Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1381: Rốt cuộc hắn lấy đi bằng cách nào?

Chương 1381: Rốt cuộc hắn lấy đi bằng cách nào?

“Xem ra đại trận của Thiên Lộc thành xảy ra vấn đề rồi, không thể bảo vệ bọn hắn như trước được nữa…”

“Đây là một cơ hội trời ban! Ha ha ha, ta xem hôm nay ai có thể chạy thoát!”

Kẻ thành đạo ở thượng giới dồn dập cười ha hả, trong lúc giơ tay nhấc chân đánh về phía trước đều có khí tức mênh mông cuồn cuộn hiện lên. Bọn hắn muốn ra tay đồng loạt khiến mấy vị Kẻ thành đạo của Tứ Đại Chiến Thần nhất tộc phải lưu lại.

Nếu như trước đó bọn hắn kiêng kỵ đại trận của Thiên Lộc thành nên không dám tuỳ tiện ra tay thì với tình hình hiện tại, mấy tôn Kẻ thành đạo này không khác ra khỏi thành đến đây chịu chết là bao.

Có lẽ chính bọn hắn cũng không ngờ, đến thời khắc mấu chốt thì đại trận của Thiên Lộc thành lại xảy ra vấn đề.

Ầm!

Ở một bên khác, sóng chấn động của chí bảo Thiên Hoàng Sơn do một vị Kẻ thành đạo âm thầm thôi động hiện lên một lần nữa, rơi xuống bên dưới trông giống như sóng chấn động của vương dương vậy.

Thiên Lộc thành chấn động kịch liệt, trên tường thành có vô số phù văn sáng lên, lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy nhanh chóng tan biến, bị loại chấn động này làm phai mờ.

“Sao lại thế được? Ít nhất thì đại trận của Thiên Lộc thành cũng có thể chống đỡ thêm một khoảng thời gian chờ đến khi mình kiểm tra chứ, điều này sao có thể…”

“Rốt cuộc là chỗ nào xuất hiện vấn đề…”

Một vị Kẻ thành đạo đến từ Chu Tước Chiến Thần nhất tộc nói với sắc mặt khó coi, căn bản không dám tin tưởng, cảm thấy dường như sự tình nằm ngoài dự liệu của bọn hắn.

Hôm nay trước khi ước chiến, rõ ràng là bọn hắn đã kiểm tra đại trận của Thiên Lộc thành, biết được những năm gần đây Thiên Lộc thành tích lũy năng lượng, chống cự thượng giới một khoảng thời gian tuyệt đối không có vấn đề gì.

Vì thế bọn hắn mới ỷ lại, không hề sợ hãi ra khỏi thành chiến đấu.

Nhưng mà bây giờ, Kẻ thành đạo hiện thân ở xung quanh bọn hắn có khoảng tám tôn, thực lực của mỗi vị đều không yếu hơn bọn hắn.

Ngay sau đó, sắc mặt của bọn hắn lập tức tái nhợt, không còn một chút khí phách thấy chết không sờn như vừa nãy, thậm chí còn lộ vẻ hơi sợ hãi.

Dù sao thì bọn hắn cũng chỉ có bốn người, vốn không phải đối thủ của tám tôn Kẻ thành đạo của thượng giới ở trước mắt.

Bây giờ cho dù bọn hắn có trốn về Thiên Lộc thành thì e rằng đại trận cũng không ngăn được thượng giới.

Nghĩ tới đây, trong lòng bọn hắn tràn ngập hối hận. Nếu biết sớm thì bọn hắn đã rút lui, sẽ không quan tâm vinh quang sĩ diện ngoài mặt.

Ai mà ngờ hôm nay lại có chuyện ngoài ý muốn như thế.

Ầm!

Ngay sau đó, vũ trụ chấn động kịch liệt. Ở nơi xa có một bàn tay mang theo hỗn độn khí chưởng tới.

Một vị Kẻ thành đạo đã ra tay với bọn hắn, nơi đây có vô số quy tắc nổ tung giống như muốn hóa thành tro tàn.

Tại một hướng khác có sấm sét màu đen hiện lên, đó là chân lôi kinh khủng tựa như chân long rơi xuống bọn hắn, muốn đánh chân thân của bọn hắn nát bấy.

“Phụt…”

Sắc mặt Kẻ thành đạo của Chu Tước Chiến Thần nhất tộc biến hoá mãnh liệt, hắn ta định nghiêng sang một bên né tránh. Tuy nhiên tốc độ quá chậm cho nên không còn kịp nữa, một chưởng này đánh vào người, hắn lập tức bị thương phun ra một ngụm máu.

Mấy vị Kẻ thành đạo của Chiến Thần nhất tộc ở phía bên kia cũng dồn dập thụ thương ho ra máu, suýt chút nữa thân thể đã rạn nứt.

Bọn hắn cũng không địch nổi tám người của thượng giới, gần như là rơi vào thế hạ phong ngay lập tức.

“Xem ra cũng không cần ta ra tay.”

“Thượng giới cái gì cũng không nhiều, ngược lại nhiều người nhiều công cụ.”

Cố Trường Ca liếc mắt nhìn trận chiến bên kia, khoé môi mang theo nụ cười nhàn nhạt.

Sau đó, khi tất cả mọi người trước Thiên Lộc thành lập tức sợ hãi, trong mắt tràn ngập bất an, hắn lấy ra một cái hộp đồng màu xanh.

Ong!

Mà khoảnh khắc cái hộp đồng này xuất hiện, trận văn của Thiên Lộc thành cùng nhau sáng lên như bị cộng hưởng.

Từng cái phù văn rực rỡ chói mắt tựa như những vì sao bay ra, muốn bay vào trong hộp đồng màu xanh.

Cảnh tượng này khiến toàn bộ Thiên Lộc thành kinh hãi. Cho dù là Chí cường giả đang giao thủ với cường giả ở thượng giới thì sắc mặt cũng đột nhiên thay đổi, mang theo vẻ không thể tin nổi, khiếp sợ nhìn về phía Cố Trường Ca.

“Sóng chấn động này là…”

“Ta đã nói sao lại có cảm giác không đúng, thì ra là hạch tâm trận pháp của Thiên Lộc thành rơi vào tay hắn.”

“Rốt cuộc là Cố Trường Ca lấy được thứ đó như thế nào?”

Sắc mặt Kẻ thành đạo của Huyền Vũ Chiến Thần nhất tộc vô cùng khó coi.

Nhưng khi lời nói vừa rơi xuống, hắn ta đã bị một chưởng ở hướng khác đập vào. Thiếu chút nữa thân thể đã nổ tung, hắn ta ho ra máu bay ngược ra ngoài khiến biên giới hoang vắng của vụ trụ này sụp đổ.

“Nhất định là có người phản bội Bát Hoang thập vực, lén lút đưa hạch tâm của trận pháp cho hắn! Thật đáng giận!”

“Không thể nào là Thiên Lộc Huyền Nữ, chắc hẳn là một người khác. Vả lại người này còn có thể tiếp xúc với hạch tâm của trận pháp. Hắn ta đã đánh cắp hạch tâm khi chúng ta không hề hay biết…”

Sắc mặt của mấy vị Kẻ thành đạo còn lại cũng rất khó coi, mang theo vẻ không dám tin, giống như bộ dạng ăn phải ruồi chết.

Bọn hắn hoàn toàn không nghĩ ra, hạch tâm trận pháp của Thiên Lộc thành vẫn luôn được đặt ở chỗ sâu trong Thiên Lộc thành, có cường giả chuyên môn trông coi. Nếu đánh mất thì bọn hắn cũng sẽ là người đầu tiên biết được.

Rốt cuộc Cố Trường Ca đã lấy đi vật này như thế nào?

Hết chương 1381.
Bạn cần đăng nhập để bình luận