Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 215: Thần Ẩn Phù

Chương 215: Thần Ẩn Phù

"Nơi này chính là một căn cứ của dân bản địa sao?"

Ngay tại lúc đó.

Cố Trường Ca đang có hứng thú dừng chân trên một ngọn núi, hắn nhìn từ hướng này, có thể trông thấy trụ cở của bọn hắn chính là một sơn cốc.

Bên ngoài sơn cốc, được làm từ ngọn núi tử sắc tuyệt đẹp, mỗi một toà đều tràn ngập tử khí, mê hoặc vô cùng.

Trong cốc vô cùng rộng lớn, có mảng lớn di tích cùng thành trì.

Cung điện to lớn có vài chục tòa, còn có rất nhiều cung điện lầu các, có vẻ ngày xưa nơi này đã từng là đất thánh.

"Đại nhân, nơi này chính là đất của bộ lạc chúng ta."

trước mặt Cố Trường Ca, các sinh linh thổ dân đang quỳ rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng bệch, sợ hãi, run rẩy nói.

Bọn chúng cẩn thận từng li từng tí dẫn đường cho Cố Trường Ca đến nơi này.

bên trong thành trì phía trước, có cường giả của tộc bọn chúng, có lẽ tới cứu được bọn chúng.

Ngay lập tức, bọn chúng hoảng sợ quỳ phục trên mặt đất, nh ưng thật ra là đang lén lút có ý định lấy bí pháp liên hệ cường giả trong đó.

Nhưng Cố Trường Ca liếc mắt nhìn bọn chúng, ánh mắt mang theo dị sắc.

Sau đó, một tiếng phụt vang lên, máu me tung toé ngay trước mắt.

Thân thể những sinh linh này đổ ụp xuống, căn bản không chịu nổi ánh mắt uy áp của Cố Trường Ca.

Những tính toán nhỏ nhặt này của bọn hắn , Cố Trường Ca làm sao lại không đoán được chứ.

"Các ngươi ở chỗ này chờ ta."

Sau đó, Cố Trường Ca thản nhiên nói với một đám tùy tùng phía sau lưng, nói xong thân ảnh của hắn liền dần biến mất.

Trong hư không bên trong vặn vẹo một trận sau đó tiếp biến mất không thấy gì nữa.

"Vâng, chủ nhân."

Đám tùy tùng đã không cảm thấy kinh ngạc đối với các loại thủ đoạn cường đại thần bí của Cố Trường Ca.

Bọn chúng không dám hỏi Cố Trường Ca có mục đích gì.

Cố Trường Ca bảo bọn chúng chờ ở đây, thì cứ ngoan ngoãn mà chờ đợi mệnh lệnh là được.

Rất nhanh, thân ảnh Cố Trường Ca xuyên thẳng trong hư không.

Ông!

Hắn đã chú ý tới không ít sinh linh bên trong khu di tích cổ thành này, khí tức rất mạnh, đại đa số đều là cường giả Thần cảnh, Chân Thần cảnh, không ít Thiên Thần cảnh.

Một số còn là Thần Vương cảnh, thậm chí Thánh Cảnh cũng có.

Chỉ đang ngồi ngay ngắn trong cung điện, cơ thể toả ra thần quang, đang ngồi yên tu luyện.

"Nếu đánh lén, không khó giết được Thánh Cảnh này "

"Chỉ là trước tiên vẫn nên đi xem một chút bên trong tổ mộ của dân bản địa."

Lúc này thân ảnh Cố Trường Ca đang biến mất vào trong hư không, trong lòng bàn tay của hắn có một phù văn kim quang sáng chói lấp lánh .

Thần ẩn Phù, có thể hoàn toàn che lấp khí tức của hắn.

Dựa vào thực lực của đám đám dân bản địa này, Cố Trường Ca suy đoán thực lực các vị tổ tiên được mai táng trong tổ mộ của bọn hắn sẽ không yếu.

Chí ít cũng phải đến Chuẩn Chí Tôn.

Hắn cảm giác lần này mình có thể đạt đến Thần Vương cảnh.

Chỉ cần tinh hoa bản nguyên đủ dùng, đạt Chuẩn Thánh cảnh cũng không phải là không được.

Bởi vì cái gọi là cầu phú quý trong nguy hiểm, mà chuyện này đối với hắn mà nói, cũng không tính là chuyện nguy hiểm gì.

Át chủ bài của Cố Trường Ca rất nhiều, cho dù ở trong ẩn giấu một vị đại thánh, hay chuẩn Chí Tôn, hắn cũng không hề hoảng sợ.

Ông!

Hư không chao đảo , cỗ ba động này không thu hút sự chú ý.

Mà Cố Trường Ca cũng thuận lợi đi sâu vào di tích này, đi qua mảng lớn kiến trúc cùng cung điện, một đường đi thẳng về phía bên trong nơi sâu nhất.

Khi thì có bàng bạc thần niệm quét xuống, đơn giản giống như là Thái Sơn ép xuống, làm Cố Trường Ca cũng không nhịn được mà nhíu mày.

"Bên trong di tích nhỏ này, thật sự có cả cường giả hơn chuẩn Chí Tôn "

Đương nhiên Cố Trường Ca cũng không lo lắng. Hắn còn có một thế giới khác, đến lúc đó xảy ra chuyện ngoài ý muốn, trước hết sẽ chui vào trong đó.

Mà hắn biết rõ đặc điểm ngôi mộ của dân bản địa này, cho nên cũng không sợ không tìm thấy vị trí tổ mộ chân chính.

Một đường an toàn, không dẫn phát một chút thanh âm cùng ba động nào.

Đại khái sau nửa khắc sau.

Cố Trường Ca rốt cục nhìn thấy một mộ động rất cao lớn xưa cũ, bốn phía đều khắc chữ cổ, đường vân phía trên thể hiện thời gian ít nhất cũng là ngàn vạn năm trước.

Trừ cái đó ra, hắn còn chú ý tới nơi này bố trí rất nhiều trận văn, còn có vài toà tế đàn.

Trước mộ huyệt có hai sinh linh nhìn rất mạnh mẽ dáng người như một con rết khuôn mặt màu tím đang canh giữ, thực lực là Chuẩn Thánh cảnh.

" Những thứ mộ táng ở Tiên Cổ đại lục này trải qua hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt hàng ngàn vạn năm cùng linh khí tẩm bổ, lưu lại cũng không ít tinh hoa bản nguyên, chí ít cũng hơn cổ thi ở ngoại giới gấp mấy lần "

"Nếu như bọn hắn phát hiện mộ tổ của mình bị người khác đào, chỉ sợ đến lúc đó sẽ phát rồ, cái nồi này Diệp Lăng ngươi không muốn cũng không được a."

Cố Trường Ca trông có chút suy tư, ý niệm trong lòng vừa mới động.

Hư không bên trong, có chút mơ hồ, thân ảnh của hắn trong nháy mắt từ trong đó bước ra.

Đồng thời Bát Hoang Ma Kích ma khí ngập trời vắt ngang ở trên không, bị hắn nắm trong tay, trực tiếp đánh xuống, giống như phá tan vũ trụ, âm thanh ầm ầm vang lên.

"Người nào?"

Hai sinh linh trước mắt, chấn động vô cùng, nhưng còn không có kịp phản ứng.

Trước mắt có hắc quang chói mắt xẹt qua!

Phốc một tiếng!

Lân giáp cứng rắn lập tức nổ tung, máu tươi văng tung toé khắp nơi!

Một người trong đó liền bị Cố Trường Ca một kích quét ngang, trực tiếp phá vỡ thân thể, bị đâm xuyên người ở giữa không trung.

Thân thể Chuẩn Thánh cảnh, lại bị xé rách dễ dàng như tờ giấy, căn bản ngăn không được phong mang của Bát Hoang Ma Kích!

Hết chương 215.
Bạn cần đăng nhập để bình luận