Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2719. Ký ức xa xưa

Chương trước Chương sau
Thông báo
Truyện viptruyenfull.com đã đổi địa chỉ thành https:viptruyenfull.com. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!
Cuộc Phạt Thiên đại hội này được tổ chức tại Cổ Phong cổ thành, thu hút sự chú ý của toàn bộ Tiên Linh văn minh, tất cả thế lực và tu hành giả.
Trước kia không ai biết tại sao hội nghị được tổ chức, mãi cho đến bây giờ danh tiếng “Phạt Thiên” truyền ra mới chợt dẫn đến oanh động thật lớn.
Tuy nhiên vẫn có rất nhiều tu hành giả không hiểu nổi, cái gọi là Phạt Thiên đại hội này đây rốt cuộc có ý gì.
Chỉ có một vài đạo cảnh tồn tại suy đoán được chuyện gì đấy, bọn họ khẽ biến sắc, trên gương mặt vừa tỏ vẻ sự kinh hãi và khiếp sợ. Ngay cả đám người Hồn Nguyên Quân, Trọc Phong Tà cũng không ngoại lệ chút nào.
Trong Cổ Phong cổ thành, sương hà bốc hơi, linh vụ lượn lờ.
Đây là một sân bãi cực kỳ rộng rãi nằm giữa sừng sững ở một chốn đạo đài, tử vụ dữ dội, hỗn độn khí như nước lưu chuyển.
Đình đài lầu các, phủ đệ cung phụ ẩn hiện bốn phía, thần sơn nguy nga, cổ nhạc hùng hồn.
Trong hư không còn có một tiểu thế giới mở ra, đủ để chứa đựng vô số tu hành giả và sinh linh.
Cường giả các tộc Tiên Linh văn minh đều đã mang theo tộc nhân chạy tới, đầu người chật cứng, bóng dáng lờ mờ, song tất cả đều duy trì sự yên tĩnh, không ai nói câu nào, mà chỉ lẳng lặng liếc nhìn phía trung tâm của đạo đài.
Trọc Phong Tà, Hồn Nguyên Quân, Hoàn Nhan Tu và nhiều nhân vật đạo cảnh khác đều ở trong lầu các chung quanh.
Đám người Mộc Yên, Mặc Đồng, Linh Hoàng cũng đều ở đây, các nàng quả thật rất tò mò muốn biết Cố Trường Ca định ra thời cơ, lệnh cho các tộc ở Tiên Linh văn minh chạy tới nơi đây, rốt cuộc Phạt Thiên đại hội này có ý gì đây chứ.
Quang cảnh này ngược lại có chút giống như đang sắp xửa giảng đạo, song Cố Trường Ca không hề có tâm trạng đó.
Hắn liếc nhìn tất cả mọi người ở đây, bản thân hắn không định nói nhảm, tiếp theo quẳng lý do đã được chuẩn bị xong cho bọn họ.
Không gì khác ngoài thiên địa bất nhân lấy vạn vật làm chó săn, kỷ nguyên có lúc cuối cùng, vũ trụ có ngày khô kiệt, ngay cả thiên địa cũng có một ngày thọ tận, mênh mông bạt ngàn, chúng sinh vô tận, ai cũng khó thoát khỏi cuộc thanh tẩy.
Mà hắn muốn kiến thiết lên Phạt Thiên Minh, quét sạch thiên đạo, trả lại thái bình cho vạn thế, mở ra con đường hậu lộ vì chúng sinh.
Cố Trường Ca vừa nói thế lập tức khiến nơi đây bùng nổ, tin tức này tựa như thiên thạch lớn, nện về phía biển sâu, dấy lên một cơn sóng dữ vô tận.
Ngay cả Trọc Phong Tà, Hồn Nguyên Quân đã sớm có chuẩn bị cũng bị làm cho sợ hãi đến độ không chịu nổi, suýt nữa nghi ngờ lỗ tai của mình có vấn đề hay không. Cấp bậc cao tầng đương nhiên có thể hiểu được cái gọi là thanh tẩy đây có ý nghĩa gì.
Tại sao Tiên Linh văn minh nguyện ý quy thuận thần phục Hi Nguyên văn minh, mỗi kỷ nguyên đều dâng lên rất nhiều tài nguyên và kết tinh khí vận chứ?
Còn không phải bởi vì bọn họ muốn có được sự che chở của Hi Nguyên văn minh, có thể bảo toàn lực lượng trước khi lượng kiếp thanh lý ập tới hay sao. Bằng không cho dù là tồn tại như bọn họ thì cũng khó thoát khỏi kết cục bị thanh tẩy, thu hoạch “rau hẹ” dưới những trận lượng kiếp kia.
Đám người Linh Hoàng, Bạch Cốt Tổ Vương, Hoàn Nhan Tu đều cảm thấy chấn động vô cùng, khó có thể tin được.
Thật ra lúc Cố Trường Ca nói muốn tổ chức Phạt Thiên đại hội, bọn họ đã mơ hồ có chút suy đoán, nhưng cuối cùng vẫn không dám tin tưởng.
Đây là chuyện hãi hùng cỡ nào chứ, ngay cả chí cường văn minh cũng không dám nói ra hai chữ này.
Thế mà Cố Trường Ca không chỉ nói ra, mà còn phải thành lập Phạt Thiên Minh, quét sạch thiên đạo, trả lại hòa bình cho vạn thế, mở ra con đường cho hậu nhân.
“Ngay từ lúc xưa ta đã đoán được rằng chắc chắn công tử mang theo chấp niệm và điên cuồng đáng sợ nào đó, thì ra vì lý do này…” Trong mắt Linh Hoàng tràn ngập sự khâm phục và sùng kính.
Loại lời nói và nhân quả này, ai dám nói ra cơ chứ, hơn nữa còn chịu thừa nhận? Chỉ là trong lòng nàng cũng mơ hồ có lo lắng.
“Phạt Thiên…”
Trong hốc mắt Bạch Cốt Tổ Vương bập bùng ánh lửa sáng chói, tâm trạng khó nén nổi sự bình tĩnh.
Hắn bỗng nhiên nghĩ đến ký ức rất xa xôi rất xa xôi trước kia, đoạn ký ức vốn đã dần trở nên mơ hồ.
Có điều theo hai chữ “Phạt Thiên” xuất hiện, những ký ức kia lại giống như măng xuân đâm trồi, không ngừng xuất hiện trong đầu hắn.
Sơn hà tan vỡ, quê hương thất thủ, máu và lửa vô tận lan tràn, hồng nhan đã từng yêu thương, đồ đệ từng được coi trọng, tông môn cường thịnh…
Hắn vốn từng được đắm chìm trong hào quang vạn trượng, nhìn đám người đồng trang lứa bằng nửa con mắt, đè ép tất cả mọi người trong một thời đại không thở nổi.
Thế nhưng cuối cùng, những người quen thuộc đều đã chết đi, tông môn bị hủy diệt, quê hương sụp đổ, thế giới ban sơ còn chia năm xẻ bảy, mảnh vụn hiện hữu khắp nơi.
Trong đại thanh lý, dưới sự thúc đẩy của cối xay diệt thế lạnh như băng kia, bị nghiền ép đến độ không còn cái gì nữa.
Hết chương 2719.
Bạn cần đăng nhập để bình luận