Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2361: Chạm mặt

Chương 2361: Chạm mặt

"Giấu giấu diếm diếm, giấu đầu lòi đuôi, ta cũng muốn nhìn xem ngươi là thần thánh phương nào?"

Trong đôi mắt kim quang của nam tử trung niên như xẹt qua một tia thần mang, nhìn chằm chằm vào hư không cách đó không xa.

Hắn hừ lạnh, phất tay áo lên, tỏa ra khí tức đáng sợ chấn động cả không gian, muốn làm thân ảnh nơi đó xuất đầu lộ diện.

Nếu vừa rồi tiên tổ không cảm giác được, thoáng nhìn qua hướng kia, chỉ sợ hắn cũng không để ý tới vẫn còn có mấy tên tu sĩ đang âm thầm theo dõi. Điều này làm cho nam tử trung niên có chút tức giận, cảm thấy mất mặt.

Dù gì hắn cũng là tồn tại sắp thành đạo.

Trong tiểu sơn thôn vắng vẻ, thiếu chút nữa lại không phát hiện được mấy tên tu sĩ khác đang âm thầm theo dõi, hơn nữa chuyện này còn xảy ra ngay trước mặt tiên tổ, thật sự khiến hắn cảm thấy vô cùng mất mặt.

Tất cả thôn dân đều bị hành động của nam tử trung niên dọa sợ, sắc mặt trắng bệch, những thôn dân đang quỳ phục trên mặt đất còn lạnh run và rùng mình.

Bọn hắn không biết những lời này của nam tử trung niên là có ý gì, nhưng lại có thể cảm nhận được cảm giác sợ hãi này.

"Tại sao lại làm vậy trước mặt phàm nhân?"

Lão đạo nhân có chút bất mãn với hành động của nam tử trung niên, hắn cau mày khẽ quát lớn một câu. Vương Tiểu Ngưu cũng giật mình, sắc mặt trắng bệch.

Bởi vì vị tu sĩ mà hắn tiếp xúc ban đầu chính là lão đạo nhân trước mắt, cho nên theo bản năng hắn cho rằng những thượng tiên khác đều hòa ái dễ gần như lão đạo nhân.

Không nghĩ nam tử trung niên này lại đáng sợ như vậy.

"Vâng, tiên tổ."

Nam tử trung niên bị lão đạo sĩ quát lớn một tiếng, mặt cũng biến sắc, vội vàng thu lại uy áp. Nhưng ánh mắt của hắn vẫn lộ ra lãnh ý, nhìn chằm chằm vào phiến hư không kia.

"Thân là tu sĩ, lại ở chỗ này ra vẻ ta đây trước mặt phàm nhân?"

Mà vào lúc này, trong hư không cách đó không xa, một đạo thân ảnh ảm đạm hiện lên. Từ bên trong xuất hiện một bạch y nữ tử, mặt đeo lụa mỏng.

Nàng mở miệng, thần sắc bình thản, ngữ khí điềm tĩnh, cũng không để ý tới sự cường đại của tên nam tử trung niên. Đây chính là vị Bồ Tát sống trong miệng của thôn dân Thanh Sơn thôn, vị cô nương họ Tô kia.

"Tô cô nương…"

"Tô tỷ tỷ…"

Thấy bạch y nữ tử xuất hiện, chúng thôn dân không khỏi vui vẻ, một số người không nhịn được bật thốt.

Trần Nhị Nha còn phấn khích hét lớn.

Trong mắt bọn hắn, Tô cô nương cũng là một vị tu sĩ cường đại, nàng ôn nhu thiện lương, đối xử hòa thuận và bình đẳng với tất cả mọi người.

Những năm gần đây, Tô cô nương đã giúp đỡ bọn hắn rất nhiều.

Mà nam tử trung niên trước mắt cũng là một tu sĩ cường đại nhưng lại khiến cho người ta sợ hãi, bất an. Hai người này hoàn toàn không thể so sánh với nhau.

"Tô tỷ tỷ."

Vương Tiểu Ngưu cũng không nhịn được hét lên, có chút hưng phấn, không nghĩ tới bạch y nữ tử sẽ xuất hiện ở nơi này. Trong quá khứ, sau khi trường tư thục tan học, nàng sẽ rời đi và trở về nhà của mình.

Những người khác rất khó gặp được nàng.

Nhưng hôm nay nàng lại xuất hiện ở chỗ này, làm cho mọi người có chút ngoài ý muốn.

"Không ngờ bên trong một tiểu thôn sơn lại cất giấu một giai nhân khuynh quốc như vậy."

"Thật khiến người khác bất ngờ."

Nam tử trung niên hơi sững sờ trước sự xuất hiện của bạch y nữ tử, nhưng sau đó trong mắt lại xẹt qua một tia kinh diễm. Điều làm hắn kinh ngạc nhất vẫn là tu vi của vị bạch y nữ tử này.

Thoạt nhìn thì niên kỷ của cốt linh không lớn, nhưng lại đạt đến cấp độ Chuẩn Đế. Tuy đại thế này rất thích hợp cho tu sĩ tu hành nhưng cũng muôn đời hiếm thấy.

Mà Chuẩn Đế cũng không phải cải trắng đầy rẫy ngoài đường, đủ để thành lập cổ giáo, thống trị bất cứ phương lãnh thổ quốc gia nào. Nhưng bây giờ người này lại cho hắn một loại cảm giác, bất cứ lúc nào cũng có thể nhìn thấy, có thể cầm nắm được.

Dường như lão đạo nhân cũng không có vẻ gì là ngoài ý muốn trước sự tồn tại của bạch y nữ tử, hắn chỉ nhìn thoáng qua rồi thu hồi ánh mắt. Nếu ở thời đại khác, một vị Chuẩn Đế có thể gây ra một trận bão táp, có ý nghĩa không tầm thường.

Nhưng trong thời đại loạn thế hiện tại, đừng nói là Chuẩn Đế, ngay cả Kẻ thành đạo hay chân tiên cũng chỉ là mệnh pháo hôi. Vị bạch y nữ tử này căn bản không đáng để hắn chú ý tới.

"Ta cũng không ngờ trong sơn thôn hẻo lánh lại xuất hiện một vị Chuẩn Đế. Quả đúng là khiến người ta ngạc nhiên."

Nghe vậy, bạch y nữ tử cũng chỉ bình đạm đáp lại.

Lực chú ý của nàng đặt trên người vị lão đạo sĩ làm nàng nhìn không thấu này hơn.

Về phần nam tử trung niên, tuy cùng cảnh giới với nàng nhưng nàng cũng không để vào trong mắt. Bởi vì cùng cảnh giới nên nàng căn bản không cần ra tay, nàng rất tự tin với thực lực của bản thân.

Hai người này xuất hiện ở Thanh Sơn thôn thật sự làm mọi người rất ngạc nhiên, nhất là khi đối phương chỉ mặt gọi tên muốn gặp Vương Tiểu Ngưu?

Điều này làm bạch y nữ tử có chút hoang mang, nàng ở trong Thanh Sơn thôn đã mấy thập niên, không ai hiểu rõ tình hình của những thôn dân này hơn nàng.

Vương Tiểu Ngưu không thích hợp để tu hành, cũng như không có tuệ căn. Trừ phi nguyện ý trả một cái giá lớn, giúp hắn cải tạo căn cốt.

Nhưng thay vì hao phí một cái giá lớn, không bằng đi tìm kiếm một hạt giống mới.

Cho nên điều này làm cho bạch y nữ tử không khỏi hoài nghi, liệu hai người kia còn có mục đích nào khác?

Hết chương 2361.
Bạn cần đăng nhập để bình luận