Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 803: Thôn phệ

Chương 803: Thôn phệ

Có chút không hiểu nhìn Già Nam một chút.

Cố Trường Ca không nói gì.

Lúc này, hắn chắc chắn sẽ không báo ra danh tính của mình, dù sao thì ngay cả chân dung của mình mà hắn cũng che giấu.

Loại chuyện này, cho dù là vị trưởng công chúa của Tuyệt Âm Thần Đình này muốn điều tra thì cũng không nhất định có thể điều tra ra thân phận bây giờ của hắn.

Dù sao thì hiện tại hắn phải đang ở Huyền Vũ cổ quốc dưỡng thương, cũng không đi đâu được.

Cho nên, Cố Trường Ca cũng chưa từng để ý tới vấn đề này của nàng.

Thay vào đó là đưa ra yêu cầu của hắn.

"Tuyệt Âm bản nguyên của Tuyệt Âm chi địa, loại vật này trong tay các ngươi có bao nhiêu?"

"Tuyệt Âm bản nguyên?"

Già Nam sững sờ, nàng đối với việc Cố Trường Ca vẫn chưa giải thích lai lịch của bản thần thì cũng không quá để ý.

Nhưng khi nghe thấy bốn chữ này, nói thật thì nàng cũng có chút giật mình.

Nàng không biết vì sao Cố Trường Ca lại hỏi vật này.

Theo đạo lý thì Cố Trường Ca thân là tu sĩ Nhân Tộc, dù có thần bí mạnh mẽ nhưng đối với Tuyệt Âm bản nguyên có thể thôn phệ rất nhiều vật chất thì phải nên tránh như xà hạt mới đúng.

Chẳng lẽ mục đích hắn tới nơi này thật ra là vì tìm kiếm Tuyệt Âm bản nguyên, tìm kiếm phương pháp phá giải à?

Trừ cái đó ra, còn có lời giải thích nào nữa?

Nghĩ tới đây, trong lòng Già Nam cũng có chút bội phục đối với đảm lượng của hắn, Tuyệt Âm bản nguyên chính là thứ mà ngay cả người của Tuyệt Âm Thần Đình cũng không muốn bị nhiễm.

Hơn nữa, Tuyệt Âm bản nguyên sinh ra rất thần bí, cho dù là chỗ của bọn hắn cũng phong tồn không nhiều Tuyệt Âm bản nguyên.

Vào một số thời khắc cần chế tạo một chút tai hoạ, mới không thể không vận dụng, tung nó ra ở một khu vực nào đó.

Bởi vì một khi Tuyệt Âm bản nguyên lan tràn ra ngoài sẽ giống như núi lửa gặp đại phong, thế không thể đỡ, căn bản không chống đỡ được.

Giống như hiện tại, thật ra rất nhiều Tuyệt Âm vụ khí xuất hiện ở thượng giới đều không có quan hệ với Tuyệt Âm Thần Đình, lần này nàng giáng lâm đến nơi này là nhờ nơi đây bỗng nhiên bộc phát tai hoạ.

"Tuyệt Âm bản nguyên ở chỗ chúng ta cũng rất khan hiếm, nhưng nếu ngươi muốn thì ta có thể cho ngươi một chút."

"Về phần sau khi chạm tới Tuyệt Âm bản nguyên sẽ có hậu quả như thế nào, chắc là ngươi cũng rõ ràng, ta không hi vọng đến lúc đó giao dịch còn chưa hoàn thành mà ngươi đã bị Tuyệt Âm bản nguyên thôn phệ." Già Nam nói.

Cố Trường Ca gật đầu, thoải mái nói: "Cảm ơn trưởng công chúa đã quan tâm, những chuyện này ta rất rõ ràng."

"Vậy thì tốt." Già Nam gật đầu nói, đồng thời từ phía dưới ống tay áo lấy ra một món tín vật màu sắc tối tăm.

Nhìn qua giống như quân cờ, nhưng Cố Trường Ca lại cảm giác được trong đó ẩn chứa rung động không gian.

"Đây là Không Gian Kỳ, đến lúc đó có chuyện gì thì ta sẽ thông báo cho ngươi thông qua nó, đồng thời Tuyệt Âm bản nguyên mà ngươi cần, ta cũng sẽ thông qua vật này để chuyển đến tay ngươi."

Già Nam nói xong cầm quân cờ màu sắc tối tăm, không biết đúc thành từ loại chất liệu nào này đưa cho Cố Trường Ca.

Cố Trường Ca nhận lấy, sau khi hơi đánh giá một chút thì gật đầu: “Rèn đúc từ xương cốt của Hư Không Thú, thảo nào lại có kỳ hiệu như thế."

Già Nam nghe thấy thế, trong ánh mắt mang theo vẻ khác lạ nhưng cũng không nói thêm gì nữa.

Chuyện rèn đúc Luân Hồi Đài sẽ không đơn giản như vậy, còn có rất nhiều thứ cần phải chuẩn bị, hơn nữa dưới cái nhìn của nàng, tu vi hiện tại của Cố Trường Ca còn chưa đủ để làm được chuyện này.

Cho nên sau đó, Già Nam trực tiếp cáo từ rời khỏi, mang theo kia chiếc thuyền nhỏ đen nhánh và đám người Tuyệt Âm Thần Đình trở về đường cũ, đồng thời không dự định giáng lâm ra bên ngoài.

Nam tử mặc tử kim chiến giáp ở xa kiêng kỵ nhìn Cố Trường Ca một chút, vừa rồi, loại sợ hãi và khủng bố đó vẫn còn quanh quẩn ở trong tim hắn, thật lâu không cách nào quên.

Hắn cũng không biết người đó nói gì với hoàng tỷ mà lại làm cho hoàng tỷ lựa chọn quay đầu trở về, trở về Tuyệt Âm Thần Đình.

Nhưng bóng tối mà Cố Trường Ca đã để lại trong lòng hắn sợ rằng sẽ rất khó phai nhòa.

"Có chút ý tứ, Tuyệt Âm Thần Đình tồn tại đối ta chính xác được tính là một quân cờ."

Nhìn Già Nam rời khỏi, Cố Trường Ca thu hồi ánh mắt, nhìn quân cờ màu sắc tối tăm trong tay, nụ cười lộ ra ý vị sâu xa.

Sau đó, hắn tiện tay ném quân cờ vào trong Tu Di Giới, đồng thời phong bế bất cứ cảm giác gì trong đó.

Chút tâm tư của Già Nam sao có thể lừa gạt được hắn, thật ra trên quân cờ này có lưu cảm giác của nàng, đương nhiên cũng có thể là một sợi thần hồn.

Thân là Chí Tôn sẽ có rất nhiều thủ đoạn.

Cố Trường Ca cũng lười lấy nó ra, không chừng sau này sợi thần hồn này sẽ còn có giá trị.

Nhưng cân nhắc đến sợi thần hồn này của Già Nam có khả năng phát giác được tung tích của hắn, Cố Trường Ca lập tức phong ấn Không Gian Kỳ, phong bế cảm giác của nó.

Tương đương với giam nó ở trong đó.

Lúc này, có lẽ chính bản thân Già Nam cũng không biết, nàng làm vậy đã tương đương với chủ động giao nhược điểm của mình vào trong tay Cố Trường Ca.

Về phần Già Nam truyền lại tin tức cho hắn, Cố Trường Ca căn bản không có ý định quan tâm, đợi sau khi Tuyệt Âm bản nguyên tới tay, chuyện gì còn không phải do hắn định đoạt.

Sau đó, thân ảnh Cố Trường Ca lóe lên, đi về khu vực mà trước đó hắn đã cảm giác được Tuyệt Âm bản nguyên.

Nơi đó có khí tức hắc ám dày đặc đang cuộn trào, sương mù xám cuồn cuộn, cực kỳ nồng đậm.

Rất nhiều Phù Văn lóe lên, vô cùng cổ xưa, giống như bản nguyên vũ trụ thuần túy nhất.

Không thể ngược dòng căn nguyên của nó, từ ức vạn sợi hắc quang tạo thành, có thể thôn phệ tất cả.

Gần đó, những quy tắc, đại đạo, trật tự đều đang từ trong đổ nát gây dựng lại, sau đó hội tụ gây nên hỗn loạn, cho dù là Chí Tôn ở trong nơi này thì cũng sẽ cảm nhận được tim mình đập nhanh.

Tuyệt Âm bản nguyên!

Hơn nữa từ kích thước đến xem, nó còn là một viên rất lớn, ít nhất là gấp năm lần viên Tuyệt Âm bản nguyên lần trước Cố Trường Ca gặp được.

Trong lúc lan tràn thôn phệ, hư không vỡ tan, quy tắc sụp đổ, cho dù là các loại tiên thiên Phù Văn chí cường cũng sẽ bị tiêu trừ ở trong đó.

Ông!

Trên đỉnh đầu Cố Trường Ca xuất hiện Đại Đạo Bảo Bình phát ra ánh sáng đáng sợ, giống như có thể thôn phệ tất cả.

Cho dù là Tuyệt Âm bản nguyên thì vào lúc này cũng đang run rẩy, giống như gặp phải thiên địch, sau đó Đại Đạo Bảo Bình hạ xuống, ô quang như tinh hà, thu nhập nó dung nạp vào trong đó.

Cố Trường Ca lẳng lặng bất động, ngồi xếp bằng ở đây.

Thần quang mênh mông hạ xuống, bao vây toàn thân trên dưới của hắn.

Giống như một Bất Hủ Thần Chi trường tồn.

Khí tức của hắn đang không ngừng tăng lên, mỗi một tế bào giống như đang thức tỉnh, bắn ra ánh sáng năm màu, sương mù chảy xuôi, sương mù hỗn độn lan ra.

Cả người vô cùng mông lung, lộ ra siêu nhiên, thần bí mà huyền diệu.

...

Hết chương 803.
Bạn cần đăng nhập để bình luận