Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1916: Diệp Lăng là ai?

Chương 1916: Diệp Lăng là ai?

viptruyenfull.com

"Trường Ca thiếu chủ đúng là người thẳng thắn."

"Lão đạo rất khâm phục." Độc nhãn đạo nhân thấy vậy cũng cười nhạt, định xem trò vui, hắn muốn nhìn thử xem Cố Trường Ca sẽ ứng đối như thế nào.

Mọi người trong điện cũng mỗi người một vẻ, có lạ lùng, cũng có vui sướng khi người gặp họa, cũng có u ám hoang mang.

"A di đà phật, vậy thì tại hạ cũng xin mở lời hỏi Trường Ca thiếu chủ, ngươi có biết một vị tu sĩ tên là Diệp Lăng không."

Lúc bấy giờ Kim Thiền Phật Tử hoàn toàn không vòng vo, hắn đưa ra câu hỏi của mình theo cách rất vắn tắt.

Đôi mắt của hắn trong trẻo có thần, tựa như một hồ nước trong veo.

Mặc dù hắn mặc tăng y nhưng cả người lại toát ra khí độ siêu phàm, vào lúc hắn đưa ra câu hỏi, Phật quang sau đầu hắn đang ngưng tụ thành thân ảnh của Phật Đà Bồ Tát.

Cái tên Diệp Lăng này khiến vẻ mặt của mọi người trong đại điện đều trở nên khó hiểu, bắt đầu tìm tòi cái tên này trong đầu.

Đa số tuổi trẻ Chí Tôn như Thiên Hoàng Nữ, Lục Quan Vương và Khương Lạc Thần đều nỗ lực hồi tưởng lại xem mình có quen người này hay không.

Nhưng mà tất cả mọi người bao gồm vô số nhân vật nội tình, giáo chủ đại giáo hay thế hệ trẻ tuổi đều không biết Diệp Lăng là ai, trước đó bọn hắn cũng hoàn toàn chưa từng nghe thấy cái tên đó.

Lúc này Luân Hồi cổ thiên tôn lại hơi chau mày lại, có vẻ hơi quái lạ khi nghe thấy câu nói đó của Kim Thiền Phật Tử.

Nếu hắn không nhớ lầm thì quả thật trước đó Cố Trường Ca đã nói với hắn rằng, truyền nhân chân chính mà hắn đã lựa chọn chính là một tiểu tu sĩ họ Diệp.

"Đừng nói là vì chuyện này đấy nhé?" Luân Hồi cổ thiên tôn liếc nhìn Cố Trường Ca một cái, kỳ thực rất muốn biết Cố Trường Ca sẽ giải quyết việc này như thế nào.

Xem ra Kim Thiền Phật Tử này biết ai mới là truyền nhân thật sự của Luân Hồi cổ thiên tôn.

Nếu như vậy, chuyện Cố Trường Ca không phải là truyền nhân thật sự do hắn lựa chọn sẽ bại lộ nhanh thôi.

"Xin Trường Ca thiếu chủ hãy giải thích nghi vấn cho tiểu tăng, ngươi có biết một tu sĩ tên là Diệp Lăng không?" Giờ đây Kim Thiền Phật Tử lại mở miệng lần nữa, hắn cực kỳ nghiêm túc nhìn thẳng vào Cố Trường Ca.

Thực ra trong tay hắn nắm giữ không ít chứng cứ.

Đương nhiên nếu như Cố Trường Ca không thừa nhận, hắn cũng có cách để Sát Na Cổ Phật hiểu được mọi chuyện, sau đó vạch trần lời nói dối của Cố Trường Ca.

"Xem ra chắc hẳn thân phận của người tên Diệp Lăng này không hề đơn giản."

Dáng vẻ của độc nhãn đạo nhân như không chê chuyện lớn, hắn cười hơi sâu xa.

"Quả thật tại hạ có biết một tu sĩ tên là Diệp Lăng, nhưng không rõ Diệp Lăng trong lời của Kim Thiền Phật Tử có phải là người mà Cố mỗ biết hay không."

Cố Trường Ca đã đoán được Kim Thiền Phật Tử sẽ hỏi mình việc này từ trước, sắc mặt của hắn vẫn không có chút thay đổi gì, chỉ nhẹ nhàng cười đáp.

Biểu cảm của Kim Thiền Phật Tử hơi dao động, dường như không ngờ được Cố Trường Ca lại thản nhiên như thế. Hắn nói tiếp:

"Có lẽ Diệp Lăng trong lời của tiểu tăng với Diệp Lăng trong lời của Trường Ca thiếu chủ chính là một người."

"Vậy Trường Ca thiếu chủ có biết thân phận của Diệp Lăng kia không?"

Hắn từng tới Thái Cổ Tiên tộc Diệp tộc để điều tra việc này.

Diệp Lăng chính là đệ tử chi thứ của Thái Cổ Tiên tộc Diệp tộc, mẫu thân là nha hoàn, còn phụ thân là gia chủ của một nhánh chi thứ. Từ nhỏ hắn đã không được yêu mến, sau khi mẫu thân chết bệnh, hắn đã rời khỏi chi thứ, cắt đứt hết quan hệ.

Người này mới là truyền nhân thật sự của Luân Hồi cổ thiên tôn, túc mệnh thôi diễn nhất đạo sẽ không sai.

Hơn nữa rất nhiều dấu vết cũng nói lên trước đây tín vật mà Luân Hồi cổ thiên tôn để lại đã nằm trong tay hắn.

Những chứng cứ và tin tức này đều do đích thân Kim Thiền Phật Tử tìm kiếm được, sẽ không phải là giả.

Cố Trường Ca gật gật đầu, nghiêm túc trả lời:

"Dĩ nhiên ta có biết. Trước đây khi ta lịch luyện ở Tiên Cổ đại lục, người này đã che giấu ngoại hình, tiến vào đại lục từ cấm địa sau núi của Đạo Thiên Tiên Cung. Hắn đánh cắp di thể tổ tiên của các tộc Tiên Cổ trong đó, cắn nuốt căn nguyên để tu hành."

"Sau đấy ta đã giao thủ với hắn, suýt nữa đánh bại hắn, nhưng thủ đoạn của hắn rất kinh người, vậy mà lại trốn thoát được khỏi tay tại hạ."

"Hơn nữa tại hạ nghi ngờ hiện tại hắn vẫn chưa chết mà còn đang ẩn nấp ở nơi nào đó trên thượng giới, có lẽ người thừa kế Ma Công thực sự chính là hắn."

Nghe thấy lời này của Cố Trường Ca, thần sắc của mọi người trong đại điện đều biến đổi.

"Cái gì?"

"Người thừa kế Ma Công thật sự?"

Vẻ mặt của vô số tuổi trẻ Chí Tôn như Thiên Hoàng Nữ, Lục Quan Vương và Khương Lạc Thần đều biến đổi kịch liệt, bọn hắn rất kinh hãi, suýt chút nữa buột miệng thất thanh kêu lên.

Bọn hắn hoàn toàn không ngờ được vậy mà Cố Trường Ca lại biết thân phận của người thừa kế Ma Công chân chính, còn biết tên và lai lịch của hắn nữa.

Trước đó Cố Trường Ca chưa bao giờ để lộ tin tức này.

Sao Kim Thiền Phật Tử có thể biết được tất cả chuyện đó?

"Người thừa kế Ma Công?"

Hiển nhiên Kim Thiền Phật Tử cũng không ngờ Cố Trường Ca lại giải thích như thế, hắn cau mày lại nói:

"Nhưng như tiểu tăng điều tra được thì người này không phải người thừa kế Ma Công gì đó mà là truyền nhân do Luân Hồi cổ thiên tôn đã lựa chọn."

Hắn dứt khoát nói chân tướng sự việc ra, không muốn che che giấu giấu tiếp nữa.

Lúc này thật ra hắn rất muốn biết Cố Trường Ca sẽ giải thích ngụy biện như thế nào.

Hết chương 1916.
Bạn cần đăng nhập để bình luận