Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2385: Bảo hộ

Chương 2385: Bảo hộ

"Chỉ trong mấy năm ngắn ngủi, từ một tiểu tu sĩ không phải Chân Tiên, hắn đã đột phá tới Chuẩn Tiên Vương, thậm chí còn có thể so với Tiên Vương."

Sầm Sương và Ngao Linh không giấu nổi sự chấn động và khó tin trên khuôn mặt.

So với mọi người ở nơi đây, niên kỷ của các nàng thậm chí còn không bằng một tiểu hài tử. Nhưng để đột phá tới cảnh giới hiện tại, các nàng cũng đã hao tổn một cái giá rất lớn.

Về cơ bản mà nói, thiên phú của các nàng chắc chắn vượt xa Nghịch Trần. Phụ thân của Sầm Sương cũng từng là Trường Sinh Tinh quân.

Mà phụ thân của Ngao Linh lại là Thủy Tổ Long.

Thật ra ở trước mặt bọn hắn, Nghịch Trần không khác gì một người bình thường.

"Thật đáng sợ…"

Người trẻ tuổi đi theo bên cạnh đạo bào lão giả cũng mở to hai mắt, kinh ngạc đến cực điểm.

"Chẳng trách lại nói các biến số có được tất cả khả năng, quả thực ta chưa từng nghe thấy loại tốc độ đột phá này, không thể dùng lẽ thường để đo lường được, khó có thể tưởng tượng."

"Mới có mấy năm mà đã đạt được thành tựu bậc này, nếu cho hắn một khoảng thời gian ngắn nữa, chẳng phải sẽ đột phá tới trình độ có thể so sánh với chúng ta sao?"

Một nhân vật cổ lão không khỏi thở dài nói, cảm thấy vô cùng khó tin.

Bọn hắn cũng từ một gã tiểu tu sĩ từng bước đi tới trình độ này, tài tình tuyệt thế, đã từng là một người xuất sắc trong thời đại, hoành áp rất nhiều kỷ nguyên, đè ép thế hệ đồng môn không thở nổi.

Năm tháng?

Tu sĩ đi từ Kẻ thành đạo đến Chuẩn Tiên Vương phải trả một cái giá rất lớn, trải qua không ít gian khổ, mà Nghịch Trần mới chỉ chịu đựng vài năm ngắn ngủi đã đi tới bước này, điều này làm bọn hắn cảm thấy không công bằng, quả nhiên nó không bị hạn chế bởi căn cốt.

Giờ phút này, kể cả vị tiên tổ Cố gia ở bên trong cũng cảm giác được loại chuyện này không hợp với lẽ thường, giống như mộng huyễn, không hề chân thực. Lại còn hết lần này tới lần khác phát sinh ở trước mặt bọn hắn.

"Xem ra thật sự là biến số, lão phu không thể nhìn thấu quá khứ hay tương lai của hắn cũng là chuyện bình thường."

Tiên tổ Cố gia cảm khái, trên mặt lộ ra nụ cười hiếm có.

Những người còn lại cũng không phải thường nhân, rất nhanh đã khôi phục lại, không còn cảm giác bất công trong nội tâm như vừa rồi, biết rõ bây giờ không phải là lúc để ghen ghét đố kỵ.

Dù sao ngay cả những nhân vật như tiên tổ Cố gia cũng đã nói, sự tồn tại của biến số vốn không hợp với lẽ thường. Đừng nói là vạn cổ, cho dù hàng tỷ vạn cổ nữa cũng khó xuất hiện.

Không ai biết biến số là thứ gì, cũng không người nào biết tại sao biến số lại xuất hiện…

"Tiền bối, liệu đây có phải là hy vọng của Sơn Hải chân giới không?"

Một nhân vật cổ lão đến từ Dị vực không nhịn được mà lên tiếng.

Đây cũng là điều mà mọi người quan tâm nhất, cứ coi như Nghịch Trần là biến số thì sẽ như thế nào? Nếu hắn không thể sống được đến tương lai thì còn có ích lợi gì?

"Quả thật có hy vọng."

Tiên tổ Cố gia khẽ gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Nghịch Trần, mang theo vài phần thỏa mãn.

Biến số không thể dùng lẽ lường để đo lường, cũng không có cách nào xác định được trong những năm kế tiếp hắn sẽ phát triển tới trình độ nào, lúc trước viễn tổ Cố gia cũng là biến số với tư chất con người.

Đối với thế nhân, tốc độ quật khởi như vậy chỉ có thể hình dung bằng từ 'không thể tưởng tượng nổi', thậm chí cả điển tịch cũng không dám ghi chép lại. Trên mặt Nghịch Trần lộ ra thần sắc nghi hoặc, dường như có chút không hiểu rõ ý tứ của mọi người.

"Nếu kế tiếp ngươi không sụp đổ, hay gặp chuyện ngoài ý muốn thì rất có thể sẽ chạm tới trình độ mà chúng ta khó với tới."

"Toàn bộ thương sinh vạn linh đều trông cậy vào sự giúp đỡ của ngươi.” Tiên tổ Cố gia nói vậy, thật ra trong lòng rất hâm mộ.

Đây cũng có thể coi là lời khẳng định về tương lai sau này của Nghịch Trần.

"Ta biết, khi sư tôn truyền pháp trong mộng, người cũng từng nói với ta, để ta trở thành chân linh mới của Sơn Hải chân giới, gốc rễ của thương sinh."

Nghịch Trần nghe vậy cũng sừng sờ, một lát sau mới phản ứng lại, ánh mắt kiên định, ngữ khí chắc chắn.

Giờ khắc này, dường như có vô lượng quang hiển hiện trong chư thiên, hội tụ lại rồi bao phủ quanh thân hắn, lộ ra vẻ thần thánh dị thường.

"Đây có được coi là một chí nguyện to lớn nào đó hay không?"

Rất nhiều nhân vật cổ lão ở nơi này đều cảm nhận được, dường như bên trong tối tăm đang sinh ra một loại dị biến nào đó. Bởi vì lời nói của Nghịch Trần mà trong các phương vũ trụ, đại đạo đều hợp minh lại, chiếu rọi lẫn nhau.

Tiên tổ Cố gia nhẹ gật đầu, sau đó ánh mắt dần trở nên lạnh lùng, quét qua Tiên Vương và tất cả mọi người ở nơi đây.

"Tuy hắn là biến số nhưng vẫn chưa trưởng thành. Vào lúc này, nếu kẻ nào có hành động bất chính thì đừng trách lão phu vô tình."

Thật ra hắn có thể cảm giác được, một số nhân vật cổ lão đã sinh ra hứng thú với Nghịch Trần.

Nhất là khi tốc độ đột phá của hắn lại khủng bố tới vậy.

Rất có thể sẽ có kẻ nào đó không quan tâm tới bất cứ điều gì, muốn mượn cơ thể của Nghịch Trần để tái tạo lại căn cốt.

Hắn nói như vậy cũng là muốn chấn nhiếp bọn hắn, tránh cho bọn hắn làm xằng làm bậy, ma diệt nốt tia hy vọng vất vả lắm mới xuất hiện.

Hết chương 2385.
Bạn cần đăng nhập để bình luận