Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 609: Đặc thù của Tuyệt Âm Thiên

Chương 609: Đặc thù của Tuyệt Âm Thiên

Khí tức trong Tuyệt Âm Thiên một mảnh đen kịt, lan tràn khắp thiên địa, khiến không gian nơi đây có vẻ hơi âm trầm.

Địa phương chiến đấu nơi xa truyền đến ba động, có sinh linh màu mắt đen kịt đang giao thủ với tu sĩ, ảnh hưởng vô cùng đáng sợ, sương mù ngập trời khiến cho khu vực xung cũng bị lan đến.

Vị sinh linh trẻ tuổi xuất thủ rất là siêu phàm, sức chiến đấu cực kì cường đại.

Nhưng cũng không ảnh hưởng đến hai người phía trước.

Bây giờ cảnh tượng như vậy ở trên Tuyệt Âm chiến trường kỳ thật không ít, rất nhiều trận chiến đang nổ ra.

Danh ngạch của thư viện Chân Tiên làm cho đông đảo thế hệ trẻ tuổi phát cuồng.

Phải biết cho dù là hạng người được thế hệ trẻ tuổi công nhận là Chí Cường Giả như Cố Trường Ca, Vương Tử Câm, cũng là cần đánh giết Tuyệt Âm sinh linh, mới có thể thu được điểm tích lũy, từ đó tiến vào thư viện Chân Tiên tu hành.

Cho nên việc này cũng không tồn tại gì mà đi cửa sau, dựa vào quan hệ.

Giờ đây chúng sinh bình đẳng, chỉ cần có điểm tích lũy, thì có thể tiến vào thư viện tu hành.

"Cố huynh đã nói như thế, vậy hai ta nên tạm thời tách ra.”

Trên đỉnh núi khô kiệt, đá quý mọc san sát nhau, dánh vẻ rất kỳ lạ.

Hai người đứng sóng vai, tựa như một đôi thần tiên bích nhân.

Vương Tử Câm một thân váy dài màu lam nhạt, tay đặt ở sau lưng, khí chất lung linh mà sạch sẽ, lộ ra hoàn mỹ không tỳ vết.

Không thể không nói, trên người nàng có cỗ khí tức đặc thù, hội tụ linh khí của thiên địa, toàn thân trên dưới cũng tràn ngập khí tức của tiên linh, tựa như tùy thời có thể mọc cánh bay đi.

Có đôi khi ngay cả Cố Trường Ca cũng không nhịn được sinh ra ý niệm muốn thôn phệ nàng.

Loại khí tức này, không chỉ là khí tức tiên linh đơn giản, trong cơ thể nàng còn có khí tức tiên đạo khác.

Cố Trường Ca suy đoán đó là bàn tay vàng của nàng, hoặc gọi là bạn của sinh vật.

Nhưng hắn cũng chỉ suy nghĩ một chút mà thôi, thủ đoạn của Vương Tử Câm so với những quái thai cổ đại kia còn khó hơn gấp mấy trăm lần.

Hơn nữa, Vương Tử Câm cũng không ảnh hưởng đến kế hoạch tiếp theo của hắn.

Cố Trường Ca tự cho là mình còn chưa đến mức phát rồ.

Mặc dù Vương Tử Câm có ý đồ với hắn, nhưng hắn không có ý gì với Vương Tử Câm đâu nha.

Bà cô này thèm muốn thân thể của hắn, còn muốn công lược hắn.

Cố Trường Ca ngược lại là muốn xem một chút cuối cùng là ai công lược ai.

Ngay lập tức, hắn không khỏi khẽ mỉm cười nói, "Tuyệt Âm chiến trường cũng không tính lớn, nói không chừng chúng ta sẽ chạm mặt nhau vào một ngày nào đó."

"Hơn nữa chuyện vừa rồi xin đa tạ. Nếu như lúc đó ngươi không nể mặt ta, đoán chừng không thể xuống đài được.”

Vương Tử Câm cũng không biết hắn thật lòng cảm tạ hay là chỉ nói qua loa.

Lúc này, nàng vẫn mỉm cười nói, “Cho dù Cố huynh thật sự cảm tạ, không bằng như này nhé, ngươi liền nợ ta một phần ân tình, sau này chỉ cần nhớ là được.”

Cố Trường Ca mỉm cười nói, “Được, vậy ta xin cáo từ trước.”

Thấy Cố Trường Ca nói như thế, bộ dạng đối với việc của Giang Sở Sở không hề quan tâm, Vương Tử Câm cũng không hỏi gì nữa.

Nàng chỉ là có chút hiếu kì vì sao thần sắc của Giang Sở Sở đối với Cố Trường Ca lại lạnh lùng đến thế.

Điều này khác xa so với Giang Sở Sở mà nàng quen biết.

Đều là con gái với nhau, đối với việc này nàng đương nhiên cảm nhận được.

Nhất là kiếp trước sau khi trải qua đủ loại chuyện cẩu huyết, nàng luôn cảm thấy vấn đề có chút hương vị giận hờn.

Nam tử như Cố Trường Ca, rất khó sẽ động tâm với nữ nhân, mặt ngoài thì ôn hòa chẳng qua là ngụy trang nội tâm lạnh lùng mà thôi.

Đương nhiên, nàng cũng không biết việc giữa Cố Trường Ca và Giang Sở Sở là như thế nào, truyền nhân của Nhân Tổ điện khoảng thời gian trước đi lại ở ngoại giới, thật ra chính là kẻ giả mạo mà Cố Trường Ca sắp xếp.

"Vậy chúng ta tạm thời tách ra đi” Vương Tử Câm mỉm cười đáp lại nói.

Cố Trường Ca gật đầu.

Sau đó, ông một chút, hắn phóng ra một bước, thân ảnh biến mất không thấy, chớp mắt liền xuất hiện ở bên ngoài mấy vạn dặm.

Cho dù là Vương Tử Câm lúc này cũng không có khả năng theo kịp tốc độ của hắn.

"Gia hỏa này thật là khiến người ta không nhìn thấu, vì sao hắn không động tâm với ta."

"Là mị lực của ta không đủ sao?"

Vương Tử Câm không khỏi vuốt mi tâm.

Làm người sống hai kiếp, vẫn là lần đầu tiên nàng có cảm giác động tâm.

Thế nhưng thái độ của Cố Trường Ca, khiến nàng cảm thấy Cố Trường Ca hình như không hứng thú với nữ nhân, giống như một lòng truy đuổi lực lượng tối cao.

Nhưng từ rất nhiều hành động của Cố Trường Ca lại không phải như vậy.

Hắn dễ như trở bàn tay liền gợi lên lòng tốt của Doanh Ngọc

"Tên này như anh trai mưa vậy."

"Được rồi, càng nghĩ càng đau đầu, ta cũng không tin trái tim của Cố Trường Ca sẽ sắt thép như thế"

Sau đó, Vương Tử Câm rời khỏi nơi này, nàng dự định tiến vào Tuyệt Âm chiến trường, nơi lúc đầu mà nàng rời khỏi.

Mà bây giờ, Giang Sở Sở hình như còn bị giam ở trong đó.

An nguy không rõ.

"Chủ nhân, khu vực này đã bị chúng ta chiếm cứ, trong đó Tuyệt Âm sinh linh đã bị quét sạch một lần, tu vi đại đa số đều là Hư Thần cảnh, có rất ít Chân Thần cảnh."

Một bên khác, sau khi Cố Trường Ca tách khỏi Vương Tử Câm, hắn liền đi tìm đám tùy tùng của chính mình.

Giờ phút này Dạ Hàn đang bẩm báo thu hoạch của bọn hắn sau khi tiến vào Tuyệt Âm chiến trường.

"Xem ra nơi chúng ta đang ở là bên ngoài, cường giả chân chính đều ở chỗ sâu."

Cố Trường Ca gật đầu, ánh mắt quét tới trong vạn dặm xung quanh, cũng không thấy tuổi trẻ trí tôn khác.

Dù sao có tên tuổi của hắn, những người kia trừ phi muốn đắc tội hắn, cũng không dám ở đây lâu.

Ngoài ra trên tay đám tùy tùng cũng có thi thể của Tuyệt Âm sinh linh, đợi sau khi rời khỏi đây, đến thư viện Chân Tiên đổi điểm tích lũy.

Một danh ngạch của thư viện Chân Tiên, cần rất nhiều điểm tích lũy, chỉ có sinh linh Hư Thần cảnh, hoàn toàn không đủ.

Nhưng Cố Trường Ca cũng không muốn những điểm tích lũy này, với hắn mà nói chỉ cần đến nơi sâu, tùy tiện giết một sinh linh Chuẩn Thánh cảnh là đủ rồi.

Mục đích hắn đến Tuyệt Âm chiến trường, còn không phải vì danh ngạch thư viện Chân Tiên gì đó à.

Cho nên tiếp theo hắn còn muốn bố trí một phen.

Còn rất nhiều việc phải làm, cũng không có thời gian lãng phí chém giết Tuyệt Âm sinh linh.

Hắn tặng khối ngọc bội kia cho Vương Tử Câm, kỳ thật trên đó hắn có lưu lại lạc ấn.

Vương Tử Câm đoán chừng cũng không phát giác được.

Cho nên Cố Trường Ca tính để nàng dò đường trước cho hắn, sau đó hắn nghĩ cách lẻn vào chỗ của Tuyệt Âm, xem đến lúc nào có thể tìm được chỗ hạch nhân của Tuyệt Âm.

Theo hắn biết, tồn tại của Tuyệt Âm Thiên, không thoát khỏi nơi lúc sinh ra hạch tâm.

Vô số năm qua, Tuyệt Âm Thiên bộc phát đều sẽ dính đến rất nhiều thế giới, lực lượng thôn phệ kia không lý giải nổi, đủ khiến cho tất cả kiêng kị.

Hết chương 609.
Bạn cần đăng nhập để bình luận