Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2528: Không thể ngăn cản

Chương 2528: Không thể ngăn cản

“Khi ta tu hành trở về, ta sẽ tìm ngươi và Cố Trường Ca để báo thù…”

Nghịch Trần liếc nhìn Cố Tiên Nhi, liên tục mỉm cười lạnh lùng.

Hắn đã sớm tính toán xong xuôi việc cắt đứt nguy hiểm, Hồng Mông Thụ là kỳ vật thiên địa, so với Thế Giới Thụ thai nghén ra thương sinh vạn linh, Cây Kỷ Nguyên còn thần kỳ hơn nhiều.

Hắn lấy vật này làm bước đệm để tu hành, thành tựu trong tương lai tất nhiên vượt xa hiện tại.

Mà lúc trước Nghịch Trần ôn dưỡng Hồng Mông Diệu Căn, hắn có thể rõ ràng cảm nhận ra được trong đó ẩn chứa rất nhiều diệu đế chân lý của Đạo Cảnh, hoàn toàn có thể trợ giúp đạo cảnh tồn tại tìm hiểu cảnh giới, tăng trưởng tu vi.

Nghịch Trần không biết sự tồn tại của Bất Tử vật chất và Tạo Hóa vật chất, nếu như hắn mà biết thì có thể đoán ra, Cố Trường Ca thông qua loại vật chất gì để ngưng luyện ra một gốc Hồng Mông Diệu Căn này.

Mà bây giờ, hắn chỉ cần dùng vật này làm căn cơ tu hành, tại giây phút thành công hóa thân thành người liền có thể có được thực lực sánh ngang với đạo cảnh.

Quá trình này mặc dù kéo dài, nhưng chắc chắn sẽ thành hiện thực vào một ngày nào đó.

Bên ngoài chiến trường Chuẩn Tiên Đế, mọi người bởi vì lời nói Nghịch Trần mà một lần nữa chấn động cực kỳ.

Loại kỳ vật thiên địa này ngay cả đạo cảnh tồn tại cũng thèm muốn, một khi làm căn cơ của hắn, vậy tương lai Nghịch Trần rất có khả năng còn có thể lần nữa quật khởi, trở thành tai họa.

Đám người Cố Vô Vọng, Minh nhíu mày không thôi, cả đám đã tính toán ra tay trấn sát Nghịch Trần.

Có điều dường như Nghịch Trần đã sớm đoán trước được suy nghĩ của bọn họ, cười lạnh nói:

“Trước khi ta nói những chuyện này, sao có thể không nghĩ tới các ngươi sẽ ra tay chứ?”

“Hồng Mông Thụ tuy rằng chỉ là hạt mầm, nhưng các ngươi tuyệt đối không tưởng tượng được chỗ thần dị của nó, vừa rồi ta cũng đã đả thông thông đạo của thời không vô tận, trước khi các ngươi ra tay với ta, ta đã bình yên chạy trốn.”

Câu nói này của hắn làm cho Cố Vô Vọng nhíu mày.

“Tên này đúng là giảo hoạt, vừa rồi trước khi cố ý nói những lời kia thật ra hắn đã đều tính toán cả rồi.”

“Cho dù chúng ta cùng nhau ra tay, ước chừng cũng không ngăn được hắn, trong thời không vô tận mà được hạt giống của Hồng Mông Thụ che chở, vậy hoàn toàn có thể che dấu khí tức bản thân, không cho bất cứ kẻ nào dò xét được.”

Một vị đạo cảnh tồn tại khác Tửu Kiếm Tiên vẫn không nói lời nào giờ phút này không khỏi nhíu mày, nhận thấy được sự rối loạn và dị thường trong thời không tại chiến trường Chuẩn Tiên Đế.

Minh cũng nhíu mày nói: “Chẳng lẽ chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn chạy trốn ư?”

Cố Vô Vọng lắc đầu, sau đó trả lời.

“Đừng quên là ai để lại gốc Hồng Mông Thụ kia, nếu Cố Trường Ca lưu lại cho Tiên Nhi, vậy tất nhiên không có khả năng bị tên nhãi ranh này mang đi, hắn chỉ biết vui sướng một lúc thôi.”

Thấy Cố Vô Vọng chắc chắn như vậy, Minh và Tửu Kiếm Tiên đều như có điều suy nghĩ rồi gật đầu.

Trong chiến trường Chuẩn Tiên Đế, Cố Tiên Nhi cau mày lại.

Trong nháy mắt nhận thấy Nghịch Trần có thể nói là hận ý ngập trời đối với Cố Trường Ca, lông mày nàng liền nhíu lại, đạo kiếm trong bàn tay ngọc ngà mảnh khảnh càng siết chặt vài phần.

“Ngay cả ta mà ngươi cũng không thắng được, còn mưu đồ đi tìm Cố Trường Ca báo thù ư, ngươi đúng là không chút hiểu biết về thực lực của bản thân.”

“Huống chi, ngươi thật sự cho rằng mình rất hiểu Cố Trường Ca sao?”

Cố Tiên Nhi nhanh chóng cất lời, trong đôi mắt xinh đẹp lấp lánh không chút che giấu ý tứ khinh thường.

Thật ra trong nháy mắt Nghịch Trần triệu hồi ra hạt mầm của Hồng Mông Thụ, nàng liền mơ hồ cảm giác được chút liên hệ với mình, Cố Tiên Nhi biết rằng đây nhất định là hậu chiêu mà Cố Trường Ca lưu lại, chẳng qua Nghịch Trần còn hồn nhiên không biết, tự cho là đã chừa lại đường lui, bản thân vẫn còn có hy vọng đông sơn tái khởi.

“Ý ngươi là sao?” Nghịch Trần lạnh lùng nhìn nàng.

Tuy nhiên khi Cố Tiên Nhi vẫn chưa kịp trả lời hắn, thì Nghịch Trần bỗng dưng biến sắc, hắn đã nhận ra có gì đó không đúng.

Hạt mầm của Hồng Mông Thụ vốn do hắn khống chế đột nhiên bay qua bên người hắn, huy quang mờ ảo chiếu xuống, mỗi một phiến lá đều giống như chiếc gương cổ trong suốt, chiếu rọi ra rất nhiều hình ảnh.

Trong mỗi một mặt gương cổ đều lộ ra thân ảnh của Nghịch Trần, bao gồm cả hình ảnh khi hắn tu hành, rất nhiều hình ảnh lúc hắn và tộc nhân mưu tính đại kế…

Gốc cây hồng mông này tựa như đang chiếu rọi rất nhiều quá khứ của hắn, sau đó những hình ảnh này đều trở nên mơ hồ, ảm đạm u tối, rất nhanh đã bị mài mòn đến biến mất.

“Cái gì…”

Nghịch Trần nhìn cảnh tượng đó lập tức trở nên ngây ngốc, càng nghĩ càng cảm giác trong lòng dấy lên một loại bất an.

Giống như một loại sức mạnh khủng bố, không thể diễn tả nổi đang tước đoạt mối quan hệ của mình với hạt mầm Hồng Mông Diệu Căn.

“…”

Hết chương 2528.
Bạn cần đăng nhập để bình luận