Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1560: Tất cả đều nằm trong kế hoạch của hắn

Chương 1560: Tất cả đều nằm trong kế hoạch của hắn

Trên mặt Giang Thần đã mất hết huyết sắc, có vẻ hắn đang sợ hãi và khó có thể tin nổi, cả người cũng trở nên đờ đẫn.

“Hắc bào tiền bối...”

Hắn mạnh mẽ cắn chặt răng, toàn thân đều đang run rẩy.

Mấy ngày qua hắn vẫn luôn nghe ngóng tin tức của vị hắc bào tiền bối khi đó từng cứu hắn, hơn nữa còn ban công pháp cho hắn.

Nhưng mà hắn cũng không tìm được bất kỳ manh mối nào.

Người này giống như đã bốc hơi khỏi nhân gian, lại tựa như từ trước tới nay chưa từng xuất hiện.

Việc này cũng khiến Giang Thần đau buồn một thời gian, tưởng rằng hắc bào tiền bối đã gặp phải cừu gia rồi xảy ra chuyện gì bất trắc.

Nhưng hắn vạn lần không ngờ, thậm chí vị hắc bào tiền bối trước đây cứu hắn cũng là do Cố Trường Ca sắp xếp.

Điều này khiến Giang Thần sắp không thở nổi, cảm thấy bản thân như đang ngâm trong nước xoáy.

Cho dù vùng vẫy như thế nào thì hắn cũng không chạy thoát khỏi vận mệnh bị chết chìm.

Giờ khắc này Giang Thần đã nghĩ thông suốt tất cả, ánh mắt không khỏi lộ ra tuyệt vọng nói: “Thì ra ngươi mới là người thừa kế Ma Công ẩn tàng sâu nhất, thị nữ của ngươi chỉ là thủ đoạn che giấu tai mắt người khác của ngươi mà thôi.”

Khí linh của Tạo Hóa Tiên Chu trong thức hải của hắn cũng hoảng sợ đến cực hạn, hoàn toàn không ngờ từ đầu đến cuối bọn hắn đều sống trong sự tính toán và an bài của Cố Trường Ca.

Loại cảm giác vận mệnh bị thao túng như sợi tơ này làm cho bọn hắn cảm thấy tuyệt vọng.

Loại sự thật tàn khốc này khiến cho Giang Thần khó mà tiếp nhận, suýt chút nữa tối sầm mặt mà ngất đi.

Cố Trường Ca cười nhạt, cũng không hề giải thích chuyện này.

“Nhìn lâu như vậy rồi mà vẫn không định hiện thân sao?”

“Nếu ngươi không cứu hắn thì ta sẽ giết hắn, Tạo Hóa Tiên Chu mà ngươi mong muốn cũng không lấy được đâu.”

Mà đúng lúc này, đột nhiên Cố Trường Ca nhìn về mảnh hư không nào đó ở bên ngoài, ánh mắt mang theo dị sắc, mở miệng nói.

Lúc này Giang Thần đang run rẩy tuyệt vọng nghe thấy thế cũng sững sờ, không tự chủ được mà nhìn theo Cố Trường Ca.

Còn có người khác đến đây ngoài bọn hắn sao?

Vù!

Sau một khắc, hư không tựa như bức tranh khẽ run lên, ngay sau đó có gợn sóng lăn tăn tản ra.

Một đạo thân ảnh bạch y mảnh khảnh mà duyên dáng bước ra từ nơi đó, tóc xanh như suối, tay áo bồng bềnh, ngũ quan tuyệt mỹ lại vô cùng thanh lãnh, lộ ra khí tức không dính khói lửa trần gian giống như tiên nữ trong Quảng Hàn Cung.

“Nhược Âm...”

Giang Thần trừng to mắt nhìn thân ảnh vừa quen thuộc lại vừa xa lạ này, quả thật khó có thể tin nổi.

Tại sao Tiêu Nhược Âm nàng cũng ở trong Côn Sơn?

Chẳng lẽ nàng tới cứu mình?

Mà tại thời khắc này mi tâm Giang Thần bỗng phát sáng, đỉnh đầu cũng trở nên trong suốt.

Ngay sau đó khí linh của Tạo Hóa Tiên Chu bay ra, hóa thành hình dạng một chiếc thuyền thanh đồng nhỏ chừng một bàn tay, kinh hỉ kêu lên: “Chủ nhân!”

Nó rất mẫn cảm với khí tức nên gần như ngay lập tức đã đoán được Tiêu Nhược Âm trước mắt này không phải là Tiêu Nhược Âm trước đây mà là chủ nhân chân chính của nó, Vận Mệnh đại tế ti đã khôi phục trí nhớ kiếp trước!

Sau khi Tiêu Nhược Âm hiện thân thì cũng không đến nói chuyện với Giang Thần mà lại nhìn sang Cố Trường Ca, sau đó thở dài nói: “Rốt cuộc vẫn bị ngươi phát hiện.”

Kỳ thực nàng nên chú ý từ sớm.

Lúc đó sau khi Cố Trường Ca xuất thủ giết đám người An tộc và Chiến Tiên phủ thì cũng đã phát hiện ra tung tích của nàng.

Chỉ là hắn chưa từng nói ra nên nàng cũng không hề suy nghĩ nhiều mà tiếp tục đi theo một đường.

Hôm nay nàng đã tận mắt nhìn thấy tất cả mọi việc phát sinh trong địa cung.

Cho dù Cố Trường Ca không lên tiếng thì nàng cũng sẽ hiện thân cứu Giang Thần, không để cho Cố Trường Ca hủy đi Tạo Hóa Tiên Chu.

“Nhược Âm, ngươi thật sự khiến ta thất vọng.”

Thần sắc Cố Trường Ca cũng không hề biến hóa, hắn chỉ khẽ lắc đầu, tựa hồ có chút tiếc hận.

“Nhưng mà bây giờ ta nên gọi ngươi là Nhược Âm? Hay là Vận Mệnh đại tế ti đây?”

Ánh mắt Tiêu Nhược Âm yên tĩnh tựa như không vui không buồn, cũng không bị ngoại vật ảnh hưởng đến: “Xưng hô chỉ là ngoại vật thôi, cuối cùng thì ta vẫn chỉ là ta.”

Nếu không phải không còn sự lựa chọn nào khác thì kỳ thực nàng cũng không muốn bại lộ thân phận trước mặt Cố Trường Ca.

“Ngươi vẫn không thành thật chút nào, có còn nhớ đêm đó ngươi đã nói như thế nào với ta không?”

Dường như Cố Trường Ca đang cười, từ ngữ vẫn rất tùy ý, tựa hồ không thèm để ý đến sự thay đổi thân phận của Tiêu Nhược Âm.

Tiêu Nhược Âm cảm nhận được hắn đang ám chỉ, nghĩ đến chuyện đêm đó, trên mặt lập tức hiện lên rặng mây hồng nhàn nhạt nhưng rất nhanh đã tiêu tan, nàng khôi phục lại tự nhiên: “Thân phận lúc đó khác bây giờ, đương nhiên lời nói cũng sẽ không giống.”

“Hay cho câu thân phận khác biệt. Vậy bây giờ ngươi muốn ngăn cản ta? Ngươi muốn ngay cả ngươi ta cũng giết?”

Cố Trường Ca thản nhiên nói.

“Giang Thần do Tạo Hóa Tiên Chu biến thành, ngươi giết hắn cũng là hủy đi Tạo Hóa Tiên Chu cho nên ta phải cứu được hắn.” Tiêu Nhược Âm lắc đầu giải thích một chút về mục đích của mình.

“Vậy ngươi cảm thấy ngươi có thể ngăn cản được ta sao?” Cố Trường Ca nhìn về phía nàng, ngữ khí mang theo vài phần hứng thú hỏi.

Tiêu Nhược Âm lắc đầu: “Với thực lực hiện tại thì ta không ngăn cản được ngươi.”

“Xem ra ngươi cũng không quá ngốc.”

Cố Trường Ca cười nhạt, đột nhiên đi về phía nàng rồi đưa tay nắm lấy cái cằm bóng loáng như ngọc, để nàng đối diện với mình,

“Vậy bây giờ ta cho ngươi hai sự lựa chọn, dù sao một ngày phu thê trăm ngày ân nghĩa, ta cũng không nỡ giết ngươi.”

“Ngươi giao cho ta phương pháp luyện ra Tạo Hóa Tiên Chu thì ta sẽ thả ngươi, chuyện cũ trước đó cũng sẽ bỏ qua. Nếu không ngay cả ngươi ta cũng giết.”

Hết chương 1560.
Bạn cần đăng nhập để bình luận