Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 447: Vương Tử Câm động tâm

Chương 447: Vương Tử Câm động tâm

Ánh trăng mịt mờ.

Trường Sinh Cố gia đặc biệt vì thọ yến lần này an bài cho Trường Sinh Vương gia một chỗ nghỉ ngơi.

Một tòa đại điện vàng son lộng lẫy, cực kì rộng rãi.

Vương Tử Câm ngồi xếp bằng, đã đổi về cách ăn mặc của nữ tử.

Trên người bạch y như mây mù, búi tóc rối tung, trên mặt hoàn mỹ không tì vết, thần sắc rất là bình tĩnh, giống như bạch ngọc, lộ ra mỹ cảm kỳ lạ.

Từng tia từng sợi thiên địa tinh khí, đang dựa theo quy tắc mà bị nàng phun ra nuốt vào hấp thu.

Ông! !

Phía sau lưng nàng, mơ hồ có một tòa tiên môn như ẩn như hiện, chính giữa tựa như kết nối với một phương thế giới thần bí mà mênh mông.

Tiên mộc cao lớn, thần dược ngát hương, tiên thú cùng kêu.

Đây là thiên phú của nàng, bẩm sinh đã có, được gọi là tiên môn hư ảnh.

Thời điểm tu hành, trong tiên môn thậm chí sẽ tràn ngập ra tiên khí, khiến nàng một công đôi việc, tiến độ tu hành cách nhanh hơn người khác gấp bội.

Hơn nữa, nàng lại là Tiên Linh Thể trong truyền thuyết.

Tiên Thiên sạch không tỳ vết.

Cho nên Trường Sinh Vương gia có không ít lão ngoan đồng đều nói, nàng có lai lịch lớn, rất có thể có quan hệ với Tiên Vực đã từng biến mất.

Chỉ là loại ý kiến này... cũng không được chứng thực.

Sau khi Vương Tử Câm nghe được, cũng không phải rất để ý, nàng có bối cảnh lớn, chỉ là việc bình thường của người xuyên việt mà thôi.

Lúc này, Vương Tử Câm đang dựa theo thói quen trước kia, yên lặng điều trị khí huyết tu hành, thói quen này bắt đầu từ lúc nàng tu hành, vẫn duy trì cho tới bây giờ.

Tính cách nàng có chút vô lại, đối với rất nhiều chuyện, không tranh giành gì cả.

Nhưng trên con đường tu hành, nàng vẫn luôn không có buông lỏng.

Dù sao xuyên việt qua, nếu như không trở thành cường giả đứng trên đỉnh cao, vậy thì rất vô vị, có lỗi với lần xuyên qua này của nàng, có lỗi với cơ hội sống lại một lần nữa.

Trước lúc này, Vương Tử Câm luôn xem thường rất nhiều thiên kiêu ở đây, dù là tính cách, hay là tu vi, bối cảnh hay gì,cũng không thể lọt vào mắt nàng.

Kiếp trước cô đơn, chỉ có thể nằm ở phòng bệnh, dựa vào màn hình, giao lưu cùng một kiếp giới khác, vốn nghĩ sau khi xuyên việt, sẽ không như vậy, chí ít có thể tìm bạn, hay ví dụ lang quân gì đó

Nhưng do thân phận,địa vị bối cảnh, thiên phú tu vi ... rất nhiều nguyên nhân , khiến tầm mắt của nàng cũng bắt đầu cao...

Bản thân nàng là tuổi trẻ trí tôn của Trường Sinh Vương gia, sinh ra đã là thánh nhân, tu vi cao hơn người cùng lứa, bối cảnh cũng nghiền ép vô số người.

Loại tình huống này,cho dù nàng rất muốn nhìn trúng ai đó, nhưng cũng tìm không thấy.

Cho nên Vương Tử Câm cảm thấy một kiếp này bản thân đoán chừng phải cô độc sống quãng đời còn lại.

Đường tu đạo mênh mông, nàng một người cô đơn, khi quay đầu đã đứng ở đỉnh cao, sau lưng lại không có ai làm bạn.

Đây là ý nghĩ và thái độ của nàng trước tới giờ.

Cho nên rất nhiều chuyện, nàng nhìn như hiền hoà tự nhiên, nhưng cũng lộ ra thái độ không quan tâm.

Loại tình huống này, kéo dài thật lâu.

Thẳng đến khi nàng gặp Cố Trường Ca.... Vương Tử Câm mới phát hiện ra loại khác biệt kia ở trên người hắn.

Thậm chí từ cách nói chuyện, cách nhìn các loại phương diện, nàng tìm được loại cảm giác quen thuộc đã lâu kia.

Chủ yếu nhất là, Vương Tử Câm cảm thấy mình mặc dù là kẻ để ý bề ngoài.

Nhưng khẳng định không có khả năng vừa thấy đã yêu.

Dù sao bên trong thế giới huyền huyễn này, thiên kiêu nào bề ngoài sẽ kém chứ?

Qua nhiều năm như vậy, gặp bao nhiêu tuổi trẻ tuấn kiệt, lúc tu hành ở Nhân Tổ điện, có bao nhiêu kẻ theo đuổi ngưỡng mộ?

Lòng nàng đều không dao động.

Nhưng ...nàng lại không biết vì sao, đặc biệt thích nhan sắc của Cố Trường Ca, lúc ấy gặp hắn nói cười ung dung áp bách toàn bộ Tiên Cổ Long Tộc, trong lòng nàng kỳ thật giống như là bị một mũi tên bắn trúng cái bịch một cái.

Nàng biết đó là cảm giác động tâm.

Nghĩ nàng đường đường là một người xuyên việt, thân phận, tu vi ở thế giới này không ai sánh kịp, vậy mà cũng có lúc như này.

Điều này khiến Vương Tử Câm bắt đầu xem lại chính mình.

Quả nhiên nàng đối với những nhân vật chính phái kia, là không có cảm giác.

Bởi vì trên người Cố Trường Ca, nàng thấy được sự mới lạ mà trước đó chưa từng có

Cho nên, nàng mới có thể hiếu kỳ đối với Cố Trường Ca, sinh ra hứng thú, sau đó cho tới bây giờ, càng có cảm giác không rõ với hắn... giống như mê man chồng chất.

Vương Tử Câm cảm thấy tiếp tục như thế này, nàng người "xuyên việt" này có lẽ thật sự có ngày trầm luân vào đó.

Trước lúc xua tan từng lớp sương mù trên người Cố Trường Ca, việc đầu tiên nàng muốn làm, chính là nhìn thấu tu vi của Cố Trường Ca.

"Nhìn không rõ tu vi của hắn, hẳn là do ta tu hành chưa đủ."

Vương Tử Câm khẽ nói, trong lúc nói chuyện cùng Cố Trường Ca, nàng có thể cảm giác được thái độ qua loa của hắn, rõ ràng không phải rất để ý đối với mình, nhưng lần nào cũng phải lộ ra thần sắc mỉm cười.

Bộ dáng ôn tồn đó, thật ra ẩn giấu đi một bộ mặt lạnh lùng vô tình.

Dù sao trước đó rất nhiều người theo đuổi dù là ngoài sáng hay là trong tối, đều vô cùng ngưỡng mộ nàng, thái độ cực kì ân cần... không giống như Cố Trường Ca, rõ ràng không có cảm giác đối với nàng, nhưng vẫn muốn giả vờ ôn nhuận như ngọc.

Mặc kệ ở kiếp trước hay là hiện tại, đây tuyệt đối là loại nhân vật phản diện nàng thích nhất...

Hết chương 447.
Bạn cần đăng nhập để bình luận