Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1209: Cố Trường Ca vẫn lạc?

Chương 1209: Cố Trường Ca vẫn lạc?

Liên quan tới trận chiến Đồ Ma đại hội lần này, có rất nhiều thế lực đạo thống, ý đồ lấy bí bảo hoàn nguyên tái tạo hoàn cảnh lúc ấy, nhưng đều thất bại.

Thiên cơ trong Thần Thành cực kỳ hỗn loạn, các loại trật tự quy tắc đều bị đánh gãy, khắp nơi sụp đổ.

Kể từ đó, chỉ có thể bằng vào những người đã bỏ chạy lúc ấy thuật lại trận chiến vừa rồi.

Rất nhiều người thế mới biết, hóa ra là trận nhãn xảy ra vấn đề, bởi vì Hồng Y Nữ Ma ý đồ xông ra khỏi pháp trận nên đa dẫn đến trận nhãn thiếu khuyết nhân thủ, đám người khó có thể tiếp tục duy trì trận pháp.

Nếu không cũng sẽ không tạo thành cảnh tượng thảm liệt như vậy.

Nói đến, đây chính là thất sách.

Trong lúc nhất thời, trong rất nhiều cổ thành ở thượng giới, đều có Tu Sĩ và sinh linh nghị luận việc này, cảm giác tim đập nhanh và lo lắng, cảm thấy Hồng Y Nữ Ma chưa chết.

Hơn nữa tung tích của nàng khó tìm, không biết đang ở nơi nào.

Vạn nhất nàng chợt phát hiện thân ra, đối với bọn hắn, chẳng phải là một lần tai nạn mang tính hủy diệt sao.

"Một cơ hội tốt bao nhiêu, đáng tiếc bị mất rồi."

"Nếu lại phái thêm một ít nhân thủ đi thủ trận nhãn, không chừng có thể tiêu diệt Hồng Y Nữ Ma."

Trong một toà thành cổ, ngồi vị trí gần bên cửa sổ, mấy Tu Sĩ trẻ tuổi đang trò chuyện.

Có nam có nữ, trẻ tuổi mà tinh thần phấn chấn, mặc phục sức thống nhất, rất hiển nhiên cùng đến từ đạo thống nào đó.

Lúc này, bọn hắn nghe nói chuyện đã xảy ra trong Thần Thành, trong lòng có chút kinh ngạc và cảm khái.

Loại chuyện này cách bọn hắn quá xa, lấy tu vi của bọn hắn, ngay cả tư cách ngắm nhìn cũng không có.

Tu vi của những Chí cường giả và lão quái vật kia đều là thâm bất khả trắc, sống ngàn vạn năm tuế nguyệt.

Nhưng những cường giả như vậy cũng chết thảm, bỏ mình trong đó.

"Nghe nói, trong số những người phụ trách trấn thủ trận nhãn ở Thần Thành lần này, có Phật Sơn và Trường Ca thiếu chủ."

"Bên phía Phật Sơn đã truyền đến tin tức, nói toàn bộ tăng nhân phái ra lần này đã ngã xuống, hồn đăng bị dập tắt."

"Mà Trường Ca thiếu chủ thì không biết tung tích, rất nhiều người hoài nghi hắn cũng gặp phải nguy nan, nhưng không biết là thật hay giả."

Mấy người nam nữ trẻ tuổi nhẹ giọng trò chuyện, ngay khi nhắc đến Cố Trường Ca thì trên mặt bọn hắn đồng thời xuất hiện kính sợ và ngưỡng vọng, nhưng trong những gì đã nói ra không khỏi có chút cảm thán và tiếc nuối.

Bởi vì bọn hắn cũng cảm thấy lần này Cố Trường Ca lành ít dữ nhiều.

Mặc dù thực lực của Cố Trường Ca rất mạnh, nhưng dù sao thì hắn vẫn là người trẻ tuổi, so sánh với những lão quái vật kia thì vẫn non nớt hơn rất nhiều.

Số tuổi còn chưa bằng số lẻ của người ta.

Cho nên đối với việc Cố Trường Ca lại tham gia vào trận Đồ Ma Đại Hội lần này, rất nhiều thế hệ trẻ tuổi vô cùng khâm phục.

Chuyện này không chỉ cần thực lực, còn cần đảm lượng trước nay chưa từng có.

Nhưng lần này, toàn bộ Thần Thành có bao nhiêu người lúc ấy phụ trách trấn thủ trận nhãn thoát ra, nghe nói càng dưới tình huống Bản Nguyên bị hao tổn giao thủ với Hồng Y Nữ Ma.

Một trận chiến này, theo bọn hắn nghĩ phần thắng sẽ có thể lớn bao nhiêu chứ, càng xa vời, chỉ có điều bên phía Trường Sinh Cố gia còn chưa truyền đến tin tức hồn đăng của Cố Trường Ca bị dập tắt, cho nên cũng không biết sinh tử của hắn.

Đương nhiên cũng có người suy đoán, Trường Sinh Cố gia giấu giếm tin tức này, khó có thể tiếp nhận việc này.

Dù sao thì trình độ kinh diễm của Cố Trường Ca có thể nói là chiếu sáng toàn bộ thời đại vàng son, trước giờ có những người từng kề vai sát cánh với hắn thì cảm thấy hết sức tiếc hận.

Tóm lại mỗi người nói một kiểu, rất nhiều thế lực đạo thống của thượng giới đều đang mật thiết chú ý việc này.

Cố Trường Ca không bỏ mình, chắc chắn sẽ thành tựu chí cao một đời này.

Tiên môn mở ra, tiên đạo chi thương tất có một chỗ của hắn!

"Không biết tung tích?"

"Có lẽ đã bỏ mình?"

Mà lúc mấy nam nữ trẻ tuổi này đang bàn luận.

Một bên khác, ngồi ở vị trí gần cầu thang.

Một nữ tử mặc áo trắng mang theo mũ rộng vành đang ngồi uống rượu một mình.

Nhưng bàn tay giấu trong ống tay áo lại hơi nhẹ run lên.

Khuôn mặt của nữ tử áo trắng đẹp như tranh vẽ, ngũ quan thanh lệ tuyệt mỹ, con mắt đẹp như bảo thạch, mái tóc mềm mại, gương mặt xinh đẹp trắng muốt, lấp lóe động lòng người.

Khi nói chuyện, tâm thần của nàng có chút bất an, lông mày nhíu lại thật chặt.

"Ngươi không nên xem thường thủ đoạn của tên đó, cho dù người khác chết hết tì hắn cũng sẽ không có bất cứ chuyện gì."

"Ngươi ở cùng hắn lâu như vậy, ngay cả chút chuyện này cũng không hiểu sao?"

Lúc này, trong đầu nữ tử áo trắng lại vang lên một âm thanh khác, hình như rất không tin, có chút khinh thường.

"Ta chỉ là đột nhiên cảm thấy, chuyện này hơi cổ quái."

"Vậy bây giờ chúng ta còn đi tìm Hồng Y Nữ Ma nữa không?"

Nữ tử áo trắng nhẹ nhàng lắc đầu, hỏi như thế.

"Trước mắt chúng ta không biết tung tích Hồng Y Nữ Ma, nếu đã như vậy, trước hết mặc kệ đi. Lúc trước, khi ta rơi xuống Táng Ma Uyên đã nhận ân tình của nàng, đạt được Ma Công cấm kỵ, nói đến ta đã thiếu nàng một món nợ ân tình."

"Nếu nàng gặp nguy hiểm, chúng ta phải nghĩ biện pháp giúp một tay, hơn nữa ta luôn cảm thấy Ma Công cấm kỵ thiếu chút gì đó."

"Nếu có cơ hội, ta phải tìm nàng hỏi một chút."

Trong đầu nữ tử áo trắng vang lên một âm thanh khác, giải thích như thế.

"Vậy ta đến hỗn loạn tinh vực, tìm muội muội ta trước, đổi lại thân phận của hai ta."

"Chuyện bên phía Cơ gia cũng phải xử lý một chút."

Nữ tử áo trắng chính là Tô Thanh Ca, nghe vậy nhẹ gật đầu, sau đó đứng dậy rời khỏi trà lâu.

Hết chương 1209.
Bạn cần đăng nhập để bình luận