Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1939: Vượt qua dòng sông thời gian

Chương 1939: Vượt qua dòng sông thời gian

Đối với tu sĩ mà nói, dòng sông thời gian tuyệt đối là tồn tại huyền diệu thần bí nhất trên thế gian này.

Trải dài suốt vạn cổ, chảy qua mỗi một góc trong chư thiên vạn giới, trước mặt nó ngay cả pháp tắc thâm ảo nhất cũng nhạt nhòa không có ánh sáng, khó có thể sánh bằng.

Ngay cả người đã tới gần Tiên cảnh cũng không cách nào nói rõ về dòng sông thời gian.

Chân Tiên gần như không thể băng qua dòng sông thời gian.

Trừ phi đã ngưng luyện được Tiên Vương đạo quả thì mới có tư cách thăm dò sự huyền diệu của dòng sông thời gian.

Nhưng bọn hắn cũng không dám tùy tiện quấy nhiễu dòng sông thời gian, vì sợ sẽ gặp phải phản phệ đáng sợ và nhân quả khó có thể tưởng tượng được.

Ở thời kỳ vô cùng cổ lão đã có tồn tại Tiên Vương muốn nghịch chuyển quá khứ, hồi sinh một vài cố nhân thông qua dòng sông thời gian.

Nhưng hắn lại kinh động đến đại khủng bố của thế gian này, bị trúng đạo thương dù trải qua vô vàn năm tháng cũng không sao khép lại được, cuối cùng đã thân tử đạo tiêu.

Hiện tại Cố Trường Ca còn chẳng phải Tiên cảnh mà lại dám bôn ba trong dòng sông thời gian, muốn đi về quá khứ để thay đổi hiện thế, quả là cực kỳ to gan lớn mật.

Cũng may quy tắc của phương vũ trụ này có rất nhiều khiếm khuyết, Thiên Đạo ý chí cũng không hề hoàn chỉnh, hơn nữa Cố Trường Ca chỉ đang bôn ba trong một nhánh nhỏ của dòng sông thời gian, lại thêm có Tạo Hóa Tiên Chu huyền diệu, bởi vậy hắn mới dám thử một lần.

Bằng không Cố Trường Ca cũng không muốn mạo hiểm như thế.

"Nếu đã hấp thu hoàn toàn giọt chân huyết của Ma chủ thì việc đi lại trong dòng sông thời gian này ắt sẽ dễ dàng hơn, đáng tiếc Tiên Đạo là một bậc cửa..."

Toàn thân Cố Trường Ca được bao phủ trong quang mang thanh sắc, hắn đứng ở trong Tạo Hóa Tiên Chu.

Ngọn sóng hai bên vọt lên tận trời, rất nhiều mảnh vỡ thời gian bay múa chiếu rọi vô số hình ảnh, ghi lại quá khứ của phương vũ trụ này.

Hắn đi từ hiện thế về quá khứ, hỗn độn chân lôi từ trên đánh xuống, khí tức mênh mông và tang thương ầm ầm lao đến, gió bão đại đạo cuốn sạch tất cả.

Chỉ một luồng khí tức cũng đủ để Kẻ thành đạo hóa thành tro tàn và bị chôn vùi triệt để, ngay cả cao thủ Tiên Đạo cũng không dám đụng vào.

Đủ để thấy được nơi đây khủng bộ như thế nào, chỉ cần bất cẩn là sẽ tan thành mây khói.

Cũng may Tạo Hóa Tiên Chu thực sự rất thần dị, huy quang mịt mờ quấn quanh, có khí tức lạ lùng nào đó đang tuôn trào lên chống cự lại các loại khí tức đáng sợ bên trong dòng sông thời gian.

Cố Trường Ca vẫn luôn chú ý tới tất cả cảnh tượng bên trong dòng sông thời gian, hắn thấy được rất nhiều hình ảnh trong quá khứ, bao gồm quá trình chào đời, sáng lập Hoàng tộc, thánh địa, thậm chí để lại truyền thừa, thọ nguyên cạn kiệt, vẫn lạc tan biến của Kẻ thành đạo trong phương vũ trụ này.

Đương nhiên còn có một số Kẻ thành đạo muốn tìm kiếm phương pháp nghịch thiên, muốn phá vỡ Tiên môn để đạt đến cảnh giới Tiên Đạo.

Tiếc là quy tắc thiên địa của phương thế giới này còn nhiều thiếu sót hơn cả thượng giới, hoàn toàn không thể chống đỡ cho bọn hắn đi đến một bước đó.

"Kỷ nguyên sụp đổ, quy tắc ma diệt, còn gian khổ tàn khốc hơn so với hoàn cảnh của thời kỳ mạt pháp..."

Sau thời đại hắc ám đoạn tầng, thậm chí thế giới này còn chẳng có thiên địa linh khí, số lượng tu sĩ giảm mạnh, vật chất sinh mệnh bị tiêu trừ, thọ nguyên của Chí cường giả cũng giảm bớt, ban đầu là trăm vạn năm, dần dần đã giảm xuống còn mười vạn năm.

Cố Trường Ca tận mắt nhìn thấy hết thảy quá trình diễn biến này.

Thậm chí hắn còn thấy một vài Chí cường giả biết được tin tức về Tiên môn mà Luân Hồi cổ thiên tôn đã để lại, định đẩy Đạo môn ra.

Kết quả không ngoài dự đoán, bọn hắn đều bị quái vật sau cánh cửa kia nuốt chửng, nó ăn hết đạo quả của bọn hắn.

Nếu là ở vũ trụ có quy tắc khá hoàn chỉnh thì những Chí cường giả kia tuyệt đối có cơ hội tiến thêm một bước.

Thứ bọn hắn gánh chịu không chỉ là khí vận đạo quả của vũ trụ nghèo nàn này mà còn phải chịu ấn ký thiên mệnh vào thời đó nữa.

Ánh mắt của Cố Trường Ca như hơi nghĩ ngợi điều gì đấy, trong lúc bôn ba trong dòng sông thời gian, hắn vẫn luôn cân nhắc xem nên để lại bí ẩn Kỷ Nguyên Thụ như thế nào.

Ầm!

Ngọn sóng lớn phía trước dâng lên tận trời, thời không bia sừng sững ẩn hiện bên trong dòng sông thời gian, nó nguy nga cổ lão, toát ra đại khí tang thương.

"Xem ra đã đến rồi."

Cố Trường Ca xác định giao điểm này, định ngừng chân bước vào kỷ nguyên đó.

Ngay sau đó, Tạo Hóa Tiên Chu đã lập tức phát ra quang mang xán lạn, hóa thành lưu quang chở hắn xông ra khỏi dòng sông thời gian.

Sóng lớn hai bên vỗ tới, hỗn độn lôi quang đánh xuống, muốn đánh bay Cố Trường Ca vào trong dòng sông thời gian, nhưng lại thất bại.

Lá cờ thanh đồng cắm trên Tạo Hóa Tiên Chu mở ra, mặc dù không hoàn chỉnh và còn dính một chút máu nhưng lại có thể ngăn chặn được tất cả sóng lớn ở xung quanh.

Tiếng sấm rền vang, mỗi một đạo chân lôi đều to lớn như sao trời và cực kỳ kinh khủng, muốn bổ dòng sông thời gian hắc ám ra.

Nếu như tồn tại Tiên Đạo bị nó đánh trúng thì chắc chắn cũng sẽ trọng thương, thậm chí có nguy cơ vẫn lạc.

Biểu cảm của Cố Trường Ca rất bình tĩnh. Hắn thu Tạo Hóa Tiên Chu lại, thân ảnh rời khỏi dòng sông thời gian, đi về phía kỷ nguyên đằng trước.

Khí tức mênh mông, tang thương và cổ lão ào tới, có một loại sinh cơ sau thời khắc tĩnh mịch đang bắt đầu niết bàn thai nghén.

Hết chương 1939.
Bạn cần đăng nhập để bình luận