Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1362: Không phải đối thủ

Chương 1362: Không phải đối thủ

"Ồ, khéo thật đấy, thừa dịp hôm nay ta sẽ giải quyết ngươi."

Cố Trường Ca cười nhạt một tiếng, ánh mắt rơi xuống đối phương, ngay sau đó thiên địa biến sắc.

Tại khoảnh khắc ánh mắt xẹt qua, giống như có vạn trượng lôi đình giáng thế, lôi điện xen lẫn nhau, cảnh tượng vô cùng kinh khủng, khiến hư không nơi đây bị nổ tung.

Triệu Vân Trạch hơi biến sắc, nhưng vẫn mang theo Kiếm Thai giết về phíaCố Trường Ca, kiếm khí mênh mông vô tận trong nháy mắt bổ xuống như muốn chém ngang tinh hà.

Cát vàng cuồn cuộn, đại quân bên ngoài Thiên Lộc thành cũng chịu ảnh hưởng bởi cỗ uy thế này mà run rẩy, gây nên đại thế của thiên địa.

"Thật mạnh! Đây mới là uy thế của đệ nhất thế hệ giới ta trong sáu trăm triệu năm trước!"

"Vân Trạch thiếu chủ làm thịt hắn đi, đã sớm ngứa mắt tên này rồi! Rõ ràng là dáng vẻ như tiên giáng trần, nhưng thủ đoạn lại tàn nhẫn và khốc liệt như vậy! "

Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người ở Bát Hoang Thập Vực phấn chấn trở lại, cảm giác Triệu Vân Trạch đã mạnh không kém gì Thành Đạo giả.

Đối với hắn mà nói, trận chiến ngày hôm nay có lẽ cũng là một cơ hội, mọi người đều đang hò hét cổ vũ cho hắn, Triệu Vân Trạch hai tay nắm chặt, vẻ mặt phấn chấn, trong lòng sục sôi.

Nhưng Cố Trường Ca không thèm để ý, ngay cả vẻ mặt cũng không thay đổi, ánh mắt rất bình tĩnh.

Hắn chỉ giơ tay phải lên, mảnh vỡ thời gian bay múa giữa thiên địa, đại đạo quy tắc lượn lờ, Hỗn Độn khí bùng nổ mãnh liệt, tất cả vết tích đều chậm lại.

Đây là đạo và pháp không có gì sánh kịp, ở trong mắt người bình thường thì là hắn chỉ khẽ động hai ngón tay, ngoài ra không có bất cứ động tác nào, cực kỳ đơn giản.

Nhưng mà ở trong mắt những cường giả kia, ai nấy đều biến sắc, kiêng kỵ không thôi.

Bọn hắn nhìn mảnh vỡ thời gian bay múa sau lưng Cố Trường Ca, đại đạo quy tắc khiến những thế giới kia dường như đề trở thành lãnh thổ của hắn, một ý niệm có thể trấn vạn cổ.

Ầm!!

Nơi đây nháy mắt bộc phát dao động khủng bố, tất cả quy tắc đều bắt đầu bành trướng, dường như đều bị mảnh vỡ kia đánh nát, kiếm khí vừa rồi cũng bị đứt đoạn.

"Ngươi quá yếu."

Cố Trường Ca nhẹ nhàng lắc đầu, ánh mắt lạnh lùng.

Oanh!!

Một ngón tay bắn ra, đầu ngón tay hiển hiện kiếm quang loá mắt tựa như ngân hà trút xuống, chiếu sáng bầu trời, thanh thế chấn động khắp nơi, trong nháy mắt đánh bay Triệu Vân Trạch.

Vô số Đại Tinh nổ tung bởi vì dao động này, vô thanh vô tức hóa thành bột mịn rồi bị vùi lấp.

Tại thời khắc này, mạnh như Thành Đạo giả cũng rét buốt cả người, lông tóc dựng đứng, vô cùng kiêng kị Cố Trường Ca.

Về phần những người còn lại, cho dù là cách phong ấn bên ngoài Thiên Lộc thành thì tim gan cũng như muốn nứt ra, sự sợ hãi dâng trào từ sâu trong linh hồn, tất cả đều nằm rạp trên mặt đất, không ngừng run rẩy.

"Phụt "

Triệu Vân Trạch không ngừng hộc máu, mặt vàng như nến, Kiếm Thai trong tay run rẩy, bản thân hắn thì bị đánh bay xa mười mấy dặm, cả người suýt nữa nổ tung, có một vết thương do kiếm sâu đến mức thấy cả xương.

Nếu không phải bởi vì Huyền Vũ tổ kỳ chìm nổi trên đỉnh đầu của hắn, vì hắn chống chọi lại một phần tổn thương, chỉ sợ vừa rồi hắn đã bị chém thành một bãi máu, hình cùng thần đều sụp đổ.

Cảnh tượng này khiến mọi người của Thiên Lộc thành trầm mặc, tâm trạng sục sôi vừa rồi như là bị tạt một chậu nước lạnh.

Nhiều người cắn chặt răng thân thể phát run, sợ hãi xen lẫn phẫn nộ.

Không ngờ lúc này mới giao thủ một chiêu mà Triệu Vân Trạch đã không thể chống đỡ, còn bị đánh bay đến nỗi hộc máu, nếu không phải được Huyền Vũ tổ kỳ bảo vệ, chỉ sợ hắn đã bỏ mình.

Cố Trường Ca thật sự quá mạnh!

Cường đại làm người tuyệt vọng!

Trách không được đám Chí Cường giả Thượng Giới sẽ có vẻ mặt như vậy, cảm thấy Triệu Vân Trạch căn bản không có cơ hội nào.

"Ta không tin, lại đến một lần nữa!"

Triệu Vân Trạch nuốt rất nhiều thần dược, sinh mệnh chi lực trên người bừng bừng, hóa thành sương mù bao phủ khắp cơ thể hắn.

Hắn thật sự không thể tin được một kích tinh khí thần đã đạt tới đỉnh phong lại bị Cố Trường Ca dễ dàng đánh tan như vậy.

Giờ phút này hắn gần như cắn răng, gầm thét gào lên, kiếm khí ông một tiếng, cả người tựa như một thanh thần kiếm ra khỏi vỏ, không chịu khuất phục.

Cùng thời gian, Huyền Vũ tổ kỳ bị hắn thôi động bộc phát ra thanh thế ầm ầm, phất phơ giữa thiên địa, xào xạo phát ra thần uy mênh mông.

Mặc dù nó đã vỡ nát, nhưng lại lây dính máu tươi.

Giờ khắc này, trong đó như có chiến thần cổ lão sống lại, che đậy thiên địa.

Từng đạo thân ảnh đi ra, trong tay là thiên đao, đại kích, các loại Thần Binh, chiến ý ngút trời, cùng Triệu Vân Trạch lao nhanh về phía Cố Trường Ca.

Đúng lúc này toàn bộ tín ngưỡng chi lực của Vân Trạch đại vực cũng bị Triệu Vân Trạch gia trì mang theo, thần quang vô tận bao phủ cả người hắn.

Đại chiến bộc phát, nơi này lập tức trở nên hỗn loạn, ngay cả thiên địa quy tắc cũng vỡ vụn thành tro tàn.

"Giết!"

Triệu Vân Trạch gầm thét, kiếm khí động cửu tiêu, hóa thành hàng vạn đại đạo dị tượng chấn động thiên địa, khiến thiên hạ đều phải cộng hưởng vì hắn.

Tại thời khắc này, khí tức của hắn thậm chí đã lột xác về chất, cường thịnh hơn gấp mười lần so với vừa rồi.

Hào quang vô tận bao trùm Cố Trường Ca, ngay sau đó bầu trời nứt toác ra một khe nứt kinh khủng.

Tất cả mọi người chấn động nhìn cảnh tượng này, hiện giờ uy thế của Triệu Vân Trạch còn kinh người hơn cả những Thành Đạo giả trước đó.

Huyền Vũ tổ kỳ khôi phục, không chỉ vô số thân ảnh đi ra, mà còn ngưng tụ trở thành một con Huyền Vũ khủng bố, giơ tay muốn chụp xuống Cố Trường Ca.

Nhưng mà ngay sau đó, lại có một tiếng phụt vang lên, máu bắn lên cao, thậm chí mang theo ngũ thải chi sắc óng ánh, chói lọi cực kỳ.

Hết chương 1362.
Bạn cần đăng nhập để bình luận