Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1541: Tới để diệt khẩu

Chương 1541: Tới để diệt khẩu

“Trường Ca thiếu chủ hẳn là không có chuyện gì, có lẽ cỗ sương mù màu xám này sẽ không kéo dài quá lâu, một lát nữa là tản đi thôi.”

Gia chủ Cơ gia cau mày, trong lòng cũng rất bất an, tuy nhiên hắn vẫn an ủi đám người.

“Thực lực của Cố công tử không phải là thứ chúng ta có thể tưởng tượng, nếu như ngay cả hắn mà cũng không có cách nào thì chúng ta cũng không cần vội. Chuyện chúng ta có thể làm bây giờ là chờ đợi sương mù tan đi, nói không chừng một lát nữa sẽ có thể nhìn thấy Cố công tử.”

Một vị lão tổ của Cơ gia trầm giọng mở miệng. Ở trên đầu hắn có một tiểu đỉnh thanh đồng chìm nổi, trật tự thần liên mênh mang rủ xuống, định chống cự với cỗ sương mù màu xám.

Thế nhưng cũng kèm theo tiếng xèo xèo, tiểu đỉnh nhanh chóng tan rã vỡ nát, căn bản không chống cự nổi.

Cảnh tượng này khiến trái tim bọn hắn đập mạnh, người nào người nấy đều lâm vào nỗi bất an sâu đậm.

“Thứ này không giống đến từ Côn Sơn, càng giống như xuất hiện từ hư không hơn, ta hoài nghi có người cố ý động thủ.”

“Thậm chí rất có khả năng là Cố Trường Ca làm ra…”

Giang Thần vẫn luôn đi theo sau lưng bọn người Cơ Sơ Nguyệt chính mắt nhìn thấy một màn khủng bố này, trong lòng cũng khó nén bất an.

Tuy nhiên hắn không nghĩ tới khí linh của Tạo Hoá Tiên Châu sẽ nói như thế.

“Cỗ sương mù màu xám này là có người cố ý làm ra sao?”

“Cố Trường Ca hắn muốn làm gì?”

Sau lưng Giang Thần chợt toát mồ hôi lạnh đáng sợ, hắn rùng mình một cái, da đầu tê dại.

Tại sao bỗng nhiên Cố Trường Ca lại làm ra cỗ sương mù màu xám này? Hắn muốn nhân cơ hội hỗn loạn che đậy thứ gì đó? Hay là động thủ với người nào đó?

“Không hay rồi, nhất định là Cố Trường Ca cảm giác được bọn An Hi ở ngay gần đây.”

Đột nhiên, trong đầu Giang Thần thoáng qua một đạo ý niệm tựa như điện quang thạch hoả khiến sắc mặt hắn trở nên tái nhợt, không ức chế được nỗi sợ hãi bắt đầu ngó nghiêng xung quanh.

Nhưng xung quanh toàn bộ đều là màn sương mù màu xám, ngay cả Kẻ thành đạo cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Cho dù hắn biết bọn An Hi gặp nguy hiểm thì hắn có thể có cách nào đây?

Ngay lúc này, trên một chỗ băng nguyên cách đám người Giang Thần không tính là xa.

Đám người An tộc bao gồm An Hi, Tiểu Chiến Tiên, Ngưu Điền cùng một đám tu sĩ của Chiến Tiên phủ đang gấp rút lên đường, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn xuống phía trước, ước chừng khoảng cách.

“Dọc theo con đường này ngược lại là lấy được không ít nguyên thạch trân quý, cũng hái được mấy cọng linh dược dính chút Tiên Vương huyết, chuyến này đúng là không uổng.”

Thúc tổ cùng mạch với An Hi, Kẻ thành đạo An Vương Sơn vuốt râu mỉm cười, trò chuyện với Kẻ thành đạo của Chiến Tiên phủ ở bên cạnh.

Quan hệ của hai người không tệ, lần này kết minh cùng tiến vào Côn Sơn, bọn hắn giúp đỡ lẫn nhau, cũng thu hoạch được rất nhiều cơ duyên.

Chuyện này khiến tâm tình bọn hắn cũng không tệ lắm.

“Hiện nay vẫn chưa tiếp cận đến chỗ sâu trong Côn Sơn, chắc hẳn ở trong đó có không ít đồ tốt. Nếu như có thể lấy được một hai giọt Tiên Vương huyết mà nói, đó mới là tạo hoá vô thượng.”

Kẻ thành đạo của Chiến Tiên phủ gật đầu cười, thời điểm nhắc tới Tiên Vương huyết, hắn cũng khó nhịn lửa nóng trong lòng.

“A, sao bỗng nhiên lại có sương mù?”

Đúng lúc này, bọn người An Hi và Tiểu Chiến Tiên vẫn luôn im lặng đi theo sau hai Kẻ thành đạo chợt phát giác điều không thích hợp.

Một cỗ sương mù mênh mông phô thiên cái địa màu xám không biết từ nơi nào cuốn tới, dường như có thể nhấn chìm toàn bộ vũ trụ.

Sắc mặt của tất cả mọi người đại biến, bọn hắn nhất tề cảnh giác. An Vương Sơn cùng với Kẻ thành đạo của Chiến Tiên phủ cũng chau mày, bất an nhìn màn cảnh tượng này.

“Đây rốt cuộc là cái gì?” Chẳng biết tại sao trong lòng An Hi luôn có một loại dự cảm khó hiểu, sau lưng nàng sinh ra hàn khí.

Trên băng nguyên bỗng trở nên ảm đạm, sương mù màu xám nuốt trọn thiên địa giống như trời long đất lở, ngay cả thiên địa cũng đang run sợ.

Tất cả mọi người đều nghe được tiếng bước chân, giống như đi tới từ cuối chân trời nhưng lại gần ngay trước mắt, trái tim bọn hắn không khỏi thít chặt cứ như có ai đó đang bóp lấy.

“Là hắn! Cố Trường Ca!”

“Sao tự nhiên hắn lại tới đây?”

Nhìn thấy thân ảnh đột ngột xuất hiện ở phía trước, khuôn mặt bọn người An Hi, Tiểu Chiến Tiên, Ngưu Điền không khỏi biến đổi kịch liệt.

Cố Trường Ca lẳng lặng đứng ở phía trước, ánh mắt bình tĩnh không có chút gợn sóng nào, toàn thân vận bạch y trắng như tuyết, tựa như hoà thành một thể với mảnh thiên địa này.

Hắn đứng ở nơi đó, bên cạnh như có ba ngàn vũ trụ cổ lão vờn quanh, có rất nhiều thần phật hướng về nơi đó mà lễ bái.

Sương mù màu xám kinh khủng cuốn tới từ sau lưng hắn, nuốt hết thiên địa, muốn bao trùm lên toàn bộ vũ trụ.

Một màn này khiến lòng người run sợ, trái tim của tất cả bọn hắn gần như ngừng đập, thậm chí còn có thể nghe được âm thanh huyết dịch đình trệ.

Sắc mặt An Vương Sơn và Kẻ thành đạo của Chiến Tiên phủ đột biến, trở nên ngưng trọng trước nay chưa từng có, không nghĩ tới hết thảy những chuyện này đều là do Cố Trường Ca làm ra.

“Chắc chắn hắn tới đây để diệt khẩu.”

Trong lòng Tiểu Chiến Tiên có dự cảm không tốt, trái tim càng đập nhanh hơn, sau lưng tất cả đều là hàn khí.

Hắn biết Cố Trường Ca sẽ không buông tha cho hắn một cách đơn giản như vậy.

Thời điểm ở Côn Ô thành, Cố Trường Ca bị vướng bởi rất nhiều thế lực đạo thống đang ở đó cho nên mới không ra tay với hắn.

Nhưng trong Côn Sơn này thì lại khác, Cố Trường Ca muốn giết hắn cũng đơn giản như bóp chết một con kiến.

Hết chương 1541.
Bạn cần đăng nhập để bình luận