Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3585. Chỉ có thể nhẫn nại



Chương 3585. Chỉ có thể nhẫn nại




Chỗ cao nhất của mộ viên là một mộ bia hình vuông rất rộng, cực kỳ cao lớn.
Gần đó không hề có cỏ dại, chung quanh trồng linh thụ xanh um. Cành lá đơn giản không cầu kỳ, giống như chân long che khuất bầu trời, yên tĩnh mà trang nghiêm.
Đại trưởng lão Lạc tộc dẫn Vĩnh Hằng Thủy Thần đến nơi này xong, lập tức cung kính đi xuống, cũng không lên tiếng quấy rầy.
Khi nhìn thấy Lạc Tương Quân, ánh mắt của ông ta hơi kinh ngạc nhưng cũng không bắt chuyện với nàng.
Sau khi Lạc Tương Quân rời khỏi Lạc tộc, nàng cũng không bị Lạc tộc truy cứu. Lạc tộc không cưỡng chế tộc nhân trở thành tế phẩm. Bọn họ tôn trọng sự lựa chọn của mỗi tộc nhân.
Lần này, Lạc Tương Quân một lần nữa quay về Lạc tộc khiến vị đại trưởng lão cảm thấy ngoài ý muốn.
Bởi vì ông là người tận mắt nhìn thấy Lạc Tương Quân lớn lên. Thiên phú của nàng cực cao, huyết mạch tinh thuần nhất, thậm chí còn vượt qua cả cha mẹ của nàng.
“Trong mộ không có thứ gì, ngay cả quần áo cũng không có.”
“…”
Sau khi đại trưởng lão Lạc tộc rời đi, Vĩnh Hằng Thủy Thần mới khẽ lắc đầu, ánh mắt mang theo sự suy tư: “Dựa theo sự hiểu biết của ta về Lạc, ông ta không thể bị vây đánh trọng thương đến chết như thế. Bát Bộ Chúng tổ chức Đại Thiên nước sông không phạm nước giếng, không có khả năng cùng nhau ra tay với ông ta. Mục đích của Thiên Chúng chính là thu hồi lại nội tình của Đại Thiên, cũng không phải muốn mạng của Lạc.”
“Rốt cuộc ông ta bị thương nặng như thế nào?”
Lạc Tương Quân yên tĩnh đứng đằng sau ông ta, không nói một lời.
Nàng chẳng quan tâm Lạc chủ sống hay chết. Bây giờ nàng chỉ muốn Vĩnh Hằng Thủy Thần buông tha nàng. Về phần Siêu Thoát Tổng Cương mà ông ta đồng ý với nàng, nàng cũng không yêu cầu xa vời.
“Lạc không chết.”
“Nếu ông ta muốn ẩn núp, chỉ sợ không có khả năng cho ta tìm được. Nếu xét về chưởng khống và nghiên cứu thời không, chỉ sợ rất khó tìm được người nào trên thế gian này sánh được với ông ta.”
Vĩnh Hằng Thủy Thần mang theo suy nghĩ đảo qua mộ viên.
Ông ta từ chối cho ý kiến về việc trên dưới Lạc tộc hy sinh chính mình, hiến tế để khôi phục Lạc chủ, cũng không đưa ra ý kiến của bản thân.
Bản thân ông ta là sinh linh Tiên Thiên, sinh ra đã biết được ý nghĩa tồn tại của bản thân, sẽ không vì người nào đó, chuyện gì đó mà vi phạm ý chí của bản thân.
Cho nên, ông ta không có khả năng vì những hành động này mà sinh ra suy nghĩ thương hại hay đồng tình.
Hiện tại, ông ta chỉ muốn tìm được Lạc chủ. Thương Mang đang náo động, dựa vào sức của một mình ông ta rất khó mà đặt chân, chứ đừng nói chi chưởng khống, giành được lợi ích cho bản thân trong đó.
Có Lạc chủ tương trợ, dựa vào giao tình đã từng có giữa hai người, ông ta mới có tâm lý nắm chắc giành được lợi ích vào tay.
Thương Mang náo động càng lớn, nước càng đục, tự nhiên sẽ thích hợp để “mò cá”. Những tên gia hỏa trước đây chỉ dám ẩn tàng, không dám lộ diện sẽ kềm nén không được, không có khả năng bỏ qua thời cơ tốt như thế.
Vĩnh Hằng Thủy Thần cũng giống như vậy.
“Lạc đã từng đi theo Đại Thiên Chi Chủ, nhất định sẽ hiểu rõ tác phong làm việc của hắn. Ông ta lựa chọn bỏ trốn, chỉ sợ đã sớm dự liệu được cái gì đó.” Vĩnh Hằng Thủy Thần ý thức được điều gì, sắc mặt âm tình bất định.
Ông ta nhìn chằm chằm vào lăng mộ không có vật gì trước mặt, sau đó ông ta giống như hạ quyết tâm, bàn tay vung lên, tầng tầng cấm chế biến mất, núi đá chấn động, một cái khe lớn xuất hiện lộ ra quan tài đồng bên dưới.
Quan tài đã sớm bị mở ra, còn có huyết quang quanh quẩn, có khí tức không gian tràn ngập, khiến cho nơi đó toàn là sương mù.
Nhìn cảnh tượng này, Lạc Tương Quân còn chưa kịp phản ứng chuyện gì xảy ra đã bị ống tay áo của Vĩnh Hằng Thủy Thần quấn lấy, ném nàng vào trong quan tài.
Ông.
Nơi đó chấn động, khí tức kinh khủng tràn ngập, nhưng sau một khắc, tất cả trở nên yên ắng, thậm chí còn có gợn sóng ba động lóe lên.
“Quả nhiên ở đây.”
Vĩnh Hằng Thủy Thần cười lạnh, sau đó sải bước bước vào, rất nhanh biến mất bên trong quan tài.
Một khắc sau, cảnh tượng mơ hồ trước mặt ông ta trở nên rõ ràng. Một sơn cốc chim hót hoa nở, cảnh sắc tú mỹ, hồ quang phản chiếu xuất hiện.
Nước chảy róc rách từ xa, hội tụ thành một hồ nước xanh biếc. Ở nơi xa hơn còn có thể nhìn thấy thác nước màu bạc to lớn thanh thế, giống như từ cửu trọng thiên rơi xuống, khuấy lên sóng lớn vô biên, sương mù bốc hơi.
Cả một mảnh thiên địa không hề cảm nhận được bất kỳ khí tức đạo pháp nào. Thời gian, không gian giống như ngưng kết.
Lạc Tương Quân kinh ngạc đứng nhìn nơi này. Nàng đứng cách Vĩnh Hằng Thủy Thần không xa, hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra, nhưng nàng biết Vĩnh Hằng Thủy Thần cần nàng dò xét, mới một chưởng đánh nàng xuống quan tài này.
Nếu bên trong có cấm chế trí mạng bộc phát, chỉ sợ nàng đã chết trong nháy mắt, nổ thành một luồng huyết vụ.
Sự chấn kinh hiện lên trong ánh mắt của nàng nhưng đã bị nàng áp chế lại. Đại thế mạnh hơn người, nàng chỉ có thể nhẫn nại. Hết chương 3585.



Bạn cần đăng nhập để bình luận