Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3535. Đứa con nối dõi



Chương 3535. Đứa con nối dõi




Khi Thương Mang chưa được sinh ra, thiên địa cũng chưa được mở, đã có người bắt đầu bố cục mưu đồ. Cũng có thể người đó từ trong thời không quá khứ nhìn thấy nhân quả không xác định, vì vậy người đó mới can thiệp vào thời đại, muốn thử thay đổi một cái gì đó.
Chân Thực Chi Địa, ba vị thủy tổ, người nào cũng có được thủ đoạn như vậy. Đừng nói can thiệp thời đại quá khứ, ngay cả sửa lại cổ sử, luyện lại hỗn độn, mở ra trời đất, hết thảy đều dễ như trở bàn tay.
Thứ duy nhất Cố Trường Ca có thể xác định bây giờ chính là đối phương đã từ một mốc thời gian nhất định trong tương lai nhận ra bố trí và dã tâm của hắn, cho nên mới đánh lại, tiến hành mưu đồ đối ứng tại mốc thời gian mà Cố Trường Ca đã lựa chọn.
Bất luận Nguyệt Minh Không hay là Cố Tiên Nhi hay là một đám hồng nhan của hắn ở thần quốc đều được xem là nhược điểm của hắn trên dòng thời gian này.
Cũng có thể nói, đây chính là sơ hở duy nhất trong tương lai của hắn.
Đương nhiên, mưu đồ của đối phương cũng rất mờ mịt, bởi vì nó chỉ dựa trên mốc thời gian và khả năng mà nó có thể nhìn thấy, nếu như Cố Trường Ca không lựa chọn mốc thời gian này thì sao? Hoặc sau khi phát hiện không thích hợp, hắn lựa chọn lật bàn, trực tiếp xóa dòng thời gian này và đưa mọi thứ trở lại trạng thái ban đầu?
Không ai có thể chắc chắn về những thay đổi và kết quả trong tương lai, đặc biệt là ở cấp độ như bọn họ.
Do đó, những bố trí mờ mịt này rất khó phát hiện.
Sở dĩ Cố Trường Ca đoán như vậy cũng bởi vì hắn cảm nhận được nguy hiểm trong bóng tối, có lẽ tương lai sẽ xuất hiện biến số và hắn sẽ chết.
Tam đại thủy tổ không cách nào thôi diễn lẫn nhau nhưng họ có thể nhìn và hiểu dòng thời gian liên quan đến mình.
Cho dù Thương Mang sinh ra vô số thiên kiêu nhân kiệt, vô số tồn tại tuyệt cường có tư cách tiếp xúc với Chân Thực Chi Địa nhưng trong mắt tam đại thủy tổ, bọn họ vẫn chỉ là sâu kiến không đáng nhắc đến.
Khi Thần muốn quan sát và suy luận, không có bất cứ kẻ nào cùng sinh linh trên thế gian này có thể trốn khỏi con mắt của Thần.
Cố Trường Ca có thể chắc chắn, trước mắt hắn có rất nhiều an bài và mưu đồ, tất cả đều kín không kẽ hở, không có bất kỳ sơ hở nào.
Cho dù hai đại thủy tổ còn lại khôi phục, chuyển ánh mắt về phía Chân Thực Chi Địa, cũng không thể nhìn ra thân phận hiện tại của hắn có gì không ổn. Thứ nhất không phải thân phận hiện tại của hắn mà là biến số do chính hắn tạo ra, có sương mù che phủ. Cho dù thủy tổ có xua tan sương mù, tương lai mà bọn họ nhìn thấy cũng chính là tương lai mà Cố Trường Ca đã bịa ra.
Trừ phi Thần có thời gian, cứ nhìn chằm chằm vào dị số của hắn, quan trắc mỗi một bước đi của hắn, rồi tiến hành so sánh với tương lai.
Đương nhiên, Cố Trường Ca cũng không có khả năng để bọn họ làm như vậy.
“Nàng còn nhớ rõ âm thanh tụng niệm kinh văn không?”
Cố Trường Ca thu lại suy nghĩ, nhìn Nguyệt Minh Không hỏi.
Nguyệt Minh Không cau mày, cố gắng nhớ lại, sau đó lắc đầu: “Ta không nhớ rõ âm thanh đó cho lắm, nhưng ấn tượng duy nhất của ta chính là có một cái bóng được ánh sáng màu xanh bao phủ, nhìn rất giống như nữ nhân…”
“Nữ nhân sao?”
Ánh mắt Cố Trường Ca khẽ nhúc nhích, không tiếp tục hỏi nữa, nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng của nàng: “Ta có lưu lại ấn ký trên người nàng, nàng không cần phải lo lắng. Chỉ cần nàng gặp chuyện gì ngoài ý muốn hoặc hồn quang có bất kỳ điều gì không thích hợp, ta có thể phát hiện được đầu tiên. Bất cứ nàng ở thời không nào, hay thời đại nào, ta đều lập tức có thể chạy đến.”
Mặc dù theo lời kể của Nguyệt Minh Không, ký ức đó dường như không thuộc về nàng, có thể thuộc về những người khác, nhưng Cố Trường Ca biết rất rõ, từ đầu đến cuối hồn quang của nàng không có bất kỳ thay đổi nào.
Nàng vẫn luôn là nàng, vẫn chưa từng thay đổi.
Ngược lại, trong quá trình này, thực lực của nàng đúng là đang tăng lên, giống như nàng đã thoát xác trôi giữa thiên địa. Khi nàng bế quan tu luyện, những sức mạnh đó một lần nữa tìm lại đầu nguồn, dọc theo dòng sông thời gian bắt đầu tuôn vào cơ thể của nàng.
Đại Mộng Hồi Tiên chính là đi theo dấu chân của quá khứ trong giấc mơ, trở về thời Thái Cổ, giành lại quyền lực của chính mình.
Nếu không, bộ kinh văn kia, âm thanh kia, lai lịch của Nguyệt Minh Không, hẳn phải ngược dòng tìm hiểu đến thời đại Tiên Thiên.
“Có chàng ở đây, ta sẽ không sợ nữa.”
Nguyệt Minh Không nói khẽ.
Nàng biết, lần này sau khi tỉnh lại, nàng rất nhanh sẽ bế quan lần nữa, cũng không biết nàng sẽ phải ngủ say bao lâu.
Cố Trường Ca cũng biết những thứ này, cho nên mới cố ý từ Thương Mang trở về.
“Đạo Xương chân giới cũng nên giáp giới với Thương Mang…”
“Khi nào rảnh, ta sẽ mở một thế giới trong viện lạc nghỉ ngơi của ta. Đến lúc đó, ta sẽ mang toàn bộ thần quốc vào trong. Như vậy, cho dù nàng bế quan, ta cũng vẫn sẽ ở bên cạnh nàng.”
Cố Trường Ca nói.
Đây vốn là dự định trước đó của hắn. Mặc dù là Đạo Xương chân giới là tân sinh chân giới, nội tình thực lực kém xa cổ lão chân giới và chí cường chân giới, nhưng lại có ưu thế tự nhiên, đã từng có một hỏa chủng của văn minh tiên đạo.
Nhưng điều này đối với Cố Trường Ca mà nói không quan trọng.
Bây giờ hắn chỉ muốn Nguyệt Minh Không ở lại bên cạnh hắn, để nàng có thể yên tâm mà thôi.
“Tất cả nghe theo chàng.”
Nguyệt Minh Không lại dựa vào hắn, gương mặt nở nụ cười cảm động.
Đột nhiên, nàng dường như nhớ đến điều gì đó, liền ngẩng đầu lên nhìn Cố Trường Ca, khóe miệng bỗng nhiên nở một nụ cười có mấy phần hoạt bát.
“Trường Ca, bây giờ ta đã có thực lực Đạo cảnh, chúng ta có nên có một đứa bé hay không…”
Cố Trường Ca có chút kinh ngạc, cũng có chút ngoài ý muốn, không ngờ đến Nguyệt Minh Không lại nói như vậy. Hết chương 3535.



Bạn cần đăng nhập để bình luận