Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1599: Thất phu vô tội, hoài bích có tội

Chương 1599: Thất phu vô tội, hoài bích có tội

Tại một chỗ di chỉ sâu trong đại hoang, cung điện lầu cát sụp đổ, không trọn vẹn.

Sơn mạch kéo dài, cực kỳ cao lớn, thần nhạc không trọn vẹn, dây leo bám ở khắp nơi, từng mảnh phế tích cổ xưa như muốn nói nơi đây đã từng rất thịnh vượng.

Thác Bạt Tiêu Dao tụ hội với tỷ tỷ Thác Bạt Linh Quỳnh của mình, sau lưng bọn hắn còn là muội muội Thác Bạt Tinh Vũ.

Sau khi giải quyết sát kiếp vào đêm đó thì hắn liền dắt theo Thác Bạt Tinh Vũ chạy trốn, cuối cùng rời xa khu vực đó.

Tuy nói đã hoá giải được sát kiếp, nhưng bản thân hắn cũng không phải là không bị ảnh hưởng, Hỗn Nguyên Chưởng Thiên Kiếm Thai bị phản phệ.

Sát niệm kia quả thật là quá kinh khủng, có thể nói là huỷ thiên diệt địa, có thể khiến vô số sinh linh máu chảy thành sông, thây chất thành núi.

Lục phủ ngũ tạng của Thác Bạt Tiêu Dao gần như nứt ra, xương cốt cũng nát hết.

Nếu không phải vào thời điểm then chốt đó Hỗn Nguyễn Chưởng Thiên Kiếm Thai cứu hắn một mạng thì hắn đã hoá thành tro tàn rồi.

Thông qua chuyện này hắn mới thấy Cố Trường Ca kinh khủng ra sao.

Đó chỉ là một sát niệm của hắn thôi, còn không phải là chân thân.

"Dù là kẻ thành đạo chân chính cũng không phải là đối thủ của hắn."

"Nếu như hắn ra tay với ta thì chắc chắn ta không có bất kỳ đường sống nào cả, dù cho là Du Hoàng sử dụng toàn lực, vận dụng Hoàng Khí hết công suất cũng không phải đối thủ."

Sau khi Thác Bạt Tiêu Dao khôi phục thương thế thì liền mang theo muội muội Thác Bạt Tinh Vũ đi tìm nhị tỷ, lo lắng nàng gặp trường hợp như Thác Bạt Tinh Vũ.

Trên đường đi Thác Bạt Tinh Vũ vô cùng hiếu kỳ, không hiểu vì sao tam ca của nàng biến hoá quá nhiều.

Trong lúc nàng tuyệt vọng bất lực nhất thit tam ca nàng như một Kiếm Thần hàng thế, cứu nàng từ tay nam tử mặt sẹo.

Khiến nàng thay đổi ấn tượng trước đó về Thác Bạt Tiêu Dao.

Trước đó hắn đàng hoàng kiệm lời thì cũng trở thành biểu hiện của trầm ổn giấu tài.

Hơn nữa thực lực của tam ca đoán chừng đã cường đại bằng nhị hoàng tử Du Liệt, người nối vị hoàng thất trong tương lai.

"Ta biết các ngươi đang có rất nhiều nghi hoặc, nhưng yên tâm, ta vẫn là ta, chưa bao giờ thay đổi."

Thác Bạt Tiêu Dao mở miệng, giải thích cho nhị tỷ cùng tứ muội sau lưng.

"Sao ngươi phải ẩn giấu mọi người suốt những năm nay?" Ánh mắt Thác Bạt Linh Quỳnh rất phức tạp, vừa vui mừng vừa chua xót.

Thác Bạt Tiêu Dao vậy mà lại giấu diếm lâu như thế, bây giờ mới bại lộ.

"Ta không nói cho các ngươi là vì bảo vệ các ngươi." Thác Bạt Tiêu Dao thở dài, biết được ý nghĩ trong lòng nàng, nhưng vẫn không thay đổi được gì.

Hắn vừa nói vừa ngẩng đầu lên nhìn thiên khung, không cảm giác được khí tức của Ngũ Thải Linh Lung Huyền Hoàng Bảo Tháp nữa, mới thở nhẹ ra.

Đại chiến đêm đó đã khiến món chí bảo này bị hao tổn, không thể dòm ngó việc trong đại hoang được nữa.

Cho nên có vài lời hắn cũng không còn ngại ngùng.

"Vì an toàn của chúng ta?" Thác Bạt Tinh Vũ không hiểu.

"Trên người ta có một món đồ sẽ chọc tới đại hoạ cực kỳ to lớn, trước khi ta đủ cường đại để bảo hộ tất cả mọi người thì không thể lộ ra." Thác Bạt Tiêu Dao thở dài.

Lời này của hắn khiên Thác Bạt Tinh Vũ nhớ đến kiếm khí đáng sợ đêm đó, chính là đạo kiếm khí cứu mạng hai huynh muội bọn hắn.

Nàng không nói nữa, hơi lý giải dụng ý của Thác Bạt Tiêu Dao.

"Vậy bây giờ?" Nhị tỷ Thác Bạt Linh Quỳnh thì nghĩ xa hơn, sắc mặt ngưng trọng lại.

Thác Bạt Tiêu Dao gật đầu, thần sắc dần dần thận trọng, "Cho nên tiếp theo các ngươi cần cẩn thận khi tiếp xúc với Cố Trường Ca!"

"Hắn vô cùng nguy hiểm, nguy hiểm hơn những gì các ngươi thấy một trăm lần."

Hắn không thể không khuyên bảo cả hai.

Từ mặt ngoài nhìn vào thì Cố Trường Ca siêu phàm thoát tục, không nhuốm bụi trần, tựa trích tiên, thật sự không thể liên tưởng đến việc hắn sẽ tâm ngoan thủ lạt, lạnh nhạt tuyệt tình.

Hai người không hiểu vì sao Thác Bạt Tiêu Dao lại nói những lời như thế, nhưng cả hai đều gật đầu đáp ứng.

"Ta có lỗi với tam ca, đều là tại ta, nếu không phải vì cứu ta thì ngươi sẽ không bị lộ thực lực."

Thần sắc Thác Bạt Tinh Vũ dần trở nên áy náy.

Thác Bạt Tiêu Dao lắc đầu, giải thích, "Kỳ thực không thể trách ngươi, tên nam tử mặt sẹo kia vốn là nhắm vào ta, ngươi chỉ là thủ đoạn để thăm dò ta thôi, xem ta có thể cứu được ngươi hay không."

"Từ đó khiến ta bại lộ."

Hắn nhìn rõ rất nhiều chuyện.

Nam tử mặt sẹo kia chắc chắn là một nhân vật hạt giống của một tổ chức sát thủ nào đấy, thực lực kinh khủng, có thể săn giết các thiên kiêu trẻ tuổi.

Thác Bạt Tinh Vũ sao có thể trêu chọc nhân vật bậc này được.

Chỉ là chuyện này làm hắn càng thêm cẩn thận, kiếp trước hắn hoàn toàn không biết Cố Trường Ca còn nắm giữ một tổ chức sát thủ như thế.

"Nhằm vào ngươi?" Thác Bạt Tinh Vũ không hiểu lắm.

"Ngươi nói sao, tên sát thủ kia chỉ vì muốn thăm dò thực lực của ngươi nên mới động thủ với tứ muội?"

"Thật độc ác." Thác Bạt Linh Quỳnh thì hiểu rõ ngay, sắc mặt kinh hãi.

Nếu thăm dò sai thì chẳng lẽ đêm đó Thác Bạt Tinh Vũ sẽ chết thảm tại nơi đó sao?

Phải ác độc ra sao mới có thể ra tay với một người không oán không cừu như thế.

Hơn nữa qua lời nói của Thác Bạt Tiêu Dao thì người đó rất có thể là Cố Trường Ca.

Hết chương 1599.
Bạn cần đăng nhập để bình luận