Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1895: Bị người ta tính kế

Chương 1895: Bị người ta tính kế

Các phương đạo thống như Thiên Hoàng Sơn, Tử Tiêu Cốc cũng cảm thấy vô cùng lo lắng.

Chắc chắn dưới hoàn cảnh thiên địa như hiện nay, ai có được lực lượng Tiên cảnh thì sẽ trở nên vô địch và có thể càn quét toàn bộ thượng giới.

Cho dù là bọn hắn dốc hết sức lực cũng khó mà chống lại.

Mà ngay lúc cả thượng giới đều bị chấn động và sôi trào vì tin tức này thì một tin khác lại nhanh chóng được Cố Trường Ca công bố.

Tồn tại truyền kỳ của thời kỳ Tiên Cổ, Luân Hồi cổ thiên tôn chưa chết và vẫn còn tại thế, Cố Trường Ca có cách để nhờ hắn giải quyết tai họa Tuyệt Âm Thiên lần này.

Tin tức này vừa truyền ra lại khiến nơi đầu sóng ngọn gió tiếp tục dậy sóng, làm người ta kinh ngạc đến đỉnh điểm.

Lúc này nhiều người mới kịp phản ứng lại, hóa ra Cố Trường Ca chính là truyền nhân của Luân Hồi cổ thiên tôn.

Nói cách khác, vị sư tôn kia của hắn vẫn đang tồn tại trên thế gian, trường tồn suốt bao tuế nguyệt từ thời kỳ Tiên Cổ cho đến tận bây giờ.

Bàn về tu vi, tại thời kỳ Tiên Cổ, Luân Hồi cổ thiên tôn chính là tồn tại vượt qua Tiên cảnh, không có cách nào suy đoán được.

Sự tích lan truyền về hắn vẫn còn được lưu truyền ở các nơi trong thượng giới đến tận bây giờ.

Vị này có thể coi như một kỷ nguyên hoá thạch, vậy mà giờ hắn vẫn còn sống ư?

Nếu Cố Trường Ca nói đúng thì chắc chắn lần này, Luân Hồi cổ thiên tôn chính là mấu chốt duy nhất có thể giải quyết tai họa Tuyệt Âm Thiên.

Sau khi suy nghĩ kỹ càng thì cả thượng giới lập tức trở nên sôi sục, từ tu sĩ bình thường đến tồn tại cổ lão đều chăm chú vào việc này, muốn biết rốt cuộc đây là thật hay giả.

Mà hiện giờ Cố Trường Ca cũng không cần thiết phải giấu diếm mọi người cho nên tin tức này của hắn phải có tám chín phần là sự thật.

“Luân Hồi cổ thiên tôn… Sao hắn có thể sống lâu như vậy?”

“Chẳng lẽ hắn nghiên cứu Luân Hồi chi áo nên có thể nắm rõ được lực lượng thời gian…”

“Quả thật là lực lượng thời gian khiến người khác thèm thuồng, không cần biết Luân Hồi cổ thiên tôn đã tồn tại từ khi nào nhưng hắn nhất định phải tuân thủ quy tắc đương thời.”

Tại chỗ sâu trong tộc địa của rất nhiều bất hủ đạo thống đều có lực lượng khung bố ngủ say, giống như sa mạc Gobi cuộn trào lên trời, xuyên qua bốn bề tinh vực làm kinh động vô số sinh linh.

“Không cần nghĩ nhiều cũng biết sư tôn lợi hại như thế nào, chắc chắc hôm nay sẽ có rất người đến đây bái kiến.”

“Thường nghe câu thiên hạ người nào không biết quân, uy tín mà sư tôn để lại cho đến tận bây giờ vẫn tạo ra sức ảnh hưởng khó có thể phai mờ.”

“Chúng ta chỉ cần ngồi đợi tất cả bất hủ đạo thống và vô thượng đại giáo tới bái lạy là được.”

Sau khi từ biệt Giang Sở Sở, Cố Trường Ca đã trở về Trường Sinh Cố gia, đồng thời trên đường đi còn truyền ra ngoài hai tin tức gây chấn động thượng giới nhưng lại không hề thông báo trước với Luân Hồi cổ thiên tôn.

Bây giờ thấy sắc mặt Luân Hồi cổ thiên tôn có phần khó coi thì hắn bèn cười nhạt một tiếng, tựa như đang giải thích.

Hiển nhiên Luân Hồi cổ thiên tôn không nghĩ rằng Cố Trường Ca sẽ vô lại như vậy, trực tiếp tiền trảm hậu tấu, không hề hỏi qua ý kiến hắn mà đã vạch trần sự tồn tại của hắn.

Đương nhiên, Luân Hồi cổ thiên tôn đã sớm dự liệu trước rằng sẽ có một ngày như vậy xảy ra.

Tuy nhiên hắn không muốn bản thân bị động như vậy, thậm chí hắn giống như một công cụ của Cố Trường Ca.

"Vì sao trước đây đồ nhi không nói trước một tiếng với vi sư?"

Chỉ là vốn dĩ Luân Hồi cổ thiên tôn không phải là người bình thường, không để lộ hỉ nộ. Cho dù trong lòng vô cùng thâm trầm nhưng hắn vẫn khôi phục lại sắc mặt rất nhanh, lúc cười hỏi mang theo vài phần hiền lành.

"Đồ nhi nghĩ rằng việc này sẽ ảnh hưởng đến thế cục của cả thế giới, dù sớm hay muộn thì tung tích của sư tôn cũng sẽ bại lộ tại thế gian, vì vậy đồ nhi mới nghĩ nên công bố sớm một chút."

Nghe vậy, Cố Trường Ca cũng mỉm cười đáp lại.

Đương nhiên hắn biết rõ, trong thâm tâm của Luân Hồi cổ thiên tôn chắc chắn đang vô cùng khó chịu nhưng ở địa bàn của Trường Sinh Cố gia, hắn chỉ có thể thành thật nuốt sự tức giận này vào.

Huống chi trong khoảng thời gian này, chắc chắn Luân Hồi cổ thiên tôn đã nghiên cứu và lĩnh hội đầy đủ phù văn thần bí của ba miệng Khởi Nguyên tổ tỉnh trong Tuyệt Âm Thiên.

Chắc chắn Luân Hồi cổ thiên tôn đã nhận ra một vài thủ đoạn nhỏ của hắn, bởi thế nên chắc chắn Luân Hồi cổ thiên tôn rất muốn biết rõ bí mật mà hắn cất giấu, hơn nữa còn muốn chiếm làm của riêng.

Cho nên vào thời điểm này, cho dù trong lòng Luân Hồi cổ thiên tôn có bất mãn bao nhiêu nhưng cũng chỉ có thể nén giận vào lòng, vờ như không có chuyện gì.

Ngay từ đầu, kỳ thật khi Cố Trường Ca cố ý để lại sơ hở bên trong những phù văn kia cũng là để tính kế Luân Hồi Cổ thiên tôn.

Bao gồm cả việc Cố Trường Ca dẫn Luân Hồi cổ thiên tôn tiến vào Trường Sinh Cố gia, để hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ, không dám có ý nghĩ làm loạn cũng nằm trong kế hoạch của Cố Trường Ca.

Luân Hồi Cổ thiên tôn cảm thấy kiêng kỵ thực lực và nội tình của hắn cho nên hắn mới lấy thế lực gia tộc ra để uy hiếp!

Như vậy thì Luân Hồi Cổ thiên tôn tất sẽ khinh thường mình, từ đó trong đầu sẽ sinh ra ý nghĩ động thủ với chính mình.

Sau đó, Luân Hồi Cổ thiên tôn sẽ muốn tự mình dẫn dắt gia tộc, thậm chí có khả năng sẽ đi tới một cổ lão vũ trụ nào đó nằm ngoài thượng giới cũng không chừng.

"Đồ nhi thay vi sư suy nghĩ như thế, thật là khiến vi sư vui mừng."

Nghe Cố Trường Ca giải thích như vậy, sắc mặt Luân Hồi Cổ Thiên Tôn có chút cứng lại nhưng rất nhanh liền khôi phục như thường, có vẻ cực kì vui mừng nói.

Giờ phút này chỉ có hắn mới biết rõ, hắn muốn dùng một tay chụp chết tên đồ đệ tiện nghi Cố Trường Ca này đến cỡ nào.

Luân Hồi Cổ thiên tôn hắn từng hô mưa gọi gió trong rất nhiều kỷ nguyên ở thượng giới, khi xưa ở Tiên Cổ kỷ nguyên, hắn nổi tiếng là thế lực bá chủ, không người không sợ, không ai không kính phục.

Bây giờ hắn lại suy bại tới mức bị người khác tính kế, đến nỗi bị xem như công cụ của kẻ khác? Giờ khắc này, Luân Hồi Cổ Thiên Tôn chỉ có thể tự nhủ trong lòng là phải nhẫn nại, không nhịn chuyện nhỏ sẽ hỏng chuyện lớn.

Trên người Cố Trường Ca có rất nhiều bí mật, khiến hắn cảm thấy vô cùng hứng thú.

Hết chương 1895.
Bạn cần đăng nhập để bình luận