Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1861: Vào giếng tổ

Chương 1861: Vào giếng tổ

Mà giờ khắc này, toàn bộ Tuyệt Âm Thiên bởi vì ba miệng giếng tổ bị nứt vỡ mà bắt đầu sụp đổ.

Năng lượng mênh mông như hồng thủy cuồn cuộn đang không ngừng gột rửa khắp nơi, khiến vách ngăn của không gian nổ tung tan nát.

Luân Hồi cổ thiên tôn lấy tam phương đại ấn màu vàng óng ra, chụp về phía trước muốn ngăn cản ba miệng giếng tổ nứt vỡ.

Nhưng Ngũ đại cổ tổ đã dự liệu được ý đồ của hắn. Vào thời điểm này, cái gì cũng không quan tâm nữa, liều mạng phóng về phía Luân Hồi cổ thiên tôn muốn ngăn cản hắn.

Năm người cùng nhau hợp lực, thể hiện ra thực lực đáng sợ trước nay chưa từng có.

Trong lúc giơ tay nhấc chân, năng lượng Vương Dương Bàn mênh mông sôi trào. Ức vạn sợi quy tắc trật tự hóa thành đủ loại thần binh pháp khí, diễn hóa giang sơn tinh hà cùng nhau trấn áp xuống.

“Các ngươi tự tìm đường chết.”

Sắc mặt Luân Hồi cổ thiên tôn sớm đã vô cùng khó coi.

Lúc nãy hắn còn ẩn tàng rất nhiều thực lực thế nhưng vào hiện giờ đã không còn để ý tới nữa.

Ngũ đại cổ tổ cùng nhau tấn công hắn, tuy nhiên lại không quan tâm mấy tới Cố Trường Ca.

Trong mắt bọn hắn, Luân Hồi cổ thiên tôn định chiếm đoạt Khởi Nguyên tổ khí lâu như vậy, chắc chắn vật này vô cùng quan trọng đối với hắn.

Ngược lại, Cố Trường Ca chỉ là một hậu bối trẻ tuổi, mặc dù thực lực kinh khủng nhưng không chắc có thể so với Luân Hồi cổ thiên tôn.

Trong lúc phá hủy Khởi Nguyên tổ tỉnh, ngay cả bọn hắn còn không có cách gì, vậy Cố Trường Ca còn có thể làm gì được chứ?

“Mặc kệ thu thập được bao nhiêu, lúc này cứ tìm mảnh vụn của giếng tổ bị nứt vỡ đã…”

“Cho dù chỉ là mảnh vụn nhưng cũng ẩn chứa hàm nghĩa khó mà tưởng tượng được.”

Luân Hồi cổ thiên tôn cũng nhận ra ý đồ của mấy vị cổ tổ khi triền đấu cùng với bọn hắn, đồng thời cũng nhớ lại những gì mà trước đó Cố Trường Ca đã nói.

Hắn cũng không cảm thấy Cố Trường Ca có biện pháp ổn định ba miệng giếng tổ đang nứt vỡ.

Cho nên chỉ hy vọng vào thời điểm này hắn có thể thu thập nhiều mảnh vụn một chút, mà đây cũng là biện pháp duy nhất.

“Sư tôn yên tâm, đồ nhi lập tức đi thu thập.”

Cố Trường Ca nghe vậy cười nhạt một tiếng, tất nhiên sẽ không từ chối. Lúc này thân ảnh biến mất ngay tại chỗ, hắn phóng tới nơi ba miệng giếng tổ đang nứt vỡ ở xa xa.

Vốn dĩ hắn đang nghĩ làm sao để giấu diếm Luân Hồi cổ thiên tôn mà chiếm hữu ba miệng giếng tổ này, mà cơ hội tốt như vậy lại bày ra trước mặt hắn.

“Thật nực cười, sức mạnh của Khởi Nguyên tổ tỉnh vô cùng mênh mông, ngay cả chúng ta cũng chỉ có thể mượn dùng mà thôi. Bây giờ bộc phát toàn diện, đừng nói là hắn, cho dù là có người tùy tiện đến gần thì cũng sẽ hóa thành bột phấn, hình thần câu diệt.”

Ngũ đại cổ tổ lạnh lùng mở miệng, cũng không thèm để ý việc Luân Hồi cổ thiên tôn phân phó Cố Trường Ca đi thu thập mảnh vụn.

Trong mắt bọn hắn, cho dù thực lực của Cố Trường Ca có mạnh hơn đi nữa thì cũng không thể kiên trì lâu trong lực lượng mênh mông này.

Chẳng mấy chốc nhục thân sẽ sụp đổ rồi nổ tung, hóa thành sương máu, thậm chí đến cuối cùng còn hình thần câu diệt.

“Các ngươi lại quá xem thường đồ nhi của bần tăng.”

Nghe vậy, Luân Hồi cổ thiên tôn chỉ lạnh nhạt mở miệng.

Trên đầu hắn có đại ấn màu vàng óng lơ lửng, tiên quang lập lòe, từng văn tự ẩn chứa tiên đạo giống như từng khỏa đại tinh đang bài bố trong hư không, phù hợp với chư thiên tinh đấu.

Đây là một đại trận cổ lão, thứ dùng để thôi luyện hóa ma.

Mặc dù tu vi hiện tại của hắn không còn đỉnh phong nữa nhưng Phong trấn luyện hóa Ngũ đại cổ tổ trước mắt vẫn là có thể.

Về phần Cố Trường Ca thì hắn luôn có lòng tin rất lớn.

Mặc dù không tin Cố Trường Ca có thể đoạt lại phần lớn mảnh vụn của Khởi Nguyên tổ tỉnh nhưng một phần trong đó thì chắc chắn là có thể.

Đây chính là trực giác của Luân Hồi cổ thiên tôn.

Ầm ầm!

Chỗ sâu nhất trong tộc sĩ, vô số sương mù màu xám hiện lên, ba miệng Khởi Nguyên tổ tỉnh nổ tung giống như một loại gông cùm xiềng xích nào đó phá hủy miệng giếng từ bên trong, có vô số đại linh màu xám lao ra bao phủ toàn bộ những thứ xung quanh.

Thiên khung vốn u ám màu xám cũng nổ tung thành mảnh nhỏ, hiện lên khe hở vô cùng vô tận.

Càng ngày càng nhiều Tuyệt Âm vụ khí lan tràn ra ngoài từ nơi đây, lao ra ngoại giới.

“Không xong rồi, trời sập, Tuyệt Âm Thiên sắp bị hủy diệt rồi, tất cả chúng ta sẽ bị bao phủ ở đây.”

“Cổ tổ muốn từ bỏ chúng ta.”

“Vì sao…”

Tất cả tuyệt mạch sinh linh cũng vô cùng tuyệt vọng nhìn xem một màn này, khắp nơi tràn ngập thanh âm kêu rên.

Bọn hắn thực sự không thể tin nổi, cổ tổ mà bọn hắn tôn kính nhất lại hủy diệt hết thảy.

Sắc mặt đám Tuyệt Âm Hoàng tộc Già Lam và Già Cửu Nhi cũng trở nên trắng bệch, không ngừng run rẩy, lâm vào tuyệt vọng.

Sau khi cổ tổ mà bọn hắn coi là tín ngưỡng biết bản thân vô vọng vĩnh sinh thì lập tức muốn kéo theo toàn bộ Tuyệt Âm Thiên chôn cùng.

Cho dù phá hủy Khởi Nguyên tổ khí thì cũng không tiếc.

Phần tàn nhẫn và kiên quyết này khiến lòng bọn hắn buồn bã, tràn đầy tuyệt vọng.

Ở một bên khác, Cố Trường Ca lướt qua hai người đang giao chiến là Luân Hồi cổ thiên tôn và Ngũ đại cổ tổ, thân ảnh nhanh chóng biến mất trong sương mù xám xịt.

Năng lượng mãnh liệt sôi trào giống như mấy phương đại thế giới va chạm với nhau, muốn ma diệt toàn bộ sinh linh xâm nhập vào nơi này.

Cố Trường ca cảm nhận được cỗ lực lượng đáng sợ này thì không khỏi nhíu mày.

Mặc dù nhục thân của hắn cường đại vô song nhưng không có nghĩa là có thể sánh ngang với Vô Thượng Tiên Kim có thể bất hủ vạn kiếp.

Ở nơi này, Kẻ thành đạo khẽ bước thêm một bước liền nổ tung trong nháy mắt, hóa thành sương máu, thân tử đạo tiêu.

Hắn cũng cảm nhận được nhục thân của bản thân bắt đầu xuất hiện những vết rạn nhỏ nhưng dưới Sinh Mệnh lực khủng bố thì những vết rạn nhỏ bé này nhanh chóng khép miệng lại, sau đó biến mất.

Hết chương 1861.
Bạn cần đăng nhập để bình luận