Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2828. Phúc Bá

Chương trước Chương sau
Thông báo
Truyện viptruyenfull.com đã đổi địa chỉ thành https:viptruyenfull.com. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!
“Ồ? Ỷ vào một món cấm khí do đạo cảnh tồn tại luyện chế ra là không thèm e dè bất cứ ai cả, tùy ý tàn sát tu sĩ vô tội.”
“Ngươi cũng chỉ có chút năng lực này mà thôi.”
Lúc này khói bụi đầy trời, trong Lâm Thủy Hiên đều là phế tích.
Lời nói của Cố Trường Ca vẫn bình thản nhịp nhàng như trước bỗng nhiên truyền đến làm cho ý cười trên mặt Sở Tiêu cứng đờ, ánh mắt bắt đầu trở nên âm trầm.
“Ngươi không chết ư?”
Hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào trong Lâm Thủy Hiên, ý đồ định tiếp tục triệu hồi ra thần đỉnh trấn sát Cố Trường Ca.
“Có tý năng lực này thôi mà đã muốn giết ta cơ à?” Cố Trường Ca bật ra một tiếng cười khẽ lơ đễnh, cứ như bản thân nghe được trò cười gì đó.
Ở trước người hắn giống như có một vách bình chướng vô hình ngăn cách thiên địa và đạo pháp.
Vừa rồi tất cả đỉnh uy khi chạm vào đạo bình chướng vô hình kia đều tựa như gợn sóng im hơi lặng tiếng tan biến ra xung quanh.
Mà ở phía sau Cố Trường Ca, một đám cô nương của Lâm Thủy Hiên cùng với đệ tử của Đại Giáo còn sót lại chưa kịp chạy trốn đều có chút sợ hãi.
Nếu không phải được Cố Trường Ca ra tay che chở, thì e rằng vừa nãy tất cả mọi người đã chết thảm trong dư chấn của tôn thần đỉnh kia rồi.
Tất cả mọi người đều nhìn về phía Cố Trường Ca với ánh mắt cảm kích, ngay cả Lưu ma ma cũng cảm thấy như thế, trong lòng bà ta cũng vô cùng hối hận và sợ hãi, căn bản không lường trước được Sở Tiêu lại độc ác quyết liệt như thế, kể cả Lâm Thủy Hiên cũng muốn hủy diệt đến cùng.
“Đa tạ vị công tử này.”
Mặc dù Cố Trường Ca ra tay bảo vệ một đám người, những vừa nãy vẫn có không ít đệ tử của Đại Giáo bị tôn thần đỉnh của Sở Tiêu trấn áp giết chết, hơn nữa còn trực tiếp hình thần câu diệt.
Một đám tu sĩ sống sót nhanh chóng phản ứng lại, cả đám đều tỏ vẻ vô cùng cảm kích Cố Trường Ca, sau đó thi nhau lên tiếng cảm tạ.
Nếu không phải do hắn xuất thủ tương trợ, có khi bọn họ đã rơi vào kết cục như những người trong kia.
Vả lại bọn họ còn không thèm che giấu sự tức giận lẫn sát ý khi đối diện với Sở Tiêu.
Ngay cả người vô tội như bọn họ đây mà còn gặp phải tai họa gió bay, kẻ tên Sở Tiêu kia đúng là đáng hận.
“Chỉ là cái nhấc tay thôi, thế nên chư vị không cần khách khí làm gì. Chỉ tiếc rằng thực lực của tại hạ có hạn nên là không kịp thời cứu được những người khác.” Cố Trường Ca hơi lắc đầu, dường như có chút ân hận.
Nghe thấy lời này, một vài đệ tử của Đại Giáo càng thêm căm ghét Sở Tiêu, đồng thời nỗi sợ hãi với hắn càng tăng cao.
Gương mặt Sở Tiêu trở nên âm u khó tả, vừa nãy hắn ra tay đúng là muốn giải quyết một thể đám khách nhân trong Lâm Thủy Hiên, bao gồm cả đám người Y Y, Lưu ma ma…
Suy cho cùng khi nãy đám người này đã tận mắt trông thấy việc mất mặt của hắn, song hắn không ngờ tới rằng Cố Trường Ca sẽ ra tay cứu giúp mấy kẻ này.
“Xem ra ngươi quả thật có phần bản lĩnh, cơ mà chỉ thế mà thôi nhỉ?” Sắc mặt Sở Tiêu để lộ sự khó coi, tựa như muốn tiếp tục ra tay triệu hồi tôn thần đỉnh kia.
Có điều đúng lúc này, hư không nơi đây bỗng dưng trở nên mơ hồ.
Một thân ảnh già nua gù lưng với gương mặt đầy nếp nhăn đột ngột xuất hiện trước mặt Sở Tiêu, hơn nữa còn ngăn cản động tác của hắn.
“Tiêu thiếu gia, việc này đến đây thôi, đừng tiếp tục tranh giành khí thế làm gì?” Thân ảnh già nua kia lên tiếng, sau đó chắn trước người Sở Tiêu.
Vào giây phút khi trông thấy thân ảnh gù lưng kia, chính bản thân Sở Tiêu cũng có chút ngơ ngác, hắn không khỏi lên tiếng hỏi: “Phúc Bá, sao ngươi lại ở đây?”
Thân ảnh trước mắt này chính là lão nô bên cạnh phụ thân hắn, tuy rằng người này không có thiên phú tu hành, song bởi vì phụ thân hắn niệm tình cũ mà nghĩ hết biện pháp, dùng đủ thứ thiên tài địa bảo để khiến tu vi của Phúc Bá đạt tới cấp bậc đạo cảnh.
Có thể nói Phúc Bá chính là tồn tại quyền cao chức trọng ở Tiên Sở Hạo Thổ hiện giờ.
Cho dù là Sở Tiêu cũng không dám bất kính với hắn ta, bởi vì nếu bất kính chắc chắn sẽ bị đám người phụ thân trách phạt.
“Phúc Bá, thì ra ngươi vẫn luôn ở bên cạnh ta.” Phản ứng của Sở Tiêu rất nhanh, thoáng cái hắn đã lộ vẻ vui mừng.
Tuy hắn bất ngờ về sự xuất hiện của Phúc Bá, song dù sao Phúc Bá cũng là một vị đạo cảnh tồn tại, có hắn ở bên cạnh mình thì bản thân còn lo lắng chuyện gì nữa đây?
“Thiếu gia, việc này hôm nay đủ rồi, cuộc chiến tranh giành khí thế này thật sự không cần thiết đâu.” Phúc Bá khẽ lắc đầu, hắn phụng mệnh phân phó của phụ thân Sở Tiêu mà âm thầm đi theo Sở Tiêu, đảm bảo sự an toàn của hắn ta.
Nếu như Sở Tiêu không gặp phải nguy hiểm gì thì hắn sẽ không lộ diện, có điều chính hắn cũng không ngờ tới Sở Tiêu lại mời chào một đống phiền toái cỡ này, còn là bởi vì một kẻ thanh tín nhân ở trong Lâm Thủy Hiên nữa.
Nếu như để Sở Cô Thành biết được trận chiến tranh giành khí thế này, thì không biết sẽ trách phạt Sở Tiêu ra sao, vả lại nếu bây giờ hắn không hiện thân vây chắc chắn sự ảnh hưởng sau này sẽ rất lớn, có khi còn không dễ giải quyết được.
Đặc biệt là vị nam tử áo trắng thần bí xảy ra cuộc chiến với Sở Tiêu kia, bản thân hắn đã mang tới cho Phúc bá một loại cảm giác bất an khó nói thành lời.
Hết chương 2828.
Bạn cần đăng nhập để bình luận