Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 555: Huynh muội trở mặt

Chương 555: Huynh muội trở mặt

"Một đường này, ngoại trừ nhìn thấy chiến tích của cuộc đại chiến ngày đó, ngược lại không thấy bất kỳ thi thể gì cả, thượng tiên mặc dù thần thông quảng đại, nhưng lúc này có lẽ cũng lành ít dữ nhiều."

Khương Dương đi ở phía trước, nhìn thiên trì gần trong gang tấc, không khỏi lộ ra nụ cười nhàn nhạt nói.

Một đường đi tới, rốt cục cũng đến nơi này.

Bên trong thiên trì mênh mông, từng gợn sóng không ngừng khuếch tán, một tầng sương mù màu trắng phiêu đãng ở trong đó.

Ở địa phương càng sâu, tiên vụ mờ mịt, sóng biếc dập dờn, có hào quang lục sắc khắp trời.

Lúc trước chính là tia sáng này, hấp dẫn vô số tu sĩ cùng sinh linh, bao gồm cả vị thượng tiên kia, cuối cùng vẫn phải bỏ mình ở đây.

Nghĩ tới đây, thần sắc Khương Dương càng lạnh nhạt, chỉ là trong lòng có chút tiếc nuối, không tự mình giải quyết vị thượng tiên kia, luôn cảm thấy tiếc hận.

Dù sao đó cũng người duy nhất từng sỉ nhục hắn.

Dọc đường đi hắn không cố ý chạm vào mấy cái hậu chiêu năm đó hắn lưu lại, tránh cho Yêu Yêu nhìn ra cái gì bất thường, mà nương theo khí tức của hắn, những sinh linh ẩn mình trong bóng tối, cũng không dám ra tay với hắn.

Mà lúc này, chân mày Khương Dương bỗng nhiên hơi nhíu một cái.

Bên ngoài Vũ Hóa Thiên Trì, đang có từng đạo thần quang chạy đến, hắn vốn cho rằng tốc độ của mình đã rất nhanh rồi, nhưng không ngờ vẫn bị người đuổi kịp.

Khương Dương không biết, vì sao đối phương hết lần này tới lần khác có thể biết được động tĩnh của hắn.

Mà rất rõ ràng, đám người đó chính là đám người vị nữ tử thần bí kia mang theo để lập kế hoạch giết hắn, bọn họ vẫn đuổi theo không ngừng nghỉ, vậy mà đã đuổi đến nơi này rồi.

"Nhiều ngày như vậy, vì sao người của Nhân Tổ điện còn không thấy đâu, ngay cả người khác đều có thể biết được chỗ ở của ta, vì sao Nhân Tổ điện không biết? Chẳng lẽ Nhân Tổ điện xảy ra chuyện gì rồi?"

Trong lòng Khương Dương mơ hồ sinh ra loại cảm giác không ổn, cảm giác bị người mưu tính lại càng rõ ràng.

Nhưng là, cỗ ba động bí pháp của Nhân Tổ điện ngày đó, hẳn là sẽ không nhầm đâu.

Nhưng cuối cùng vẫn không thấy người, ngược lại còn làm mồi nhử cho đối phương, dẫn dắt hắn đến đó?

Lẽ nào truyền nhân Nhân Tổ điện, bị bọn hắn trừ khử rồi?

"Nơi sư tôn biến mất lúc trước chính là chỗ này sao?

"Sư tôn thật không có ở đây sao "

Mà giờ khắc này, ở bên cạnh thiên trì mênh mông bát ngát.

Yêu Yêu đang ngơ ngác nhìn về phía trước, sắc mặt trắng bệch, tự lẩm bẩm, có vẻ khó có thể tin.

Lá sen xanh biếc như hải dương, một lá rồi lại một lá, nhìn không thấy bờ, cũng không thấy khe hở nào.

Mỗi một phiến đều xanh biếc, lớn chừng chậu rửa mặt.

Nhất là một gốc Thanh Liên lượn lờ hỗn độn khí, vô cùng cao to, nương theo Tiên Linh đạo vận phát ra âm thanh ù ù xoay chuyển thế giới.

Chỗ này có đủ loại đồ án thần dị, nhưng đều không có liên quan đến nàng.

Bởi vì nàng không thấy sư tôn, đừng nói là thân ảnh, ngay cả tung tích lúc trước lưu lại cũng không thấy.

"Huhuhu sư tôn, ngài thật không cần Yêu Yêu nữa à.. "

Trong lúc đó, nước mắt to như hạt đậu của nàng đang tuồn tột rơi xuống, nàng khó mà tiếp nhận sự thật này.

Vẻ mặt Ngân Hoa bà bà lộ vẻ buồn bã, cũng không biết an ủi nàng thế nào.

Trong thời gian ngắn ngủi, vị trí của sư tôn ở trong lòng Yêu Yêu , đã lớn tới mức không ai có thể lung lay được.

Bây giờ thật sự phải đối mặt với việc sư tôn bỏ mình? Con bé có thể tiếp nhận sao?

"Yêu Yêu, thượng tiên có lẽ thật sự đã vẫn lạc rồi, muội bớt đau buồn đi. Nghe nói ngày đó hắn bị đánh thành chia năm xẻ bảy, hung thú ở chỗ này còn đông nữa, chỉ sợ đã bị ăn đến không còn một mảnh, hài cốt cũng không còn."

"Huynh thật sự không hiểu tại sao hắn lại khăng khăng đến đây? Để ngươi đau lòng như vậy.

Mà lúc này, thấy Yêu Yêu đang khóc, mày Khương Dương nhíu một cái, có chút bực bội không rõ.

Hắn biết đây là cảm xúc sau khi dung nạp ký ức.

Nhưng mà, cũng không thể ảnh hưởng đến hắn.

Mặt ngoài, hắn vẫn mang thần sắc tiếc nuối mở miệng, muốn an ủi Yêu Yêu.

Nhưng mà ngữ khí lại không chút thật lòng, thậm chí có chút đùa cợt.

Hắn muốn hố ai, còn chưa bao giờ thất bại nha!

Chỉ là một thượng tiên, có gì đáng nói?

"Im miệng! Đều do ngươi làm hại sư tôn, nếu như không phải ngươi, sư tôn làm sao có thể tới chỗ này? Tất cả đều do ngươi hại!"

"Lúc này ngươi còn làm bộ đáng thương, rõ ràng đều do ngươi hại sư tôn!"

Nhưng nghe thấy mấy lời hư tình giả ý của Khương Dương,Yêu Yêu lại đột nhiên xoay người lại.

Thân thể nho nhỏ run rẩy, thần sắc băng lãnh, nhìn chằm chằm vào Khương Dương, có vẻ vô cùng căm hận.

Nàng sao có thể chịu đựng được Khương Dương nói sư tôn của nàng như thế?

"Yêu Yêu, muội nói câu này là có ý gì? Cái gì mà đều do ta chứ?"

Khương Dương nhướng mày, không vui nói, " ta thân là ca ca, nói ra lời thật lòng mà thôi."

Nói xong, đôi mắt hắn có chút âm trầm.

"Chẳng lẽ người ca ca này ở trong mắt muội, kém xa so với sư tôn của muội sao?

Khương Dương có thể cảm nhận được biến hóa lúc này của Yêu Yêu.

Hình như nàng thật sự nhận ra cái gì rồi?

Hay là lúc Cố Trường Ca rời khỏi Vũ Hóa Thiên Trì, đã nói gì đó với nàng?

"Đồ lão quái vật, ngươi không chỉ chiếm đoạt thân thể của ca ca ta, còn hãm hại sư tôn của ta,"

"Cho tới bây giờ, ngươi còn muốn lừa ta nữa sao?"

Thanh âm của Yêu Yêu đột nhiên trở nên lạnh lùng, rất khó tưởng tượng bộ dáng này, sẽ xuất hiện tại trên người nữ hài tử như nàng.

Phải biết rằng trước đó không lâu, nàng vẫn còn là một cô bé vừa nhìn thấy đám Lưu Phỉ liền bị dọa đến mức sắc mặt trắng bệch.

Đương nhiên, loại biến hóa này, Cố Trường Ca không ngạc nhiên chút nào, dù sao Yêu Yêu cũng là khí vận chi nữ chân chính của Thiên Thần giới, coi như không có hắn, không có Nhân Tổ chuyển thế, thì nàng cũng sẽ phát sinh biến hóa to lớn.

Dù sao nguyên bản của nàng chính là nữ tử tài năng nhất, đồng thời còn là đạo quả của gốc cây đào thần bí kia.

Giờ phút này, nghe thấy Yêu Yêu nói như vậy.

Thần sắc Khương Dương đột nhiên biến đổi, tiếp theo liền trở nên lạnh nhạt.

"Yêu Yêu nói bậy bạ gì đó? Ta dù sao cũng là ca ca của muội, muội quên việc hồi còn nhỏ rồi sao ? Lúc đó... "

"Muội chớ nói nhảm, lúc này đừng nên bị yêu nhân mê hoặc, mà quên thân phận của mình..."

Hắn trầm giọng mở miệng, chuẩn bị đánh bài tình cảm.

Yêu Yêu nói như vậy, là tính chở mặt với hắn, điều này thật khiến hắn rất bất ngờ, hoàn toàn không ngờ sự tình đột nhiên phát triển như vậy.

Hắn nghĩ Cố Trường Ca rất có thể đã nói gì đó với Yêu Yêu. Nếu không sao nàng lại làm như thế chứ?

Cho nên trong lòng Khương Dương trầm xuống, trách bản thận sao không hố Cố Trường Ca sớm một chút, vô duyên vô cớ để mọi chuyện phức tạp hơn.

Hết chương 555.
Bạn cần đăng nhập để bình luận