Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 742: Chỉ là vấn đề lợi ích mà thôi

Chương 742: Chỉ là vấn đề lợi ích mà thôi

Trong địa lao ẩm ướt.

Một người trẻ tuổi vô cùng chật vật, mặt mũi toàn là máu đang nằm ở chỗ này, bị trói gô (*) lại, đôi mắt trừng to lộ vẻ tức giận, hoảng sợ, bất an.

(*) Trói gô: Trói gô cổ và chéo cánh tay ra sau lưng.

Lúc này, hắn đã biết mình bị kẻ khác tính kế.

Ngay từ đầu, Chu chưởng quỹ của Túy Tiên lâu đã sắp xếp xong xuôi tất cả, vì cho hắn an tâm, thậm chí không tiếc nói nhiều lời như thế.

Thế nhưng lúc ấy hắn lại ngu xuẩn, chưa từng hoài nghi.

Đường Thiên hoàn toàn không biết cái gì gọi là tống tiền bằng cách yêu đương lên giường, nếu như biết thì nhất định sẽ nhịn không được rống to.

"Doãn Mi, ta và ngươi không thù không oán, vì sao ngươi phải tính kế ta chứ?”

Đường Thiên tức giận nhìn chằm chằm nữ tử bạch y trước mặt hắn, không hề che giấu sự căm ghét.

Lúc trước hắn còn tôn kính ngưỡng mộ nàng bao nhiêu, gọi nàng là Doãn Mi thiên nử.

"Ngươi đang nói bậy bạ gì đó? Lúc này mà ngươi còn không thừa nhận, còn muốn cãi chày cãi cố hả?”

Doãn Mi lạnh lùng nhìn hắn, trong đôi mắt đẹp không có chút nhiệt độ.

"Ngươi ngậm máu phun người, tất cả đều do ngươi sắp xếp. Người thị nữ kia và Chu chưởng quỹ đều do ngươi an bài cả, ngươi rõ ràng vì đối phó với tỷ tỷ ta, nên mới dùng thủ đoạn hoàn hạ như vậy.”

"Ta muốn gặp gia gia của ta, Doãn Mi ngươi lại dám vì một thị nữ mà bắt ta...”

Lúc này, đầu óc Đường Thiên rất linh hoạt, nhanh chóng nghĩ rõ tường tận mọi việc.

Cho rằng Doãn Mi bởi vì tranh đoạt gì đó với tỷ tỷ của hắn, nên bây giờ mới ra hạ sách này, dựa vào đó để uy hiếp tỷ tỷ.

"Chả hiểu ngươi đang nói cái quái gì hết.”

"Không thừa nhận đúng không? Không sao, Cử Vĩ Thiên Hồ nhất tộc ta có rất nhiều thủ đoạn đối phó với loại người như ngươi, đúng lúc giúp ngươi giải quyết tưởng niệm nửa thân dưới, cho dù ngươi là tu sĩ thì cũng đừng hòng khôi phục.”

Thần sắc của Doãn Mi lạnh lùng như cũ, sau đó rời khỏi địa lao, từ tốn nói với thị vệ bên ngoài: “Hắn đã không thừa nhận, vậy thì hành hình.”

Nghe thấy lời này, Đường Thiên ở trong địa lao biến sắc, cũng trở nên luống cuống, “Ngươi dám!”

"Doãn Mi, ta chính là con trai độc nhất của Đường gia đấy, nếu như ngươi làm vậy với ta, gia gia của ta sẽ không tha cho ngươi đâu.”

Nếu như sau này, trở thành loại người nam không ra nam, nữ không ra nữ, hắn nhất định sẽ điên mất.

Đường Thiên Ti không chút nghi ngờ lời của Doãn Mi là thật hay giả, bởi vì Cửu Vĩ Thiên Hồ đúng thật là có thủ đoạn làm cho tu sĩ biến thành như vậy.

"Gì mà không bỏ qua chứ, chẳng lẽ ngươi cho rằng Đường gia thật sự dám đắc tội Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc sao? Đối với tu sĩ tuổi thọ dài dằng dặc thì thiếu một thế hệ như ngươi, có ảnh hưởng à?”

Doãn Mi cười nhạo một tiếng, sau đó thanh âm hạ xuống: "Động thủ."

"Vâng, tiểu thư."

Hai tên thị vệ bên ngoài địa lao nghe vậy, lập tức nở nụ cười âm tàn đi vào, trên tay còn cầm cái kìm màu vàng to lớn như miệng cá xấu, bắt đầu ra tay với Đường Thiên.

"Doãn Mi, ngươi mau dừng tay.... "

"Ngươi mau dừng tay!"

Thấy cảnh này, khuôn mặt của Đường Thiên lập tức trở nên trắng như tuyết, không có chút huyết sắc nào, không ngừng run rẩy.

Hắn không ngờ Doãn Mi thật sự dám làm như vậy.

Hắn tình nguyện chết, cũng không muốn sau này biến thành loại người nam không ra nam, nữ không ra nữ.

Việc này so với trực tiếp giết hắn, còn làm cho hắn khó chịu hơn.

"Thừa nhận sao?"

Doãn Mi ở bên ngoài địa lao cười nhạt một tiếng, ôm chín cái đuôi cáo trắng như tuyết, có vẻ tôn quý mà tuyệt mỹ.

"Ta thừa nhận, ta thừa nhận.... "

Đường Thiên ủy khuất cắn răng, trong lòng hận chết Doãn Mi.

Hận không thể băm nàng thành trăm ngàn mảnh.

Trước kia, sao hắn biết trước nữ nhân đẹp như tiên nữ này, lại là kẻ lòng dạ rắn rết chứ.

"Vậy thì tốt, lời nên nói cũng nói đi."

Doãn Mi cười cười, trong tay cầm một khối lưu ảnh thạch.

Sau nửa khắc, nàng đi ra khỏi địa lao, đến một phủ đệ yên tĩnh âm u.

Trong sân, một nam tử bạch y đang ngồi, lẳng lặng uống trà, ngũ quan vô cùng tuấn tú, tóc đen như mực tung bay, lộ ra khí tức siêu nhiên thoát tục.

Rất khó để cho người ta tưởng tượng, rất nhiều thủ đoạn ở trong địa lao là do chính hắn dặn dò.

"Hắn thừa nhận sao?" Cố Trường Ca ngước mắt nhìn về phía Doãn Mi, khẽ mỉm cười nói.

"Thừa nhận, dựa theo chủ nhân phân phó, lúc ấy Đường Thiên đều sắp tè ra quần rồi, cái gì cũng thừa nhận.” Doãn Mi cười ngọt ngào nói.

Nàng đưa cho Cố Trường Ca lưu ảnh thạch ghi chép lại tất cả.

"Làm tốt lắm."

Cố Trường Ca gật đầu, nhìn lướt qua, mỉm cười nói, "Vậy bây giờ chúng ta chuẩn bị yến hội thôi, chờ khách quý tới là được."

"Khối lưu ảnh thạch này, ngươi chuẩn bị thêm một cái, nghĩ biện pháp giao cho Đường gia.”

"Vâng."

Doãn Mi gật đầu, sau đó hơi nghi hoặc hỏi, "Chủ nhân, nếu như Đường gia bỗng nhiên nóng vội thì làm sao bây giờ? Theo ta thấy, Đường Uyển không giống kẻ ngốc, nàng sẽ mắc lừa sao?”

"Nàng sẽ không mắc lừa, không chỉ không mắc lừa, còn có thể nói chuyện này cho gia gia của nàng. Cho nên ta mới muốn ngươi trước tiên giao lưu ảnh thạch này cho Đường gia, chỉ cần Đường gia không ngốc thì sẽ hiểu chuyện này không đơn giản như vậy.”

Cố Trường Ca tùy ý cười, hắn đã sớm tính toán kỹ càng mọi chuyện, dù Đường Uyển lắm mưu nhiều kế, nhưng cuối cùng có chắp thêm cánh cũng không thoát được.

Hắn đang chờ để cho khí vận chi tử Sở Hạo một niềm vui bất ngờ đó nha.

Bây giờ, Sở Hạo giống như hắn dự tính, đang ở nơi Tuyệt Âm họa loạn bộc phát, giải quyết việc của Chu Tước cổ quốc.

Làm gì có thời gian lo lắng cho thanh mai trúc mã này của hắn chứ.

"Ta đã biết, bây giờ chỉ xem thái độ của Đường gia và Đường Uyển như thế nào đã.”

Doãn Mi gật đầu, rất nhanh hiểu rõ dụng ý của Cố Trường Ca.

Dựa vào sự thông minh của Đường Uyển, nàng rất có thể phát giác được đó là âm mưu.

Cho dù đi dự tiệc thì cũng biết là cái bẫy.

Thế nên Đường Uyển chắc chắn sẽ sớm nói với gia gia của nàng, đến lúc đó tới chuộc người, không chừng sẽ kéo theo vô số cường giả của Đường gia.

Nhưng bây giờ, nàng đưa lưu ảnh thạch mà Đường Thiên thừa nhận tất cả cho Đường gia, chính vì muốn để bọn hắn biết, chuyện này thật ra có thể tùy tiện giải quyết.

Đây là một vấn đề về thái độ, đương nhiên cũng có thể xem như uy hiếp.

Dù sao thì Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc cũng không cần kiêng kị Đường gia.

Lại nói, Đường Thiên chính là đệ tử dòng chính của Đường gia, mà thị nữ bên người Doãn Mi, thân phận không bì nổi Đường Uyển.

Nếu như Đường gia cứng rắn thì Doãn Mi cũng không đến mức không hiểu đạo lý, Cửu Vĩ Thiên Hồ sau lưng nàng cũng sẽ không vì một thị nữ nhỏ nhoi, mà hoàn toàn trở mặt với Đường gia.

Đây chỉ là vấn đề lợi ích mà thôi.

Hết chương 742.
Bạn cần đăng nhập để bình luận