Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2756. Sở Tiêu

Chương trước Chương sau
Thông báo
Truyện viptruyenfull.com đã đổi địa chỉ thành https:viptruyenfull.com. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!
Sở Cô Thành đã là nhân vật lão tổ tông, vậy mà bây giờ lại có thêm một đứa con trai, nên tất nhiên vô cùng yêu thương.
Toàn bộ Tiên Sở Hạo Thổ đều xem Sở Tiêu như trân bảo mà nâng niu trong lòng bàn tay.
Tất cả tộc nhân Sở tộc càng che chở đến cực hạn đối với tiểu tổ tông đúng nghĩa này.
Muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, bất kể là Sở Tiêu đưa ra yêu cầu gì đều sẽ được cố gắng thỏa mãn hết mức.
Còn Sở Cô Thành và Vương Tuyết Tâm đương nhiên càng yêu chiều đến mức không thể diễn tả được đối với đứa con trai nhỏ này.
Chỉ đáng tiếc là, Sở Tiêu không kế thừa thiên phú của Sở Cô Thành, thiên phú tu đạo chỉ có thể xem là tạm ổn.
Tu vi hiện giờ đã phải dùng rất nhiều thiên tài địa bảo để đắp nên.
Ngày thường, tất cả tộc nhân và thuộc hạ xung quanh nịnh nọt lấy lòng, đã dưỡng thành tính tình công tử ương ngạnh, cuồng vọng, phách lối.
Hắn thường hay làm ra mấy chuyện khi nam khinh nữ, hiếp đáp đồng hương.
Tức thì, rất nhiều tu hành giả ở Tiên Sở Hạo Thổ đã âm thầm mỉa mai là đệ nhất hoàn khố.
Nhưng bất kể bình thường Sở Tiêu có gây ra chuyện thị phi đến mức nào đi nữa, ai bảo hắn lại có một người cha tốt chứ?
Các huynh đệ tỷ muội còn lại cũng đều là nhân vật cấp bậc tổ tông của Tiên Sở Hạo Thổ. Nhưng đối với người đệ đệ này lại yêu thương vô cùng, hắn vừa gây nên phiền phức thì đã có mấy huynh đệ tỷ muội kia ở phía sau giải quyết hậu quả thay hắn.
“Ta đã để Phúc bá âm thầm theo sau bảo vệ, bảo vệ sự an toàn của nó. Lần này nó lén lút trốn ra ngoài, hình như muốn tạo niềm vui bất ngờ cho phu quân, dù sao thọ thần của ngươi đã sắp đến, Tuyết Nhi định tìm một món quà chúc thọ. Dù sao cũng là ý tốt của Tuyết Nhi, phu quân cũng đừng nóng giận quá.”
“Dù sao, Tuyết Nhi, nó cũng không muốn dựa vào người khác, chỉ muốn dựa vào chính thực lực của mình tìm cho ngươi một món quà chúc thọ…”
Vương Tuyết Tâm thấy Sở Cô Thành tức giận như thế, không nhịn được nở nụ cười, giải thích thay cho Sở Tiêu.
Nghe nàng nói như thế, Sở Cô Thành chỉ hừ một tiếng, cơn giận dần vơi đi, nói: “Thằng nghịch tử này, nó không gây thêm phiền phức cho ta đã là món quà tốt nhất dành tặng cho ta rồi.”
Mặc dù nói miệng là như thế nhưng trong lòng hắn đã có hơi vui sướng rồi.
Không uổng tình yêu thương của hắn dành cho thằng nhóc con này, còn biết thọ thần của hắn, muốn tạo niềm vui bất ngờ cho hắn.
“Nhưng dù sao cũng là thời điểm mấu chốt, ta đang suy nghĩ nếu Tuyết Nhi tự mình rời đi như thế liệu có gặp phải nguy hiểm gì hay không, nên mới đến nói với ngươi một câu.”
“Không bằng phu quân âm thầm phái thêm người đi bảo vệ Tuyết Nhi đi. Khó có được một lần nó có lòng như thế, ngươi cũng đừng tổn thương tấm lòng của con trẻ.” Vương Tuyết Tâm nói thêm, trên mặt vẫn còn vẻ lo lắng.
Đôi mày của Sở Cô Thành lập tức cau lại, cũng có chút cảm giác buồn bã lo âu.
Dù sao bây giờ Tiên Sở Hạo Thổ đang phải đối mặt với một hiểm nguy không thể nhìn thấy được. Hắn cũng không biết liệu rằng nguy nan lần này sẽ ập đến thế nào. Nên hắn chỉ có thể làm một điều là phân phó khắp Tiên Sở Hạo Thổ chuẩn bị trước, đồng thời nghiêm cấm rất nhiều tộc nhân ra ngoài.
Trên địa bàn của Tiên Sở Hạo Thổ, Tiên Thiên Sở Cô Thành đứng ở thế bất bại, quốc vận mang trên người, huy hoàng không thể xâm phạm, thấy rõ được tất thảy. Ngay cả bí mật thiên đạo cũng khó thoát khỏi sự thăm dò của hắn. Nếu có bất kỳ sự tồn tại nào khác xuất hiện hoặc bố cục mưu đồ gì hắn đều có thể cảm nhận được.
Chỉ khi nào rời khỏi Tiên Sở Hạo Thổ, thuộc phạm vi ở ngoài Tiên Sở Hạo Thổ, Sở Cô Thành mới không có năng lực này.
“Thực lực của Tuyết Nhi yếu kém, lần này lén lút bỏ trốn, chắc sẽ không tạo thành ảnh hưởng gì đối với toàn bộ Tiên Sở Hạo Thổ. Ta chỉ lo lắng cho an nguy của nó.” Vương Tuyết Tâm thấy Sở Cô Thành lâm vào trầm tư, lại lên tiếng lần nữa.
Sở Cô Thành gật đầu, bên trong đôi mắt đột nhiên ánh lên rất nhiều cảnh tượng kinh khủng đang biến hóa, đại đạo phù văn liên tục lấp lóe, tựa như đã biết rõ hết thảy.
Sau một lúc lâu hắn mới lên tiếng: “Ta sẽ điều động thêm một vài người nữa đi theo Tuyết Nhi. Thiên cơ trên người nó đã bị ta che giấu, không ai có thể dò xét thôi diễn ra lai lịch của nó và thuộc hạ. Trước đây sư tôn đã tình cờ có được viên hỗn nguyên cổ ngọc, nó cũng đang ở trên người Tuyết Nhi. Nếu có người mưu hại hay ám hại nó thì sẽ xuất hiện dị tượng, ta có thể phát giác ra ngay.
Hắn không thể không cẩn thận, Sở Tiêu chính là đứa con mà hắn yêu thương nhất.
Hơn nữa, thực lực Sở Tiêu yếu kém, nếu vào lúc lặng lẽ rời khỏi Tiên Sở Hạo Thổ bị kẻ khác dò xét ra, có lẽ sẽ bị kẻ khác mưu hại.
Mặc dù Sở Cô Thành gây dựng nên Tiên Sở Hạo Thổ, nhưng trong quá trình phát triển đã từng đắc tội kết thù không ít.
“Phu quân đã sắp xếp như thế, vậy ta cũng yên lòng.” Vương Tuyết Tâm nghe thế cũng thở phào một hơi, nở nụ cười.
Dưới sự phân phó “có lòng” của Sở Cô Thành, việc liên quan đến Phạt Thiên Minh rất nhanh đã truyền đến rất nhiều thế lực cổ xưa ở Hi Nguyên văn minh.

Hết chương 2756.
Bạn cần đăng nhập để bình luận