Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3922

Chương 3922Chương 3922
Răng rắc!!!
Chân thân khổng lồ của ác niệm Đại Thiên chi chủ ở vùng thiên ngoại vô tận kia bỗng nhiên nứt ra.
Đôi mắt khủng bố treo cao ở thế ngoại tựa như minh châu vỡ nát, hiện đây từng vết nứt đáng sợ.
Dưới sự trùng kích của sức mạnh khủng bố của dòng sông văn minh nó cũng có chút không chịu nổi, tâng tâng hắc ám bản nguyên tán loạn, đều bị cuốn vào trong đó, muốn bị nhét vào trong dòng sông.
"Vạn cổ tang thương, chúng sinh diệt sạch..."
Tuyệt Âm thiên quân lại quát khẽ.
Phong Thiên Phù Triệu lại lần nữa bạo phát hào quang cực kỳ sáng chói.
Mà khí tức dao động của bản thân hắn lại đang nhanh chóng suy giảm, chân hỏa vô hình không nhìn thấy bao phủ hắn.
Tuyệt Âm Thiên Quân bỏ ra cái giá cực lớn, pháp lực của một Hỗn Độn thiên địa kỷ nguyên, căn bản không phải sinh linh bên chư thế thương mang có thể tưởng tượng.
Chúng sinh mênh mông đều không thể hình dung cảnh tượng kia, phảng phất toàn bộ thiên địa từ đản sinh đến khô kiệt, vòng đi vòng lại, không biết bao nhiêu luân hồi, đều dung hội đến bên trong bộ Vạn Cổ Tang Thương Đồ này.
Bất kỳ đại đạo, vận mệnh, quy tắc, nhân quả, tạo hóa nào... đều bao quát ở trong đó.
Đây là lực lượng của mỗi một thế giới biến hóa, mỗi một sinh linh vũ trụ từ khi sinh ra đến già đi, đây là lực lượng của chúng sinh.
Đây là đại thế thiên địa, năm tháng tang thương, là tinh thân không cách nào lưu chuyển, thương hải tang điền, đấu chuyển tinh di, triều tịch dâng lên.
Vật chất hữu hình, vô hình, cũng chỉ là một góc trong bức họa này.
Một bức tranh không thể tưởng tượng nổi ở trên không trung của văn minh trường hà chậm rãi trải rộng ra, bao phủ tất cả.
Cuối cùng, vô cùng vô tận lưu quang không thể tưởng tượng nổi triệt để bao phủ nơi đó, vận mệnh, nhân quả, tuế nguyệt, cũng đều chỉ là một khe hở của lưu quang. Vạn cổ tang thương, văn minh cổ sử, vĩ lực của hai thứ này, căn bản không phải sinh linh có thể lý giải chống lại.
Âm ầmII!
Bây giờ vì thoát khỏi ác niệm của Đại Thiên Chi Chủ, hắn không thể không hoàn toàn hiến tế, cung cấp cho Phong Thiên Phù Triệu.
Trận chấn động khí tức quét qua toàn bộ chư thế Thương Mang này mới chậm rãi biến mất, chủ nhân của các siêu cấp vũ trụ các phương đều đang khẩn cấp chú ý tình huống trận vừa rồi, từng ánh mắt từ các nơi vũ trụ thời không nhìn qua.
Cho dù là đám người Lực Chủ cũng cảm thấy hai mắt đau nhói, bị cảnh tượng này làm cho chấn động thật sâu, khóe mắt chảy xuống vết máu.
Mấy canh giờ sau.
Không có sinh linh nào có thể nhìn trộm rõ ràng chuyện gì đã xảy ra.
"Khí tức của Tuyệt Âm thiên quân biến mất..."
"Tuyệt Âm thiên quân không biết vận dụng lực lượng gì, cuối cùng thoát khỏi ác niệm của Đại Thiên Chi Chủ, thoát khỏi Thương Mang bên này..."
Ngoài ra, bất kỳ quy tắc nào ở nơi đó đã hoàn toàn vỡ nát, là một mảnh khu vực chân không hư vô triệt để.
Rất nhiều tồn tại nói nhỏ, rất là rung động. Lực chủ, Câu chủ, Vong Tiên lão nhân trước tiên đi đến phiến chiến trường thiên ngoại kia, trong hư vô vẫn lưu lại từng đợt ba động khiến bọn họ cảm thấy tim đập nhanh, những lực lượng đó ít nhất cần mấy ngàn vạn năm thời gian mới có thể tiêu tán.
"Nơi đó vẫn bị sương đen bao phủ thật sâu, ác niệm của Đại Thiên chi chủ không biến mất, nhưng yếu hơn trước rất nhiều."
Khu vực trung tâm giao chiến, không có bất kỳ người nào dám đặt chân tới gần.
"Nhưng bản nguyên hắc ám vẫn tôn tại."
"Hắn hẳn là đã về tới Chân Thực Chi Địa."
Một mùi thơm thanh lãnh thanh nhã truyền đến, thân ảnh Ti chủ hiện lên.
Nàng là người đầu tiên đi vào chỗ sâu trong Cổ Tàng văn minh đã nhận ra dao động biến hóa truyền đến từ trong con đường ánh sáng thông thiên kia.
"Không khác lắm so với ta đoán, Tuyệt Âm Thiên Quân không làm gì được chuẩn bị của minh chủ lưu lại, cuối cùng cũng chỉ có thể bại lui trốn vê." Lực chủ gật đầu nói.
Tuyệt Âm Thiên Quân đúng là đã thoát khỏi bên này, hơn nữa khác với sự phô trương thanh thế lúc ban đầu giáng xuống, lúc chạy trốn thì xám xịt như con chó cụp đuôi.
Nhìn này làm mọi người thở phào một hơi, tảng đá treo cao trong lòng rốt cục cũng được thả xuống.
"Còn có một tin tức tốt, cũng không biết có phải Minh chủ sớm có an bài hay không.
"Trước khi Tuyệt Âm Thiên Quân thoát đi, đã làm trọng thương ác niệm của Đại Thiên Chi Chủ, ác ý kia biến mất thật sâu, có lẽ là đã về tới Ác Mộng Ma Vực."
"Chắc đây cũng là do Minh chủ an bài, không phải vậy thì một khi ác niệm của Đại Thiên chi chủ làm hại thương mang, không ai có thể ngăn cản."
Lúc này, Câu chủ cũng mở miệng nói.
Ác Mộng Ma vực, trên không trung mênh mông cuồn cuộn của Đại Thiên điện, vật chất hắc ám vô tận giống như thủy triều rút đi, cuối cùng về tới trong táng thế chi quan, lại lần nữa rủ xuống như ngân hà, khôi phục cảnh tượng bao la hùng vĩ trước đó.
"Khí tức của chủ thượng đã trở về."
Vô Nguyệt Đại Chủ Tế đứng yên trước đại điện, nhẹ giọng tự nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận