Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1026: Phối hợp

Chương 1026: Phối hợp

Nơi đây đại loạn, khắp nơi đều là tiếng kêu la và khóc lóc của vô số đệ tử, trên mặt ai nấy đều hiện lên vẻ bi thống cùng cực.

Rất nhiều đạo thống trưởng lão và đệ tử phát hiện mệnh bài của Giáo Chủ nhà mình đã tan vỡ.

Điều này có nghĩa là gì?

Nghĩa là Giáo Chủ của bọn hắn đã gặp phải hung hiểm khó có thể tưởng tượng và chết thảm trong địa cung.

Chuyện này khiến bọn hắn quá sợ hãi, căn bản không thể tin được.

Rất nhiều người té ngã trên mặt đất, cảm thấy bầu trời như sắp sụp xuống tới nơi.

Đối với bọn hắn thì Giáo Chủ vẫn lạc là chuyện nằm mơ cũng không dám tưởng tượng.

Nhân vật cấp độ Giáo Chủ, tồn tại đỉnh phong sừng sững ở Thượng Giới.

Thống ngự đạo thống một phương, cương vực vô tận, uy thế kinh khủng, thọ nguyên có thể đạt tới đến ngàn vạn năm.

Là nhân vật như thế nào mới có thể giết chết bọn hắn?

Hơn nữa không phải một vị Giáo Chủ xảy ra chuyện, mà là nhiều người cùng một lúc.

Cái này chỉ có thể cho thấy bọn hắn đã gặp phải hung hiểm khó có thể tưởng tượng trong địa cung.

"Nhất định là cạm bẫy mà Thái Hư thần tộc bày ra, vì để đến được đây, rất nhiều đạo thống và thế lực đã phải trả giá lớn…"

"Quá ghê tởm, chẳng lẽ bọn hắn khăng khăng muốn là kẻ địch với tất cả mọi người sao? Dám lừa giết Giáo Chủ của chúng ta!"

"A a a a! Thù này không đội trời chung, bọn hắn dám lừa giết Giáo Chủ của chúng ta!"

Rất nhiều trưởng lão nghĩ đến khả năng này, tức giận đến mức cả người run rẩy.

Trên mặt mọi người tràn đầy cừu hận và lửa giận, ước gì có thể lập tức vọt tới báo thù Thái Hư thần tộc.

"Có phải bọn hắn gặp phải nguy hiểm gì trong địa cung không? Dù sao nơi này chính là mộ địa của Thái Hư thần tộc tiên tổ, nói không chừng còn lưu lại thủ đoạn của hắn."

Có người suy đoán một khả năng khác, bọn hắn cảm thấy Thái Hư thần tộc không lá gan lớn như vậy.

Lừa giết nhiều Giáo Chủ như vậy, thế tất sẽ dẫn phát chấn động thiên hạ.

Chẳng lẽ thật sự muốn đối địch với rất nhiều đạo thống?

"Tu vi của vị Thái Hư thần tộc tiên tổ kia đã vượt qua Chí Tôn! Cho dù không phải thì tuyệt đối có không ít liên quan với hắn."

"Cho tới bây giờ cũng không thấy người của Thái Hư thần tộc đi ra, khẳng định là bọn hắn đã cầm di vật trong đó rồi chạy thoát bằng hướng khác rồi!"

Nghe nói như thế, lập tức có lão giả phản bác, hai mắt hắn đỏ lên, ẩn chứa cừu hận.

Bất luận là khả năng nào thì tuyệt đối đều liên quan tới Thái Hư thần tộc.

Bọn hắn thế tất sẽ đi tìm Thái Hư thần tộc để đòi một lời giải thích.

Rất nhiều thiên kiêu Chân Tiên thư viện đều nhìn lại với ánh mắt mang dị sắc.

Địa cung đổ sụp, nơi đó đã sớm bị hủy diệt, mặc dù còn không ít hào quang phun ra nhưng đã không còn uy hiếp như trước nữa.

"Rốt cuộc Cố Trường Ca đang ở trong đó làm gì vậy?"

Ánh mắt của Lục Quan Vương dường như muốn xuyên qua mảnh phế tích kia, thăm dò vào trong.

Mặc dù nơi đây đã đổ sụp, nhưng trận văn vẫn còn rất nhiều, có thể ngăn cản đám người tiến vào dò xét.

"Thiếu chủ vẫn còn chưa đi ra! Dù biết thiếu chủ rất mạnh, nhưng đã có rất nhiều giáo chủ đại giáo vẫn lạc trong mộ địa rồi...."

"Chẳng lẽ thiếu chủ đã xảy ra chuyện gì rồi?"

Các cường giả Trường Sinh Cố gia lộ ra vẻ lo lắng.

Thấy các đạo thống thế gia gia chủ vẫn lạc, bọn hắn nhíu chặt mày, lo lắng Cố Trường Ca gặp việc ngoài ý muốn.

Oanh!

Đúng lúc này, nơi xa bỗng nhiên truyền đến dị động, ai nấy đều nghe được âm thanh kia, tất cả mọi người đều đồng thời nhìn về một phía, vẻ mặt kinh ngạc.

Một hình bóng vọt ra từ trong địa cung đổ sụp, vẻ mặt bình tĩnh, nhanh chóng dịch bước tới phía bên này.

"Là Cố Trường Ca!"

Không ít thiên kiêu trẻ tuổi âm thầm lắc đầu, trong lòng có chút tiếc nuối.

Đối với bọn hắn, nếu như Cố Trường Ca cũng vẫn lạc cùng đám giáo chủ đại giáo ở trong thì quả là một chuyện tốt.

Loại cảm giác trên đầu luôn có ngọn núi lớn khó mà có hơn thật sự khiến bọn hắn không thở nổi, áp lực sâu sắc.

Đáng tiếc bọn hắn phải thất vọng rồi, nhìn bề ngoài thì Cố Trường Ca hoàn toàn không có gì đáng lo ngại cả.

Tuy sắc mặt đối phương hơi tái nhợt, áo bào lây dính không ít vết máu.

"Cố Trường Ca cũng bị thương, rốt cuộc trong đó đã xảy ra chuyện gì?"

Không ít cường giả thế hệ trước giật mình nhìn thương thế của Cố Trường Ca, bọn hắn không ngờ thực lực của đối phương mạnh như vậy mà cũng sẽ bị thương.

Có điều đã có rất nhiều giáo chủ đại giáo vẫn lạc ở trong, Cố Trường Ca bị thương cũng chuyện hết sức bình thường.

Hiện tại bọn hắn đều rất hiếu kì, rốt cuộc trong đó đã xảy ra chuyện gì?

Nguyệt Minh Không nhìn chăm chú vào Cố Trường Ca, nàng đi qua, hỏi thăm, "Ngươi không sao chứ?"

Mặc dù nàng biết Cố Trường Ca chắc chắn không sao đâu, chỉ là giả vờ bị thương lừa gạt mọi người, đây không phải là lần đầu tiên hắn làm chuyện như vậy.

Nhưng vào lúc này, nhất là ở trước mặt mọi người, tốt nhất là nàng vẫn nên phối hợp diễn với hắn một chút. Nếu nàng không tỏ ra quan tâm lo lắng thì rất dễ dàng bị người khác nhận ra sự bất thường.

"Thiếu chủ, ngài không sao chứ?"

Một đám cường giả Trường Sinh Cố gia cùng nhau xông tới, lo lắng hỏi.

Cố Trường Ca nhìn thoáng qua đám người kia, lắc đầu nói, "Ta không sao, chỉ là bị một chút vết thương nhẹ thôi, không đáng lo ngại."

Nghe vậy, lúc này tất cả người Cố gia mới yên lòng thở phào.

"Làm ngươi lo lắng." Hắn khẽ cười với Nguyệt Minh Không.

"Ngươi không sao thì tốt rồi."

Nguyệt Minh Không thanh lãnh liếc nhìn hắn một cái, sau đó lấy một chiếc khăn thêu sạch sẽ từ trong ống tay áo, nhẹ nhàng lau vết máu nơi khoé miệng Cố Trường Ca.

Giang Sở Sở vốn dĩ muốn tiến lên biểu lộ sự quan tâm của mình, nhưng sau khi nhìn thấy một màn này, vẻ mặt của nàng bỗng nhiên trì trệ, sau đó yên lặng đứng ở nguyên chỗ.

"Cố huynh thật là phúc khí, có được một vị hôn thê khéo hiểu lòng người như vậy."

Vương Tử Câm đột nhiên cảm thấy mình vừa bị cho ăn cơm chó, nhưng vẫn nhẹ nhàng cười nói.

Hết chương 1026.
Bạn cần đăng nhập để bình luận