Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2362: Biến số trong truyền thuyết

Chương 2362: Biến số trong truyền thuyết

"Thâm sơn giấu kỳ lân, có gì đáng ngạc nhiên? Không phải cô nương cũng ẩn cư trong tiểu thôn sơn này sao?"

Nam tử trung niên thấy tu vi của bạch y nữ tử xấp xỉ mình, cũng thu hồi ánh mắt miệt thị xem thường ban đầu. Theo thói quen hắn chắp hai tay ra phía sau, hiển lộ ra vẻ uy nghiêm nhàn nhạt, mở miệng hỏi.

"Tại hạ đến từ ẩn tiên tông ở Không Động, không biết cô nương xưng hô như thế nào?"

"Ẩn tiên tông?"

Bạch y nữ tử khẽ nhíu mày, trong đầu nàng cũng không có ấn tượng gì về tông môn đạo thống này. Trước kia nàng cũng chưa từng nghe nói có một thế lực đạo thống như vậy ở thượng giới.

Có khả năng rất lớn bọn họ liên quan đến tiên, tiên tổ được đản sinh qua chân tiên.

Thấy bạch y nữ tử không trả lời câu hỏi của hắn, nam tử trung niên nhíu mày, có chút không vui.

Nhưng dường như lão đạo nhân đoán được hắn sẽ tức giận, hắn vẫy vẫy tay, ngữ khí bình đạm.

"Chúng ta tới nơi này không phải để ra vẻ ta đây."

Nghe vậy, nam tử trung niên biến sắc, hắn vội vàng kính cẩn đáp.

"Xin ghi nhớ lời dạy bảo của tiên tổ."

Trong lúc lơ đãng, đồng tử của bạch y nữ tử co lại.

Nam tử trung niên gọi lão đạo nhân này là tiên tổ, có dính dáng gì đến tiên, lẽ nào hắn là một vị chân tiên?

Ở đại thế ngày nay, chân tiên cũng không phải hiếm thấy, thậm chí nàng còn nghe được không ít tin đồn về chân tiên ở Thanh Sơn thôn.

Trong khoảng thời gian này, rất nhiều địa phương sinh ra dị biến, sinh ra rất nhiều tiên tổ cổ lão kế thừa đạo thống, thực lực thâm sâu khó lường.

Thậm chí trong số đó còn có kẻ vượt qua tồn tại chân tiên.

Một lão đạo nhân được nghi ngờ là đã vượt qua chân tiên bỗng xuất hiện ở Thanh Sơn thôn, 'chỉ mặt gọi tên' muốn tìm Vương Tiểu Ngưu? Bất kể thế nào thì điều này cũng có chút không bình thường.

"Lão đạo không có ác ý, chỉ muốn mang đứa nhỏ này đi tu hành. Cô nương không cần lo lắng."

"Nếu ta thật sự có tâm tư hại đứa nhỏ này, cô nương cũng không ngăn cản được ta."

Dường như lão đạo nhân có thể nhìn ra suy đoán của bạch y nữ tử, hắn đưa tay vuốt râu mỉm cười, thái độ ôn hòa hơn nam tử trung niên rất nhiều.

Thôn dân xung quanh cũng đều nhìn ra được.

Chỉ sợ lai lịch của lão đạo nhân này không đơn giản, ngay cả Tô cô nương cũng rất kiêng kị.

Chẳng qua lão đạo nhân thần sắc ôn hòa, không có bất kỳ ác ý gì, nhiều người cũng yên lòng, sinh ra hâm mộ với Vương Tiểu Ngưu.

"Nếu tiền bối đã nói như vậy, ta cũng yên lòng."

Bạch y nữ tử nhẹ gật đầu.

Lão đạo nhân nói cũng đúng, nếu như hắn có ác ý gì thì dựa vào thực lực của nàng cũng không thể ngăn cản nổi. Nhờ sự xuất hiện của Tô cô nương mà thôn dân của Thanh Sơn thôn gần đó cũng thở phào nhẹ nhõm.

Ban đầu một nhà Trần Nhã dự định đi thuyết phục nhà Vương Tiểu Ngưu để bọn hắn giúp đỡ một chút, hòng kết thành nhân duyên.

Nhưng chưa từng nghĩ lại gặp phải chuyện như vậy.

Bất kể là Trần Nhã hay Trần Nhị Nha đều hâm mộ Vương Tiểu Ngưu không thôi. Nếu có tiên duyên, ai mà không muốn trở thành tiên, trường sinh bất tử đâu? Chỉ tiếc là các nàng không có cái phúc kia.

Dù sao Vương Tiểu Ngưu vẫn còn nhỏ tuổi, sự sợ hãi nam tử trung niên ban đầu đã tan thành mây khói theo thái độ ôn hòa của lão đạo nhân.

Hắn bắt đầu tò mò hỏi thăm về rất nhiều chuyện.

Đạo nhân cũng không sợ phiền hà mà giải thích, cũng nhờ vậy mà thôn dân gần đó biết được không ít chuyện. Còn kiếm cốt hay gì gì đó theo lời của lão đạo nhân thì bọn hắn nghe không hiểu.

Có điều bọn hắn biết rõ, nam tử trung niên phía sau lão đạo nhân có một đạo thống cổ lão và cường đại.

Mà bối phận của lão đạo nhân càng cổ lão hơn, hắn chính là tổ sư của vị đạo thống cổ lão này, được gọi là Tửu Kiếm Tiên. Nam tử trung niên chỉ là hậu bối của lão đạo nhân, đồng thời cũng là một vị trưởng lão có uy quyền trong tôn môn.

"Ẩn tiên tông ở Không Động…"

Bạch y nữ tử không rời đi, đối với đạo thống cổ lão này cũng suy đoán không ít. Chỉ sợ đây là một đạo thống mới xuất thế, lúc trước đều ẩn nhẫn không ra, không màng thế sự.

Lão đạo nhân kiên nhẫn trả lời từng vấn đề của Vương Tiểu Ngưu, dự định sau khi trần duyên của hắn chấm dứt sẽ dẫn hắn rời khỏi nơi đây, quay về tông môn tu luyện.

Hắn tin tưởng với bản lãnh của mình, không đến một trăm năm nhất định sẽ bồi dưỡng Vương Tiểu Ngưu trở thành một vị Kiếm Tiên tuyệt thế. Vương Tiểu Ngưu cũng không đơn giản, khi lão đạo nhân dùng năng lực thôi diễn quá khứ và tương lai của hắn.

Kết quả chỉ nhìn thấy một mảnh mênh mông mờ mịt bị che lấp bởi sương mù không thể nhìn rõ.

Phải biết rằng, khi đạt tới trình độ của hắn, đừng nói một người bình thường, ngay cả những tu sĩ cường đại hắn cũng có thể hiểu rõ quá khứ và tương lai của bọn hắn dễ như chở bàn tay.

Nói hình tượng một chút là ngoại trừ những tồn tại cùng cấp độ với hắn thì trong mắt hắn, bất kỳ kẻ nào cũng giống như một quyển sách hoàn chỉnh ghi lại quá khứ và tương lai của kẻ đó.

Hắn muốn đọc thì có thể đọc, thậm chí còn có thể ra tay sửa chữa.

Nhưng hết lần này tới lần khác, hắn chỉ bắt gặp sương mù, không thể nhìn thấy quá khứ hay tương lai từ trên người Vương Tiểu Ngưu.

Điều này làm lão đạo nhân cực kỳ mừng rỡ, biết mình nhặt được bảo vật, rất có thể Vương Tiểu Ngưu chính là một biến số nào đó trong truyền thuyết. Bất kể ra sao cũng là chuyển thế của một vị cổ tu cường đại, tu vi thời kỳ toàn thịnh chắc chắn sẽ không thua kém hắn.

Hết chương 2362.
Bạn cần đăng nhập để bình luận