Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 789: Thần Hoàng Tử vẫn lạc

Chương 789: Thần Hoàng Tử vẫn lạc

Làm sao chỉ thấy Trường Ca thiếu chủ và Kim Thiền Phật Tử, Thần Hoàng Tử đâu?"

Một vị tuổi trẻ trí tôn của Thái Cổ Hoàng tộc hơi nghi hoặc, ánh mắt đảo qua khắp nơi, kết quả không hề nhìn thấy bóng dáng của Thần Hoàng Tử.

"Đúng vậy, ta nhớ là Kim Thiền Phật Tử và Thần Hoàng Tử đến trước, sau đó Trường Ca thiếu chủ mới chạy tới, chẳng lẽ là...”

Có thiên kiêu biến sắc, sắc mặt trắng bệch, lập tức ngậm miệng lại, không dám nói thêm cái gì.

Lúc này, một đám người đuổi theo Thần Hoàng Tử bao gồm cả Doanh Ngọc đều hốt hoảng, rất bất an, bắt đầu tìm kiếm hỏi thăm khắp nơi.

"Khí tức của Thần Hoàng Tử đã biến mất, nếu như ta không đoán sai, Thần Hoàng Tử chỉ sợ là lành ít dữ nhiều."

Lúc này, Thiên Hoàng Nữ chủ động nói chuyện, vẻ mặt rất trầm trọng.

Từng sợi phù văn Tiên Hoàng hiện lên trong con ngươi, giống như từng con tiểu Tiên Hoàng đang bay múa xung quanh nàng.

Nàng nói ra làm cho sắc mặt một đám tùy tùng của Thần Hoàng Tử đại biến, nháy mắt mất đi huyết sắc…

Bọn hắn khó mà tin được đây là sự thật, giống như sấm sét giữa trời quang, hai chân như nhũn ra, không đứng vững nổi.

Nhóm thiên kiêu ở gần đó chú ý tất cả đều cực kỳ kinh ngạc, thần hồn run rẩy.

"Khí tức của Thần Hoàng Tử thật sự đã biến mất, chỉ sợ là chết rồi. Không ngờ kết cục cuối cùng lại như vậy.”

"Không biết Thiên Hoàng Sơn sau lưng Thần Hoàng Tử, nếu biết được Thần Hoàng Tử chết trong tay Doanh Sương thì sẽ làm như thế nào đây?”

Lục Quan Vương gật đầu mở miệng nói.

Nói đến đoạn sau, giọng nói của hắn trở nên ý vị sâu xa, gương mặt ngược lại không thay đổi bao nhiêu, giống như không chê chuyện lớn, tính xem náo nhiệt.

"Thần Hoàng Tử bỏ mình...”

Lục Quan Vương vừa nói lời này lập tức khiến tất cả mọi người lâm vào im lặng, sắc mặt rất nhiều người lập tức thay đổi, lộ ra sợ hãi.

Nếu như vừa rồi còn có người đang hoài nghi việc này có phải thật hay không thì bây giờ gần như đã đứng không vững nữa.

Dù sao không đơn thuần là cảm giác của Thiên Hoàng Nữ, ngay cả Lục Quan Vương luôn điệu thấp thần bí cũng nói như vậy.

Vậy còn có khả năng khác sao? Hai người đều không phải loại người sẽ tùy ý nói lung tung.

"Việc này...”

"Chẳng lẽ Thần Hoàng Tử thật sự bỏ mình ở đây sao... không thể nào, Thần Hoàng Tử chính truyền nhân của Thiên Hoàng Sơn, nhi tử của Thần Hoàng, thực lực cường đại, rất nhiều át chủ bài, sao lại...”

"Lần này, người thừa kế ma công lập mưu lừa giết đám người, đúng là độc ác mà!”

Nghe thấy lời này, giờ phút này rất nhiều thiên kiêu đều sững sờ, da đầu tê rần, khí lạnh bao phủ toàn thân.

Có người nhịn không được thì thào hỏi, giọng nói cũng đang run rẩy.

"Không thể nào, chủ nhân cường đại như vậy, còn có Chí Tôn khí bảo hộ mà Thần Hoàng đã từng ban thưởng, hắn sao lại bỏ mình ở nơi này chứ...”

"Chuyện này nhất định là giả, bây giờ khẳng định chủ nhân vẫn còn ở nơi khác, vẫn chưa đến đây....”

Nghe vậy, một đám tùy tùng của Thần Hoàng Tử giống như bị sét đánh, ngốc trệ nửa ngày, khuôn mặt sợ hãi tái nhợt, khó có thể tin được.

Ở trong mắt của bọn hắn, Thần Hoàng Tử chính là tồn tại vô địch, chính là người có thể quét sạch tất cả, thành tựu đỉnh cao nhất trên đời này.

Sao hắn lại có thể bỏ mình trong tay người thừa kế ma công chứ?

Bọn hắn không dám tưởng tượng, nếu để chuyện này cho Thiên Hoàng Sơn biết thì sau này sẽ xảy ra hậu quả gì.

Có lẽ dùng kinh thiên sóng cả, địa chấn vô biên để hình dung chỉ sợ cũng không đủ.

"Aizz...”

"Dù sao, ngay cả Trường Ca thiếu chủ cũng bị thương nặng, như vậy Thần Hoàng Tử bỏ mình ở đây cũng không phải là chuyện không thể.

Rất nhiều người thở dài, ánh mắt vô cùng âm trầm, cảm xúc cực kỳ phức tạp, cũng dự cảm được sau này sẽ xảy ra chuyện gì.

Thượng giới đã yên bình thật lâu, tuyệt đối sẽ vì chuyện lần này mà oanh động thêm lần nữa.

"Dựa vào thực lực của Cố Trường Ca mà cũng như thế, vậy xem ra không thể xem thường Doanh Sương được rồi.”

Đám người Lục Quan Vương, Thiên Hoàng Nữ không xen vào những người đuổi theo Thần Hoàng Tử nữa, bọn hắn rất nhanh đã chú ý về phía Cố Trường Ca, gương mặt mỗi người khác nhau, sau đó thân ảnh khẽ động, đi tới nơi đó.

"A di đà phật, chư vị đạo huynh tới ngược lại đúng lúc."

"Đáng tiếc Thần Hoàng Tử đã gặp phải độc thủ của người thừa kế ma công...”

Một bên khác, thương thế của Kim Thiền Phật Tử đã ổn định lại, cũng đi tới.

Giữa bước chân của hắn và trên tăng y cũng có rất nhiều vết máu, phật quang ẩn hiện, chắp tay chào hỏi đám người Lục Quan Vương.

Ngược lại có mấy phần cảm giác siêu nhiên.

Nghe hắn nói như vậy, không ít thiên kiêu còn ôm hi vọng vẻ mặt đều ảm đạm đi.

"Kim Thiền Phật Tử có biết đầu đuôi câu chuyện là thế nào không?"

Thiên Hoàng Nữ nhịn không được hỏi.

Dáng người nàng cao gầy, hai chân thon dài thẳng tắp, so với nữ tu bình thường cao hơn rất nhiều, lúc nói chuyện khiến người ta cảm thấy một loại áp bách khó nói lên lời.

"Biết được một chút, lúc tiểu tăng chạy đến thì Thần Hoàng Tử đã gặp độc thủ mà bỏ mình, ngay cả Trường Ca thiếu chủ cũng đã trọng thương.”

"Chuyện xảy ra trước đó thì tiểu tăng hoàn toàn không biết gì hết.”

Nghe vậy, Kim Thiền Phật Tử khẽ mỉm cười nói, trả lời không chút sơ hở nào.

"Thật sao? Ngay cả Kim Thiền Phật Tử cũng không biết trước đó nơi này đến cùng xảy ra chuyện gì sao? Chẳng trách tình trạng của Kim Thiền Phật Tử rất tốt, không bị thương gì hết.”

Ánh mắt Lục Quan Vương lộ ra dị sắc, đánh giá Kim Thiền Phật Tử từ trên xuống dưới, cảm thấy có chút hứng thú.

Hắn thấy thực lực của Kim Thiền Phật Tử không chênh lệch bao nhiêu so với Thần Hoàng Tử.

Lúc ấy, rõ ràng là hắn và Thần Hoàng Tử vào trong đó trước, ngược lại là Cố Trường Ca vào cuối cùng.

Kết quả Thần Hoàng Tử chết rồi, Cố Trường Ca trọng thương, nhưng hắn lại bình yên vô sự, ngay cả thương thế cũng không phải rất nặng.

Điều này đúng là có chút cổ quái, hoặc là hắn ẩn giấu rất sâu.

Hoặc là lúc ấy hắn chưa từng tham gia trận đại chiến đó, tìm chỗ để trốn đi.

Hết chương 789.
Bạn cần đăng nhập để bình luận