Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1522: Dương mưu

Chương 1522: Dương mưu

"Xem ra ngươi còn nhớ rõ câu đó...."

Trên mặt Cố Trường Ca vẫn là vẻ bình thản, nhưng ánh mắt lại thâm thuý vô cùng.

Tô Thanh Ca rũ xuống, trong lời nói là đau đớn và áy náy, "Xin lỗi vì đã khiến cho công tử thất vọng."

Nàng vẫn không biết rõ Cố Trường Ca đang tức giận hay không nữa.

"Vậy giờ ngươi muốn sao, muốn ta giết ngươi à?" Cố Trường Ca hỏi ngược lại.

Tô Thanh Ca nghe thế thì trong lòng hơi đau khổ một tý, nhưng tinh thần lại thoải mái hơn nhiều, biết mình đã đoán đúng.

Cố Trường Ca chỉ đang diễn kịch cùng với nàng mà thôi.

"Nếu công tử muốn giết ta, chắc chắn không để ta sống đến bây giờ."

Tô Thanh Ca hít một hơi thật sâu, cố để bản thân bình tĩnh.

"Ngươi tự tin thế sao, ngươi biết rõ bây giờ người muốn giết ngươi nhiều vô số kể, vì sao ngươi lại cảm thấy ta không giống bọn họ?" Cố Trường Ca hỏi lại đầy hứng thú.

"Trước kia ta không giết ngươi là bởi vì ngươi là Cơ Thanh Huyền, nhưng bây giờ thì khác, ngươi là Tô Thanh Ca, Người thừa kế ma công."

Nghe thế, Tô Thanh Ca liền lắc đầu, đôi mắt ửng đỏ, đầu cúi thấp, "Công tử chắc chắn khác mọi người, người khác muốn giết ta, ngươi thì không."

Ngữ khí của nàng vô cùng cố chấp, không dao động tý nào.

Nếu Cố Trường Ca muốn giết nàng thì cần gì che lấp dấu vết dùm nàng, cần gì phái người ám sát Tiểu Chiến Tiên?

"Ngươi nghĩ rằng ta không nỡ giết ngươi?" Cố Trường Ca cười nhạt, bỗng vươn tay bóp lấy cổ của Tô Thanh Ca.

Tô Thanh Ca không lo lắng tý nào, lắc đầu rồi nói khẽ, "Nếu công tử thực sự muốn giết ta thì ta sẽ không oán hận, có thể chết trong tay của công tử thì đó cũng là kết cục tốt nhất của ta rồi."

Lời nàng nói hoàn toàn là sự thật, nàng đã chán những năm tháng trốn chui trốn lủi lắm rồi.

Nếu có thể chết đi một cách yên tĩnh như thế này thì cũng là một loại giải thoát.

"Thôi, ta cũng không phải là người tuyệt tình như thế, ngươi đi theo ta từ hạ giới đến bây giờ, việc ngươi thành ra thế này ta cũng khó mà trốn tránh trách nhiệm."

Cố Trường Ca như than nhẹ, buông nàng ra, "Ngươi là Người thừa kế ma công cũng thế, tu sĩ bình thường cũng được, đối với ta không có gì khác nhau."

"Dù Thanh Ca có thân phận như thế nào thì ta vẫn luôn là thị nữ của công tử, điều đó mãi không thay đổi."

Mắt Tô Thanh Ca ửng đỏ, biết rằng việc Cố Trường Ca để cho nàng sống có ý nghĩa ra sao.

Dù sao khi thân phận của nàng bị lộ ra thì Cố Trường Ca phải chịu liên luỵ cực lớn.

....

Toàn bộ Côn Ô Thành bởi vì việc Tiểu Chiến Tiến gặp chuyện mà trở nên huyên náo xôn xao.

Lúc này tin tức Cố Trường Ca dự định mở tiệc chiêu đãi thiên kiêu trẻ tuổi tại Trích Tinh Lâu vào ngày mai cũng được truyền ra, oanh động cực kỳ lớn.

Rất nhiều tu sĩ sinh linh giật mình vô cùng, không nghĩ đến việc Cố Trường Ca thật sự định hộ tống Cơ Tộc để đánh vào Côn Sơn, cứu viện Cơ Thánh Sơ.

Việc này khiến tất cả đều khâm phục, cùng tò mò rốt cục có ẩn tình gì trong đó không.

Dù sao cử động lần này của Cố Trường Ca tương đương với mời tất cả truyền nhân thiên kiêu của các tộc cùng đạo thống tham gia, nhưng Côn Sơn hung hiểm ra sao chắc không cần nói cũng biết, cho dù là Chí Tôn cũng phải cẩn thận từng li từng tý.

Các Chí Tôn trẻ tuổi bước vào đó thì khác gì tìm đường chết?

"Tự Cố Trường Ca mời, lại đứng trên đại nghĩa cứu viện Nhân Tổ, cho dù không muốn vẫn phải đi!"

"Nếu không đi thì khó mà giải thích được, đây là một dương mưu."

Rất nhiều danh túc thế hệ trước đều đứng ngồi không yên.

Nếu cự tuyệt thì danh tiếng của các thiên kiêu trẻ tuổi sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng.

Còn có thể khiến cho đạo tâm tranh phong khó khăn.

Mặc dù hành trình Côn Sơn hung hiểm nhưng Cố Trường Ca thân là lãnh tụ của thế hệ trẻ, hắn xung phong đi đầu, không ngại sinh tử?

Nếu những người còn lại lựa chọn lùi bước thì sao có thể nhìn được?

Lục Quan Vương, Thiên Hoàng Nữ, Thiên Yêu Quân Chủ, Tiểu Thánh Vương, Kim Thiền Phật Tử... Cùng rất nhiều Chí Tôn trẻ tuổi khi nhận được thư mời thì cùng trầm mặc.

Từ góc độ đại nghĩa mà nói thì bọn hắn không có lý do nào để cự tuyệt cả.

"Đáng giận, Cố Trường Ca định bức chúng ta đi đến Côn Sơn!"

"Lòng dạ đáng chém!!"

Đám người Tiểu Chiến Tiên cùng An Hi cũng nhận được trương thư mời này, sắc mặt vô cùng khó coi.

Vốn cho rằng sau vụ ám sát này thì sẽ có một thời gian để tĩnh dưỡng.

Không ngờ Cố Trường Ca lại ra một chiêu thế này.

Vì đề phòng Tiểu Chiến Tiên nói rằng bản thân bị thương mà không đi, Cố Trường Ca thậm chí còn mang thánh dược chữa thương tới, còn bày tỏ sự quan tâm đến Tiểu Chiến Tiên nữa.

Hành động như thế khác gì tát thẳng một cái vào mặt bọn họ, để bọn họ nhục nhã vô cùng.

"Người ám sát ta chắc chắn là do Cố Trường Ca phái đến, vậy mà bây giờ còn giả mù sa mưa đưa đồ chữa thương đến!!"

"Đáng hận."

Ngay cả với tâm cảnh của Tiểu Chiến Tiên thì giờ này mặt hắn cũng đã tái mét, nắm chặt tay, thương thế bị ảnh hưởng, một vệt máu chảy xuống từ khoé miệng.

Trong cung điện lúc này, sắc mặt Tiểu Chiến Tiên lúc trắng lúc xanh, vô cùng khó coi.

Hắn giận đến mức muốn phun lửa, hai tay nắm chặt, nửa ngày sau mới dần bình tĩnh lại, sau đó hít một hơi thật sâu.

"Giờ chúng ta nên làm gì? Chẳng lẽ không còn cách nào để cự tuyệt sao?"

An Hi nhìn bức thư trước mặt mình, thần sắc vô cùng khó coi.

Đương nhiên là nàng không muốn dính dáng gì đến hành trình tấn công Côn Sơn này rồi.

Ai mà biết được sẽ gặp thứ gì ở đó chứ.

Huống chi Bộ Lạc của mình còn không dính dáng gì đến Cơ Gia cả, việc cứu Cơ Thánh Sơ liên quan gì bọn hắn đâu?

Thế nên vào lúc này đi làm gì?

"Trước mắt chỉ có thể đi một bước nhìn một bước, nếu chúng ta cự tuyệt thì tên Cố Trường Ca kia cũng sẽ có cớ để động thủ với chúng ta."

"Không thể để hắn đạt được mục đích."

Tiểu Chiến Tiên nhìn từng người rồi nói.

Lời này của hắn khiến hai người Giang Thần cùng Ngưu Điền im lặng, thật ra bọn hắn đã có ý định rời đi.

Nhưng vào thời điểm quan trọng này Cố Trường Ca sẽ không để bọn họ rời đi một cách an toàn như thế đâu.

"Ta vô cùng hiếu kỳ, vì sao Cố Trường Ca lại nhằm vào ngươi thế."

An Hi im lặng một hồi rồi bỗng lên tiếng.

Bởi vì nàng chợt nhớ đến sắc mặt giật mình mà Tiểu Chiến Thân bộc lộ ra trên Thần Thạch Đại Hội.

Mặc dù lúc đó hắn đã giải thích, nhưng vừa nhìn liền biết đó là qua loa lấy lệ mà thôi, trực giác của nàng cho biết chuyện này không đơn giản.

Hết chương 1522.
Bạn cần đăng nhập để bình luận