Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2415: Một tri thức khác về Thương Mang

Chương 2415: Một tri thức khác về Thương Mang

Dưới cái nhìn của Hoàn Nhan Tu, chỉ cần Cố Trường Ca có thứ yêu thích thì chuyện tiếp theo sẽ dễ tính hơn nhiều. Rượu chè sắc dục tiền tài và mặt mũi, gãi đúng chỗ ngứa, đương nhiên có thể nghĩ cách giải quyết được khó khăn và phiền toái trước mắt. Hắn lại lo lắng Cố Trường Ca dầu muối không ăn, là loại người yêu thích chỉ dựa vào tâm tính.

Bạch Cốt Tổ Vương chính là người như thế, yêu thích hoàn toàn dựa vào tâm tình của bản thân. Đứng trước người có thực lực mạnh hơn mình, hắn lập tức thuận theo nghe lời như con như cháu. Mà đứng trước người có thực lực yếu hơn mình, hắn chính là chúa tể nắm quyền sinh sát trong tay.

Đương nhiên, trong Thương Mang cá lớn nuốt cá bé là chuyện bình thường, bản thân Hoàn Nhan Tu cũng chỉ có thể khuất phục dưới sự uy hiếp của Cố Trường Ca.

“Chư Tinh Túy? Tên hay đấy, chỉ là ta không phải người thích rượu, ngẫu nhiên thưởng thức bình phẩm thôi.”

Cố Trường Ca lắc lư chén rượu, ngược lại chẳng có bao nhiêu hứng thú với việc thưởng thức rượu này, hắn cũng chỉ thuận miệng nói mà thôi. Hoàn Nhan Tu này còn biết lễ nghi hơn những gì hắn nghĩ, ý chí muốn sống của Bạch Cốt Tổ Vương cũng rất mạnh mẽ.

Người đi đến bước đường này đều là người đã trải qua vô số trận chiến trắc trở, đều tiếc mạng mình. Tôn nghiêm nhục nhã gì đó có thể vứt bỏ bất cứ lúc nào.

Tuy rằng Bạch Cốt Tổ Vương là người chẳng khác gì kẻ điên, đã vứt bỏ quá khứ, vứt bỏ đi hết tất cả từ lâu.

Nhưng so với những người còn lại, hắn ta rõ ràng muốn trân trọng mạng sống của mình hơn, trong điên cuồng còn giữ vững một chút lý trí.

Cho dù hiện tại bảo hắn ta vứt bỏ tất cả tôn nghiêm, làm trâu làm ngựa thì hắn ta cũng có thể đồng ý.

Nếu là đổi thành “kẻ điên” mà nói, có lẽ sẽ không màng đến hậu quả để liều mạng với Cố Trường Ca. Mà dưới cái nhìn của Cố Trường Ca, Bạch Cốt Tổ Vương là vì đủ loại nguyên nhân khác nhau nhưng chỉ cần áp chế được hắn, nắm giữ mạng hắn trong tay, hắn cũng không dám có hai lòng.

“Vâng, đại nhân.”

Hoàn Nhan Tu cung kính trả lời, cũng không dám nói thêm điều gì.

Sau đó hắn phái tộc nhân đi mang tới ghi chép trong những ngọc giản cổ xưa trân quý từ nhiều kỷ nguyên qua của Linh Khư chân giới tới đây.

Bên trong có ghi chép về Thương Mang từ trước cho đến nay, tọa độ của một số chân giới ở khắp nơi. Thương Mang rất lớn, cho dù là cổ tu Đạo Cảnh, có cố hết sức cả đời cũng không có khả năng tìm thấy biên giới.

Cho nên bên trong đống ngọc giản này cũng chỉ là ghi lại một vài điều thôi, không được hoàn chỉnh.

Cố Trường Ca tùy ý lật xem đống ngọc giản, tuy rằng bên trên đều ghi lại bằng chữ Linh Khư chân giới, nhưng lại không ảnh hưởng đến việc đọc hiểu của hắn.

Trong ghi chép của Linh Khư chân giới, Thương Mang rộng lớn vô cùng, trên dưới vô biên, trái phải vô hạn, như sương mù cuồn cuộn trôi dạt không biết đến nơi nào.

Lay động theo gió nhẹ, sẽ không dừng lại ở một nơi cố định.

Mà sương mù cuồn cuộn này bao vây tất cả chân giới bên trong Thương Mang, không ai có thể đi ra khỏi Thương Mang, nhìn thấy được thứ gì ở bên ngoài Thương Mang.

Không giống với tri thức về Thương Mang của hắn, những sinh linh trong các chân giới ở Thương Mang rất sống động, quen gọi thế giới trong Thương Mang là Thương Mang.

Thương Mang này có nghĩa là rộng vô bờ bến, mênh mông bát ngát, vô tận vô biên, bao bọc hết tất cả, không ai có thể nói ra phạm vi chính xác mà Thương Mang bao bọc, không cách nào xác định được nơi cuối cùng của Thương Mang.

Cũng không ai có thể nói rõ Thương Mang giới rốt cuộc là sản sinh ra từ đâu.

Nhưng bên trong Thương Mang lại sản sinh ra vô số sinh mệnh và văn minh, vô số cổ giới ra đời ở trong đó, rồi cũng tan biến như một bọt sóng, đó là cổ giới. Thậm chí một chút phù du nhỏ bé bên trong Thương Mang cũng có thể tạo dựng ra được một thế giới, trong đó có vô vàn sinh linh được sinh ra.

Đây là sự vĩ đại của sinh mệnh, đồng thời cũng là kỳ tích không thể tưởng tượng được.

Từ xưa tới nay, những tộc quần văn minh bên trong Thương Mang nỗ lực tìm kiếm ngọn nguồn của sinh mệnh, nhưng về sau cũng chỉ có thể từ bỏ,

Bên trong Thương Mang rộng lớn, không biết tồn tại bao nhiêu thứ thần bí không thể biết được, khả năng con người không thể với tới. Mỗi một chân giới ra đời đều là sự va chạm với hàng tỉ hỗn độn trong nháy mắt, sáng lập ra kỳ tích vĩ đại. Vì sao sinh mệnh xuất hiện, vì sao lại tan biến, đây chính là một vấn đề khó lý giải.

Bên trong Thương Mang giới đều có quy tắc lưu chuyển. Thiên Đạo công bằng, một lượng kiếp vì trăm ngàn vạn chúng sinh, giáng xuống một khảo nghiệm khó nhằn cho các chân giới....

Mà bên trong vô vàn thế giới của Thương Mang ấy, sau khi trải qua khảo nghiệm thì có thể lột xác. Thế giới nhỏ bé lột xác để loại bỏ đi sự nhỏ bé, trở thành một thế giới lớn hơn. Thế giới cỡ trung sẽ lột xác thành thế giới lớn hơn, rồi đến cổ giới, chân giới...

Phân chia trình tự như thế này có thể xem như một sự thật được công nhận trong Thương Mang giới.

Dưới cổ giới có vô số thế giới cỡ lớn, cỡ trung, cỡ nhỏ phụ thuộc. Mà một chân giới, thì sẽ có rất nhiều cổ giới phụ thuộc.

Hết chương 2415.
Bạn cần đăng nhập để bình luận