Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2830. Lộ thân phận

Chương trước Chương sau
Thông báo
Truyện viptruyenfull.com đã đổi địa chỉ thành https:viptruyenfull.com. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!
Cố Trường Ca bật ra nụ cười không để tâm cho lắm, hắn hỏi: “Sao nào? Chẳng lẽ ngươi còn muốn động thủ ép buộc ta sao?|
Mà ngay khi Cố Trường Ca nói xong câu đó, tất cả mọi người đều cảm thấy thiên khung tối sầm lại, bầu trời đêm vốn đầy gió và trăng cũng giống như mất đi tất cả ánh sang.
Một thân ảnh cực kỳ vĩ ngạn, toàn thân chìm trong bóng đêm đang dần dần xuất hiện trong hư không.
Hốc mắt của hắn lộ vẻ thâm thúy lõm xuống, trông cứ như có ngọn lửa quỷ dị đang nhảy lên, hơn nữa còn lộ ra khí tức lạnh lẽo khiến người ta run rẩy, sợ hãi không thôi.
“Công tử…”
Đạo thân ảnh kia lạnh lùng liếc nhìn Sở Tiêu và Phúc Bá, sau đó vô cùng cung kính đứng sau lưng Cố Trường Ca.
Thật ra Bạch Cốt tổ vương đã sớm tới Hi Nguyên văn minh này vào mấy ngày trước rồi.
Có điều vì để che giấu tai mắt mà Cố Trường Ca không bảo hắn đi theo bên cạnh bản thân, tuy nhiên bây giờ hắn đi tới Nam Hoang cổ vực vừa khéo cần một thân phận, thế nên cũng bảo Bạch Cốt tổ vương hiện thân.
“Là một vị đạo cảnh tồn tại kìa…”
Đám người Tử Vân Xuyên, Triệu Thiên Phàm, Thải Vân Tiên Tử đều hoàn toàn ngây ngốc tại chỗ.
Thậm chí bọn họ còn cảm nhận được khí tức của thân ảnh mặc hắc bào kia còn khủng bố hơn cả Phúc Bá đang đứng trước mặt Sở Tiêu.
Chỉ là ánh mắt âm u tịch diệt đó tựa như có thể khiến cho chư thiên đông cứng lại, khiến cho hoàn vũ sụp đổ.
Những tu hành giả và sinh linh ở phía xa đều vô cùng khiếp vía, đâu ai ngờ rằng ở trong Tử Quy thành này vậy mà liên tục xuất hiện hai vị đạo cảnh tồn tại chứ.
Giờ phút này biểu cảm của Sở Tiêu cũng trở nên khác lạ, hắn biết chỗ đặc thù thân phận của bản thân cho nên mới có Phúc Bá đi theo bên cạnh hắn, âm thầm bảo vệ an toàn của hắn.
Song bên cạnh tên Cố Trường Ca trước mặt kia lại cũng có một tôn đạo cảnh tồn tại vô cùng khủng bố đi theo.
So với thân phận trưởng bối của Phúc Bá thì tôn thân ảnh mặc hắc bào kia khi đối diện với Cố Trường Ca tỏ vẻ cực kỳ cung kính, rõ ràng đối xử với hắn như chủ nhân, chính điều này đã khiến Sở Tiêu khó mà chấp nhận nổi.
Biểu cảm lúc này của Phúc Bá cũng vô cùng khó coi.
Đạo thân ảnh cao lớn mặc hắc bào kia mang tới cho hắn cảm giác áp bức cực kỳ đáng sợ, e rằng bản thân chắc chắn không phải là đối thủ của hắn.
Đạo cảnh hàng thật giá thật hơn nữa còn có thể là tồn tại tiếp cận tới Tổ Đạo Cảnh ư?
“Rốt cuộc vị công tử trẻ tuổi áo trắng kia có lai lịch gì đây?” Trong lòng Phúc Bá có phần sợ hãi nói, giờ đây bản thân hắn đã không còn sự bình tĩnh thản nhiên như vừa rồi nữa.
Vốn hắn tưởng rằng sau khi bản thân xuất hiện sẽ có thể giải quyết mọi chuyện, cơ mà đâu ai ngờ rằng lai lịch của Cố Trường Ca lại khủng bố nằm ngoài sức tưởng tượng của hắn chứ.
Chẳng lẽ vị công tử này đến từ những nơi cấm kỵ chi địa kia ư? Bằng không sao có thể giải thích thân phận và lai lịch của Cố Trường Ca chứ?
Trong đầu Phúc Bá lóe lên hàng tá suy nghĩ, hắn lo lắng rằng sự việc sẽ tiếp tục diễn biến tệ hơn.
Hiện nay tình hình của Tiên Sở Hạo Thổ không được tốt cho lắm, vậy nên không nên kết thù với ai vào lúc này, thế là Phúc Bá lại chắp tay nói: “Vi công tử này, việc tối nay là do thiếu gia chúng ta không đúng, lão hủ chắp tay chân thành xin lỗi công tử.”
“Thiếu gia nhà ta đến từ Tiên Sở Hạo Thổ, phụ thân của hắn chính là quốc chủ đương thời, mong sao vị công tử này nể mặt quốc chủ nhà ta, đừng so đo lần mạo phạm này của thiếu gia.”
Phúc Bá vừa nói thế, tất cả tu hành giả và sinh linh có mặt tại đây đều lập tức biến sắc, rất nhiều người còn đang chìm trong sự hoang mang bấy giờ mới vỡ lẽ.
Chẳng trách Sở Tiêu còn trẻ như thế đã có thể kiêu căng cuồng vọng cỡ này, thì ra phụ thân của hắn chính là một trong những người mạnh nhất được công nhận hiện giờ ở Hi Nguyên văn minh.
“Thì ra là vậy.”
Biểu cảm của đám người Tử Vân Xuyên, Triệu Thiên Phàm xảy ra chút thay đổi nhỏ, bọn họ nhớ tới vài tin đồn tại Tiên Sở Hạo Thổ.
Vài năm trước quốc chủ Sở Cô Thành của Tiên Sở Hạo Thổ có được một đứa con nối dõi, có thể nói là mụn con xế chiều, hơn nữa còn là do chính thê sinh ra, cho nên cực kỳ yêu thương đứa con này.
Thì ra đứa con nối dỗi kia là Sở Tiêu trước mặt à?
Sở Tiêu cảm thấy vô cùng bất mãn với ngữ khí hạ mình của Phúc Bá, cơ mà bây giờ hắn bị Phúc Bá ra tay chế trụ, vậy nên căn bản không thể nói được gì.
Mà ngược lại chỉ có thể nắm chặt nắm đấm, ánh mắt lạnh lùng tràn đầy sự không cam lòng.
Nếu như ca ca hoặc tỷ tỷ hắn ở đây thì sao lại để hắn hứng chịu loại uất ức này chứ?
Hết chương 2830.
Bạn cần đăng nhập để bình luận