Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 460: Cứ nằm mơ đi

Chương 460: Cứ nằm mơ đi

Người bên cạnh vị lão nhân kia gật đầu nói, " tỉ như giọt bảo huyết kia, là bức bách một vị vô thượng Đại Năng giao ra, chính là một giọt máu tinh hoa nhất của Độc giác tộc, không tu dưỡng trăm vạn năm, rất khó lại dưỡng ra một giọt như thế."

Giọt máu kia hiện lên đủ màu sắc, giống như ẩn chứa từng tòa thế giới nhỏ, bên trong có thần ý vô cùng kinh người.

Một luồng khí tức liền có thể tạo nên một vị tuyệt thế thiên tài, vô số sợi xen lẫn lại có thiên địa đại đạo lý như kia cực kì trân quý, có thể ngộ nhưng không thể cầu.

Trông thấy giọt bảo huyết kia, con mắt Cố Tiên Nhi đều có chút trừng lớn

Lúc trước nàng ở Đào thôn, mặc dù cũng có đãi ngộ như vậy, nhưng các loại tài liệu còn kém rất xa loại trình độ này.

Nếu như nàng ở trong Niết Bàn Trì tiến hành hai lần niết bàn, tu vi đột phá, có cơ hội đánh bại Cố Trường Ca hay không?

"Cứ nằm mơ đi...."

Lúc này, tựa hồ cảm giác được ý nghĩ của Cố Tiên Nhi, Cố Trường Ca nhàn nhạt nhìn nàng một cái, nói như thế.

Cố Tiên Nhi trong lòng hừ một tiếng, trên mặt lại cố ý lộ ra biểu tình lạnh nhạt nói, " Cố Trường Ca, ngươi cứ đợi xem."

Mà lúc này, một vị lão nhân nhìn bộ dạng của bọn hắn, không khỏi cười nói, "Có những vật này, cộng thêm bí pháp trong tộc, có thể khiến huyết mạch của các ngươi lột xác, đương nhiên thiên phú của các ngươi có lẽ cũng sẽ thay đổi, dù sao lúc trước thiên phú đều là bởi vì huyết mạch mà thành, cùng một nhịp thở với huyết mạch."

Cố Trường Ca gật gật đầu.

Trong lòng mấy người khác vô cùng kích động, cơ hội như này rất hiếm , nhưng có thể tận dụng được bao nhiêu, tất cả phải xem tạo hóa của bọn hắn.

Dù sao ....chỉ có thể nói không hổ là Trường Sinh thế gia, có thế lực bất hủ như vậy, mới có khả năng xuất ra những thứ thần vật kinh thiên động địa.

Bất kì một loại tài liệu nào ở ngoại giới cũng đủ khiến cho vô số tu sĩ tranh giành, chuẩn Chí Tôn đều muốn thèm nhỏ dãi, con mắt đỏ lên.

"Tốt, lát nữa mở ra Niết Bàn Trì, cố gắng toàn lực hấp thu, chúng ta lấy bí pháp giúp đỡ bọn ngươi lột xác huyết mạch. Quá trình này sẽ duy trì mấy ngày.."

Lời của mấy lão nhân khiến biểu tình của năm người càng trở nên thận trọng.

Tu vi bây giờ của Cố Trường Ca đã đến Thánh Nhân cảnh, Niết Bàn Trì này kỳ thật không có trợ giúp lớn với hắn.

Nhưng hắn thấy, ngược lại có thể che giấu tai mắt người khác.

Tu vi bên ngoài, có lẽ cũng nên bại lộ càng nhiều hơn, dù sao hiện nay Vương Tử Câm đi lại ngoài thiên hạ, đã triển lộ thực lực Chuẩn Thánh cảnh.

Hắn bộc lộ cảnh giới không sai biệt lắm, sẽ không quá phận đi?

Hiện tại sẽ không có người đem chuyện người thừa kế ma công hoài nghi đến trên đầu hắn.

Chủ yếu nhất là, Cố Trường Ca cảm giác bây giờ có lẽ là thời cơ thích hợp để thử nghiệm.

Việc này không phải có quan hệ với huyết mạch thiên phú sao?

Hắn cũng muốn nhìn xem, ma tâm trời sinh của bản thân, ở thời điểm này, sẽ có biến hóa như thế nào.

Lúc ở trong Niết Bàn Trì, có nghe đồn nó có thể dòm ngó cả kiếp trước và tương lai.

Cố Trường Ca cũng có chút hiếu kì, tin đồn này đến cùng là thật là giả.

Rất nhanh, mấy người đi vào chỗ sâu đại điện.

Nơi đó có một cái ao sương mù lượn lờ, từng đại đạo phù văn hiện lên chiếu rọi trên không trung.

Trong đó, có từng tia từng sợi bản nguyên khí tức, vô cùng tự nhiên, giống như là thuộc về mảnh thiên địa này,

Trong ao sương mù lượn lờ, có nguồn sáng.

Đó chính là khí tức của tạo hóa, giống như do vô số phù văn tạo thành, vô cùng huyền diệu, ráng mây bạc rực rỡ, quy tắc trật tự đang đan xen.

"Ngồi xếp bằng bên cạnh ao, hấp thu khí tức vật chất trong đó, có thể hấp thu bao nhiêu, đều dựa vào bản thân các ngươi." Một vị lão nhân sắc mặt trở nên nghiêm nghị.

Nghe vậy, mấy người Cố Trường Ca, Cố Tiên Nhi đều xếp chân ngồi bằng xuống, chuẩn bị chờ Niết Bàn Trì thức tỉnh.

Ông! !

Rất nhanh, mấy lão nhân cầm trong tay các loại đồ vật, nhanh chóng ném vào bên trong Niết Bàn Trì để luyện hóa.

Từng loại thần vật bị bọn hắn đưa vào trong đó.

Đệ nhất thực vật thần kỳ cùng loại với Thái Dương thần hoa.

Mỗi một giọt chất lỏng đều trong suốt như ngọc, lớn chừng ngón cái, nhiệt độ so với tinh hạch Hỏa Tinh còn cao hơn!

Chất lỏng óng ánh chảy xuống, hóa thành thần tính vô cùng bành trướng.

Loại thứ hai, loại thứ ba, loại thứ tư...

Rất nhiều thiên tài địa bảo cùng tiến vào Niết Bàn Trì, hóa thành khí tức bành trướng kinh người.

Nhưng đúng lúc này, hư không bỗng nhiên run lên, đột nhiên có tiên ý kinh người tràn ngập xuống.

Cố Tiên Nhi là người đầu tiên phản ứng, khối tiên cốt mới của nàng, đang phát sáng.

...

Cả người nàng nhìn tựa như muốn phi thăng, xuất trần mà siêu nhiên, tựa như một vị tiên nữ.

Bên trong khối tiên cốt kia, bắt đầu sinh ra tiên ý mới..

ầm!

Lúc này, bên tai Cố Trường Ca, đột nhiên vang lên thanh âm kịch liệt.

Máu của hắn ở trong huyết quản chảy xuôi, phát ra thanh âm như sông lớn chảy xiết.

Đây là lực lượng kinh khủng vô cùng nặng nề, khó nói lên lời, rung động tất cả mọi người, tựa hồ kém chút nữa đã khiến Niét Bàn Trì nứt ra.

Cố Trường Ca ngồi xếp bằng không động, như là vực sâu biển lớn, mỗi một tế bào đều giống như sống lại.

Không chỉ có thổ nạp ra hỗn độn ngũ thải khí, mà còn tràn ngập một loại vật chất màu đen thần bí, chìm nổi trên mặt hỗn độn khí.

Giờ khắc này, hắn phảng phất như hóa thân thành thiên địa, có thể thôn nạp hết thảy, thanh thế kinh hồn, quét sạch bát phương, làm cho Niết bàn trì không ngừng sôi trào!

Tạo hóa chi ý chìm nổi, như hào quang mông lung lại đang bị mỗi một tế bào của Cố Trường Ca thôn nạp!

Loại tốc độ kinh khủng này, thậm chí khiến mấy lão nhân sinh ra một loại ảo giác, cứ giữ tốc độ này chẳng mấy chốc mà Cố Trường Ca sẽ hút sạch Niết Bàn Trì.

Hắn không nhúc nhích, toàn thân rực rỡ, hỗn độn ngũ thải khí tràn ngập, giống như là sương mù, đem hắn hoàn toàn bao lấy.

Trong thức hải của hắn, Tiên Thiên Thần chi niệm ngồi xếp bằng.

Ánh mắt đạm mạc, há miệng một cái, tựa như lỗ đen, truyền ra lực hút đáng sợ.

Màu sắc của nguyên thần, đang chuyển dần thành màu của cửu thải Lưu Ly.

Ngoại trừ Cố Tiên Nhi, ba người khác lúc này thậm chí đang khó mà yên ổn, bị khí tức của Cố Trường Ca ảnh hưởng, sắc mặt đều trắng bệch, cũng không dám nói thêm cái gì.

Hết chương 460.
Bạn cần đăng nhập để bình luận