Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1189: Vô cùng cay đắng

Chương 1189: Vô cùng cay đắng

Trong sân, ánh trăng rực rỡ, tiếng gió xào xạc, bóng trúc đu đưa.

Rất nhiều rượu và thức ăn rơi xuống, ngay cả bàn đá cũng nổ tung thành mảnh vụn.

Bởi vì trong nháy mắt Tần Vô Nhai đã ngã xuống đất, không khống chế được khí tức của mình bộc lộ ra ngoài, dẫn đến xung quanh nổ tung, ngay cả hư không suýt chút nữa cũng đã sụp đổ.

Dù sao hắn cũng có tu vi Chuẩn Chí Tôn cảnh, cho dù người dính kịch độc, thì tu sĩ bình thường vẫn không thể đến gần.

Phun ra từng ngụm máu đen xen lẫn mảnh vỡ nội tạng.

Nhưng đau nhức vẫn chưa dừng lại, dường như muốn làm cho bên trong thân thể hóa thành mủ máu, có thể nói là kinh khủng và rất đáng sợ.

Khuôn mặt của Tần Vô Nhai không có chút máu, vội vàng bò dậy tại chỗ.

Hắn chịu đựng đau đớn, móc ra rất nhiều đan dược từ trong nhẫn trữ vật bỏ vào trong miệng.

Sau đó bắt đầu ngồi xếp bằng, định đẩy độc tính trong cơ thể hắn ra.

Hắn biết mình trúng độc.

Trong rượu và thức ăn trước mắt, ẩn chứa loại độc dược rất kinh khủng, ngay cả cường giả Chuẩn Chí Tôn cảnh, cũng khó có thể may mắn thoát khỏi.

“Sao ngươi lại làm như thế?”

Tần Vô Nhai một bên khử độc, một bên chịu đựng đau đớn, không dám tin nhìn Đường Uyển, giọng nói run rẩy.

Hắn biết bản thân bị trúng độc, vì chủ quan rằng Đường Uyển sẽ không hại hắn.

Tính cảnh giác lúc trước rèn luyện ở trong Cửu Thiên cũng không còn sót lại gì.

Cho nên hắn không cảm nhận được trong rượu và thức ăn đã bị Đường Uyển hạ độc.

Hắn không dám tin, vậy mà Đường Uyển sẽ hại hắn.

Hơn nữa còn là rượu và thức ăn đặc biệt làm cho hắn, hơn nửa đêm gọi hắn dậy.

Giờ phút này, trong lòng hắn rất đau đớn, bởi vì bị phản bội, thương tiếc, khổ sở, không thể tưởng tượng nổi.

Mặc dù bây giờ Đường Uyển còn chưa có khôi phục trí nhớ đời trước, nhưng khoảng thời gian qua, hắn vì nàng mà làm nhiều điều như vậy, chẳng lẽ nàng không thấy được sao?

Tần Vô Nhai không biết, vì sao Đường Uyển lại muốn hại hắn?

Giữa hai người, căn bản không có bất kỳ hận thù.

"Thật xin lỗi.”

“Nhưng ta không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể làm như vậy.”

Vẻ mặt của Đường Uyển, còn bình tĩnh hơn trong tưởng tượng của hắn.

Mà nàng chỉ nói một câu như vậy, rất lạnh lùng.

Thái độ của Đường Uyển, làm cho Tần Vô Nhai càng thêm đau đớn, đồng thời bắt đầu tuyệt vọng.

Vì sao nàng làm như vậy?

“Là ai đang uy hiếp ngươi? Có thể nói cho ta hay không?”

Trên người Tần Vô Nhai hiện lên ánh sáng, giống như tia lửa, vô cùng chói lóa, muốn làm bốc hơi độc tố.

Đây là một bộ môn đến từ Cửu Thiên bí pháp.

Nhưng hắn phát hiện độc tính rất kinh khủng, thậm chí đã thấm vào đến trong thần hồn.

Cho nên nói, nhất định là có người trong bóng tối chỉ thị, hoặc uy hiếp nàng, bức bách nàng làm ra chuyện như vậy.

Đường Uyển bình tĩnh nhìn hắn, không nói lời nào, chỉ đứng ở nơi đó.

Nàng không nghĩ tới thực lực của Tần Vô Nhai lại kinh khủng như vậy, sự đáng sợ của Táng Tiên Thủy thì không cần nói nhiều.

Nhưng Tần Vô Nhai lại kiên trì lâu như vậy, thậm chí khí sắc đều có chút bình thường trở lại.

Hắn không chỉ có bí thuật thần bí, thậm chí còn nắm giữ các loại thần đan hiếm thấy, làm dịu thương tích.

“Tần Vô Nhai, thật ra thì ta đã sớm biết thân phận của mình.”

"Cảm ơn những ân tình ngày qua của ngươi, nhưng giữa ta và ngươi, cuối cùng là không thể nào, ta không phải thê tử của ngươi, ở thế giới này, ta và ngươi không nên gặp nhau.”

Mà lúc Tần Vô Nhai đang đau lòng.

Đường Uyển lại bình tĩnh nói ra một thứ làm cho đầu hắn nổ ầm, chính là sự thật trống rỗng.

“Cái gì?”

Đôi mắt Tần Vô Nhai trợn to, không dám tin rằng Đường Uyển sẽ nói ra những lời như thế, nhất là nàng còn nói ra tên thật của hắn.

Điều kia làm cho hắn không thể không tiếp nhận được sự thật đó.

“Ngươi đã sớm biết, ngươi chính là thê tử kiếp trước của ta.”

Giọng của Tần Vô Nhai run rẩy.

Đây chẳng phải nói, mấy ngày qua, chẳng qua là Đường Uyển đang diễn kịch với hắn, hắn còn vô cùng ngu ngốc không nhận ra mà thôi.

Sau đó, gương mặt của Tần Vô Nhai bắt đầu vặn vẹo, rất dữ tợn, như hung thú đang bắt đầu nổi giận.

Hắn tuyệt đối không nghĩ tới buổi tối hôm nay, sẽ biết được sự thật to lớn như vậy, làm cho hắn thống khổ, làm hắn tuyệt vọng, càng làm cho hắn phẫn nộ và thù hận.

Đường Uyển bình tĩnh gật đầu, nhìn dáng vẻ bây giờ của Tần Vô Nhai, trong lòng mới vừa dâng lên một chút áy náy, lại tiêu tán.

Trong mắt của Tần Vô Nhai chẳng qua chỉ xem nàng là thê tử kiếp trước của hắn thôi, tất cả hành động đối đãi với nàng, cũng chỉ vì nguyên nhân đấy.

Điểm đó, nàng rất rõ ràng.

“Là ai ở sau lưng làm chủ tất cả?”

“Từ lúc mới bắt đầu ta đã bị người tính kế, tất cả hành động, thì ra ngươi đều biết cho nên mới có chuyện tối nay.”

Cho tới bây giờ, hắn đã nghĩ thông, ánh mắt mới trở nên lạnh như băng.

Đường Uyển biết rõ thân phận thật của nàng, lại vẫn đối đãi với hắn như vậy.

Điều này làm hắn vô cùng tức giận, lửa giận trong lòng, thật khó mà phát tiết ra ngoài.

Hơn nữa, cuối cùng thì Đường Uyển nàng làm sao biết được chuyện kia, nàng lại không có uống nước Luân Hồi hồ.

Không lẽ chính nàng tự thức tỉnh trí nhớ của kiếp trước?

“Ngươi sẽ biết sớm thôi. Đắc tội người không nên đắc tội, chính là do ngươi.”

Đường Uyển từ tốn nói, chỉ cần giải quyết hắn, chuyện của Đường gia, chắc sẽ được giải quyết dễ dàng.

“Ngươi thế mà lại hại ta.”

Tần Vô Nhai tức giận, khó mà bình tĩnh lại, không nhịn được phun ra máu đen lần nữa.

“Nói sai rồi, không phải là nàng.”

Mà ngay lúc này, ở ngoài viện, bỗng nhiên truyền tới tiếng cười nhạt.

Một bóng hình thon dài hiện ra từ trong hư không, Cố Trường Ca chủ động hiện thân, đi tới, tỏ ra rất hứng thú.

“Ngươi quả nhiên không để cho ta thất vọng.”

Cố Trường Ca tùy ý cười, sau đó không nhanh không chậm đi tới trước mặt Tần Vô Nhai đang rất khiếp sợ, khó có thể tin được.

“Ta không có làm sai ý của Trường Ca thiếu chủ.”

Đường Uyển rất sợ hãi Cố Trường Ca, nàng nghe vậy liền cúi đầu, coi như đây là lời giải thích với Tần Vô Nhai, đây là người làm chủ trong bóng tối

Hết chương 1189.
Bạn cần đăng nhập để bình luận