Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1440: Tại hạ ở đây chờ các ngươi đã rất lâu rồi

Chương 1440: Tại hạ ở đây chờ các ngươi đã rất lâu rồi

“Không đúng, vì sao lão phu lại có dự cảm không tốt?” Lúc này, ý cười trên mặt Đại sơn chủ bỗng nhiên cứng đờ, lông mày nhíu lại, trong lòng sinh ra cảm giác không ổn.

Ngay lúc đó, bên trong địa lao yên tĩnh lại vang lên tiếng bước chân, không nhanh không chậm nhưng dần dần truyền đến từ bên ngoài.

Nghe được âm thanh này, đám người Tiêu Dương có ngu ngốc tới mấy thì bây giờ cũng phát giác ra điều không thích hợp, trái tim đột nhiên co rút.

Sắc mặt bọn hắn biến đổi kịch liệt, gần như là rút binh khí ra ngay lập tức.

Dường như kế hoạch hôm nay tới đây nghĩ cách cứu đám người Nhị sơn chủ không hề thuận lợi như vậy.

“Cái gì?”

“Là ai?”

Đột nhiên phía sau lưng Đại sơn chủ có hàn khí dâng lên, lông tơ dựng thẳng đứng, hắn bất chợt xoay người sang chỗ khác.

Giọng nói nén giận của hắn bao hàm cả thần thông đặc thù, dưới tiếng hét như thế này thì cho dù là Chí Tôn cũng sẽ bị thương.

Nhưng trong nháy mắt Đại sơn chủ mở miệng, ong một tiếng, đột nhiên bốn vách tường trong địa lao phát sáng rực rỡ.

Từng đạo phù văn chiếu rọi giống như ánh đèn sáng chói, rực rỡ khiến mắt người ta đau nhói, nước mắt chảy dài, trong khoảnh khắc chỗ sâu trong địa lao có chút mờ tối này được chiếu sáng.

Ầm!

Những đạo phù văn này ẩn chứa khí tức kinh khủng, ở nơi đó tựa như một vùng ngân hà đang chìm nổi, biến hóa ra chư thiên vạn vật, sông núi tinh thần, nhật nguyệt đại hà.

Ngay tại lúc đó, nơi đây cũng hiện lên một loại quy tắc chí cường nào đó đánh tới từ bốn phương tám hướng, khắc vào trong hư không.

Có thể thấy được sương mù hỗn độn cuồn cuộn dâng lên, tựa như cung điện cổ xưa đang chìm nổi ở bên trong.

Thậm chí đám người Tiêu Dương còn nghe thấy tiếng tụng kinh cổ xưa ở trong đó, nhìn thấy thân ảnh to lớn vĩ đại mà mơ hồ đang ngồi ngay thẳng, thấp thoáng như Cổ Lão Thần Ma, có thể trấn áp Chư Thiên Vạn Giới.

Tình cảnh này khiến sắc mặt bọn hắn biến đổi mãnh liệt, lộ ra vẻ sợ hãi và khó mà tin được.

Rất rõ ràng, những cường giả này đã được bố trí từ sớm, phong tỏa toàn bộ nơi này, ngay cả khí tức cũng rất khó mà truyền ra ngoài.

“Là ngươi… Cố Trường Ca!”

“Sao ngươi biết được chúng ta sẽ đến nơi này…”

Lúc nhìn thấy nam tử áo trắng đi tới từ bên ngoài địa lao, sắc mặt của Tiêu Dương đột biến, âm thanh run rẩy, thậm chí trên gương mặt trắng bệch còn mang theo vẻ không thể tin được.

“Tại hạ ở đây chờ các ngươi đã lâu rồi.”

Trên mặt Cố Trường Ca mang theo nụ cười vân đạm phong khinh, khẽ gật đầu một cái, cũng không giải thích gì cả.

Mà hắn vừa dứt lời, đột nhiên có sóng chấn động mênh mông truyền đến từ sau lưng hắn, tựa như là một mảnh sơn hải nhào tới muốn bao phủ đám người Tiêu Dương lại.

Rất nhiều Thành đạo giả xuất hiện, trong đó đám người Cốt Tổ có khí tức kinh khủng khiếp người nhất, chỉ đứng sừng sững ở nơi đó là đã có thể chèn ép đám người Tiêu Dương phải cúi xuống quỳ lạy bọn hắn.

Khí tức như vậy khiến khuôn mặt bọn hắn tái nhợt, khó nén nỗi sợ hãi, căn bản là đứng không vững, chỉ có thể dùng ánh mắt cầu xin nhìn về phía Đại sơn chủ.

“Ngươi đã sớm đoán được ta sẽ đến cứu bọn hắn?”

Mặc dù bây giờ Đại sơn chủ trấn định hơn đám người Tiêu Dương rất nhiều nhưng sắc mặt cũng khó nén được trầm trọng, nhìn chằm chằm Cố Trường Ca hỏi.

Đại sơn chủ một thân áo bào trắng, khuôn mặt rõ ràng, mặc dù là một tên mù lòa nhưng lại tiên phong đạo cốt, lộ ra một cỗ đạo vận siêu nhiên.

Hắn từng thiết lập Cửu Đại Sơn, luyện chế dạng khí vận chí bảo Cửu Sơn Tiên Ấn này.

Được coi là nhân vật có tu vi cao thâm nhất, đồng thời sống lâu nhất Bát Hoang thập vực, tất nhiên thực lực khó có thể tưởng tượng được, chỉ có thể dùng câu ‘sâu không lường được’ để hình dung.

Thậm chí Đại sơn chủ đã từng cùng đám người Phong Tổ tham gia Thâu Thiên Chi Chiến, dự định cướp đoạt quyền điều hành Thiên Đạo.

Tuy nới trận chiến ấy khiến hắn bị trọng thương, tu vi sớm đã không còn đỉnh phong nhưng đã nhiều năm như vậy, cho dù không thể đứng vững vàng trên lĩnh vực Tiên Đạo nhưng cũng không kém cảnh giới này bao nhiêu.

Bên trong Bát Hoang thập vực lớn như vậy, bây giờ muốn tìm được nhân vật có thể sánh ngang với Đại sơn chủ thì hầu như là không thể.

Ngay cả thượng giới bây giờ thì Đại sơn chủ cũng là đệ nhất đệ nhị, là nhân vật cường đại nhất.

Cho nên Cố Trường Ca mới cẩn thận như vậy, dùng đám người Lạc Phong và Nhị sơn chủ làm mồi nhử bọn hắn vào lưới, dự định tiêu diệt Đại sơn chủ.

Bây giờ xêm ra kế hoạch của hắn vô cùng thành công.

Mặc dù Đại sơn chủ đa mưu túc trí thì cũng không nghĩ tới cục diện bây giờ là Cố Trường Ca bày xuống vì hắn.

Mục tiêu của trận Hồng Môn yến này lại là Đại sơn chủ!

Những tộc đàn còn lại của Bát Hoang thập vực trong mắt Cố Trường Ca còn lâu mới quan trọng bằng Đại sơn chủ.

“Tiền bối cẩn thận như vậy, nếu không tốn chút tâm tư thì làm sao giết được ngươi chứ.” Khóe miệng Cố Trường Ca lộ ra nụ cười nhàn nhạt.

“Ngươi xác định chỉ với vài người này mà muốn giết ta?”

Khí tức đáng sợ phun trào trên thân Đại sơn chủ, tựa như một ngọn núi lửa sắp sửa phun trào, không nhịn được mà sắc mặt hơi trầm xuống.

Mặc dù hắn không rõ Cố Trường Ca tính toàn hắn như thế nào, hơn nữa khiến hắn chủ động đi tới cái bẫy cực kì chi tiết này.

Nhưng việc đã đến nước này, nếu không trốn thì e là hôm nay sẽ phải ở lại nơi này, thậm chí nguy hiểm tới tính mạng.

“Vậy sao tiền bối lại xác định ta giết không được ngươi chứ?”

Cố Trường Ca vẫn cười nhạt nói, sắc mặt phong khinh vân đạm, tựa hồ cũng không đặt chuyện này trong lòng.

Đại sơn chủ nhìn thấy sắc mặt của hắn, trong lòng không khỏi lại trầm xuống.

Cố Trường Ca là người đầu tiên cho hắn cảm giác nhìn không thấu, bây giờ Cố Trường ca nói những lời này lại càng khiến trong lòng hắn không chắc chắn.

Hết chương 1440.
Bạn cần đăng nhập để bình luận