Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2632: Làm chỗ dựa cho nàng

Chương 2632: Làm chỗ dựa cho nàng

“Sao có thể như vậy…”

Trên mặt Vương Hạc bao phủ sự u ám tối tăm, hiện tại toàn bộ yến hội giống như bỗng nhiên trở nên yên ắng.

Ai cũng không ngờ tới, Cố Trường Ca đến đây không phải bởi vì Trọc Ô trưởng lão, mà là bởi vì nữ tử mà vừa nãy mọi người còn mỉa mai trêu chọc kia.

Có thể biết được nữ tử này nhận ra Cố Trường Ca, hơn nữa giữa hai người có lẽ còn có giao tình không cạn. Tu hành giả và sinh linh vừa mới lên tiếng nhục nhã hiện tại đều rất hối hận, rất muốn vả cho mình một cái.

Biểu cảm của đám người Vĩnh Hằng thần tộc cũng cực kỳ đặc sắc.

Sau khi biết được thân phận của Cố Trường Ca, nụ cười của mấy vị trưởng lão muốn tiến lên lấy lòng kết giao trực tiếp cứng đờ, bọn họ đứng ở nơi đó cũng không được, mà ngồi cũng không được.

Một tiếng rơi vỡ thanh thúy vang lên, phá vỡ bầu không khí yên lặng nơi này.

Vĩnh Hằng thánh nữ Lạc Tương Quân liếc mắt nhìn Ly Dương, sau đó lại thản nhiên hờ hững thu hồi ánh mắt. Khóe miệng nàng xẹt qua một tia đùa cợt như có như không.

Bấy giờ Ly Dương mới phản ứng lại, chú ý tới vẻ mặt mình không đúng, hắn vội vàng khôi phục sự bình tĩnh, nhưng trong mắt vẫn khó nén một tia âm trầm.

Vừa rồi bởi vì quá mức khiếp sợ mà hắn đã bóp nát chén rượu đồng cổ đang cầm trong tay, hắn khó có thể chấp nhận việc vừa nãy Mộc Yên còn bị mọi người giễu cợt mỉa mai, trong nháy mắt lại có quan hệ với công tử áo trắng thần bí kia.

“Sao có thể như này chứ?” Mộc Yên có tài cán gì mà có được may mắn như thế.

Ly Dương gầm thét trong lòng, vẻ mặt âm trầm đến cực hạn.

“Xem ra hoàn cảnh hiện tại của Mộc cô nương cũng không tốt lắm.”

“Có phải tới muộn tý nữa là có thể xem một vở kịch hay không?” Dường như Cố Trường Ca không thèm quan tâm về phản ứng của mọi người ở đây, hắn cười nhạt một tiếng, tiếp tục lên tiếng nói chuyện.

Không biết tại sao mà khi Mộc Yên nhìn thấy nụ cười của hắn lại luôn cảm thấy vô cùng an tâm.

“Không thể nói không tốt, chỉ có thể nói cực kỳ không tốt…” Nàng khôi phục dáng vẻ trước kia ở trước mặt Cố Trường Ca, nở nụ cười tươi, ánh mặt trời tựa như sáng chói hơn rất nhiều.

Lúc nói chuyện trông Mộc Yên có vẻ vô cùng tự tin mãnh liệt.

Nàng liếc nhìn Trọc Ô trưởng lão, liếc nhìn đám người của Vĩnh Hằng thần tộc, lại liếc nhìn những người vừa lên tiếng giễu cợt mỉa mai nàng, biểu cảm của mọi người đều thay đổi liên tục.

Trọc Ô trưởng lão càng có loại cảm giác da đầu tê dại, nàng ta nhịn không được lui về phía sau mấy bước.

“Cố… công tử, có phải có hiểu nhầm gì hay không…”

“Trọc Nhan là đồ đệ ta tự mình thu nhận, sao ta có thể thật sự giải quyết nàng được chứ, những lời vừa nãy…” Trọc Ô kiên trì nói.

Rất hiển nhiên, Cố Trường Ca tới nơi này chính là để làm chỗ dựa cho Mộc Yên.

Nàng tốt xấu gì cũng sống lâu như vậy, nếu như ngay cả việc này cũng không nhìn ra, thì hoàn toàn có thể tìm một chỗ tự sát.

Cố Trường Ca vẫn mỉm cười thản nhiên như cũ, nói: “Ta còn chưa nói là chuyện gì, Trọc Ô trưởng lão cần gì phải lo lắng bất an như vậy?”

Tuy nói như thế, nhưng trong lòng Trọc Ô càng thêm nắm chắc.

Dù sao Mộc Yên bị nàng phái người mạnh mẽ bắt trở về, hơn nữa nàng còn tính toán giữ Mộc Yên lại để làm thùng chứa trong tương lai. Mộc Yên chắc chắn đã sớm hận nàng ghê gớm, loại chuyện này một khi nói cho Cố Trường Ca biết, Vậy nàng phải giải quyết như nào?

Nghĩ đến những điều này, gương mặt Trọc Ô vàng như nghệ, ánh mắt cầu cứu nhìn về phía Trọc Phong Tà, hy vọng hắn nể mặt thân phận tộc nhân của Trọc tộc mà giúp nàng nói vài lời.

Tuy nhiên giờ đây Trọc Phong Tà lại tỏ vẻ không chú ý tới Trọc Ô, hắn mặt không cảm xúc đứng ở phía sau Cố Trường Ca. Điều này làm cho trái tim Trọc Ô dần dần chìm xuống.

Hơn nữa, lúc này Trọc Ô nhớ tới chuyện khác.

Lúc đầu khi nàng khóa chặt tung tích của Mộc Yên, một tia sát ý của nàng bị người vô cớ hóa giải. Khi ấy nàng còn suy đoán có phải phía sau Mộc Yên có cường giả thần bí đang trợ giúp nàng ta hay không.

Hiện tại nghĩ lại, chẳng lẽ cường giả thần bí kia chính là Cố Trường Ca trước mặt này chăng?

Trên yến hội, một đám khách mời vẻ mặt khác nhau, hoặc là vô cùng phức tạp, hoặc là xấu hổ, khi thì hối hận, khi thì khó coi…

Ngay cả Trọc Ô là chủ nhân tại đây thì cũng chỉ có thể buông tay đứng ở một bên, không dám nói thêm bất cứ câu nào.

Cố Trường Ca và Mộc Yên tùy ý nói chuyện với nhau, giống như căn bản không biết vô số việc mà Mộc Yên phải trải qua trong khoảng thời gian này, hắn hỏi Mộc Yên về tình huống gần đây của nàng, hoàn toàn coi tất cả mọi người xung quanh đều như không khí.

Mộc Yên cũng không biết Cố Trường Ca cố ý hay là vô ý.

Suy nghĩ chốc lát, nàng dứt khoát thẳng thắn nói ra rất nhiều chuyện đã xảy sau khi nàng và Cố Trường Ca tạm biệt nhau.

Kể cả chuyện bị tộc nhân Trọc tộc vây bắt, bị giam giữ đến Băng Hỏa Địa Ngục, sau đó lại bị Trọc Ô ép buộc thu làm đồ đệ.

Một loạt các cuộc gặp gỡ ly kỳ này, một đám khách ở đây nghe thấy đều kinh ngạc rung động không thôi, khó có thể tin được. Ai cũng không ngờ rằng Mộc Yên lại là hung thủ trước đó ra tay giết chết hậu bối mà Trọc Ô coi trọng nhất.

Hơn nữa Trọc Ô trưởng lão chẳng những không truy cứu trách nhiệm của nàng, ngược lại còn thu nàng làm đồ đệ. Điều này làm cho mọi người cảm thấy ông ông trong đầu.

Kể cả đám người của Vĩnh Hằng thần tộc thì đều tỏ vẻ không thể tin nổi, cảm thấy việc này rất hư cấu. Nếu không phải Mộc Yên chính miệng nói ra, thì chỉ sợ sẽ không có người tin tưởng.

Trọc Ô tự biết bây giờ không có khả năng giấu được những chuyện này, sắc mặt nàng không được tự nhiên cho lắm, song cũng phủ nhận điều gì.

Thái độ này của nàng coi như là đồng ý với tất cả những gì Mộc Yên vừa nói.

Hết chương 2632.
Bạn cần đăng nhập để bình luận