc, còn là biểu ca của Cố Tiên Nhi, nhỏ tuổi đã làm ra loại chuyện tàn nhẫn vô tình đó.

Hết chương 1128.
Bạn cần đăng nhập để bình luận