Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2191: Tốt nhất đừng nên nhúng tay vào thì hơn

Chương 2191: Tốt nhất đừng nên nhúng tay vào thì hơn

Đi theo phía sau Ngao Địch Tiên Vương còn có vài chân tiên, vài nam nữ thoạt nhìn còn rất trẻ.

“Đó là Ngao Linh công chúa, nghe nói là thiên kiêu xuất sắc trong nhóm đồng trang lứa ở Đông Tiên vực, có được tư cách Tiên Vương chi tư. Không nghĩ tới Ngao Địch Tiên Vương thế mà lại dẫn theo hậu nhân này.”

“Ta còn tưởng rằng hắn sẽ giống như các thế lực còn lại, để hậu nhân rời đi.”

Rất nhiều khách nhìn ra phía sau Ngao Địch Tiên Vương, một thiếu nữ thoạt nhìn linh hoạt tinh nghịch, long giác linh động óng ánh động lòng người.

Trên mặt nàng mang theo nụ cười, nàng mặc váy dài lưu tiên màu lam nhạt, dáng vẻ tươi tắn tạo nên một khung cảnh cực kỳ đối lập đối với vẻ nghiêm túc nặng nề của mọi người xung quanh.

Chẳng qua vài tộc nhân bên người nàng đều bảo vệ nàng, nghiễm nhiên đi theo sau Ngao Địch Tiên Vương, không rời ba bước.

Rất nhiều người đều nhìn ra tầm quan trọng của nàng, bằng không cũng không có khả năng được Ngao tộc bảo vệ như vậy.

“Hiện giờ Nguyệt vương đang ở nơi nào?”

Ngoại hình của Ngao Địch Tiên Vương là nam tử trung niên, không giận mà tự uy, con ngươi híp lại, dường như có vũ trụ sao trời đang diễn hoá ở bên trong.

Hắn mở miệng dò hỏi rất nhiều hạ nhân của Nguyệt vương phủ, vẻ mặt ẩn chứa vài phần phẫn nộ.

Thân là Tiên Vương, hắn đích thân tới nơi đây, Nguyệt vương thế nhưng không tự mình tới đón tiếp mà lại để mấy hạ nhân đứng chờ ở cửa, thậm chí ngay cả bóng dáng chân tiên cũng không nhìn thấy.

“Ngao Địch Tiên Vương bớt giận.”

Lúc này, một bóng người đã đi tới, người nọ mặc chiến giáp màu bạc, khuôn mặt trẻ tuổi anh tuấn, đúng là Chuẩn Tiên Vương Bạch Xuyên.

Hắn chắp tay, sau đó dùng ánh mắt ý bảo Ngao Địch Tiên Vương đi qua bên kia với hắn.

Rất hiển nhiên hắn và Ngao Địch Tiên Vương là người quen cũ, quan hệ cũng không bình thường.

“Bạch Xuyên...”

Nhìn thấy Bạch Xuyên hiện thân, Ngao Địch Tiên Vương khẽ gật đầu, phẫn nộ trên mặt cũng tiêu tán không ít, sau đó cũng không quan tâm tới nhiều hạ nhân của Nguyệt vương phủ đang nơm nớp lo sợ, theo Bạch Xuyên đi qua một bên.

Rất nhiều khách khứa nhìn thấy một màn này thì lại hoang mang trong lòng, luôn có cảm giác dường như hôm nay sẽ xảy ra đại sự gì đó.

Chuẩn Tiên Vương Bạch Xuyên biến mất mấy ngày, đúng hôm nay mới hiện thân, trước đó rất nhiều người còn tưởng rằng hắn đã rời khỏi Nam Tiên vực.

“Xem ra đúng như lời ngươi nói, hiện giờ Nguyệt vương đang bị khống chế.”

Ngao Địch Tiên Vương và Bạch Xuyên cùng nhau nói chuyện, không gian bên cạnh hai người mơ hồ, người ngoài căn bản không thể thấy rõ nơi này. Hơn nữa bọn hắn đều dùng tinh thần để nói chuyện, cũng không lo lắng bị những người còn lại nhìn lén phát hiện.

“Ta trở lại Nguyệt vương phủ mấy ngày, nhưng mà cũng chỉ thấy mặt này của Nguyệt vương, động phủ mà ngày thường nàng tu hành ở gần đây, không ai có thể tới gần, cho dù là ta cũng không được.”

Bạch Xuyên lắc đầu, trên mặt vốn dĩ lạnh lùng cũng lộ ra chút nghi ngờ và không tin.

Quan hệ của hắn và Ngao Địch Tiên Vương thân thiết, khi rèn luyện ở Đông Tiên vực đã kết bạn với Ngao Địch Tiên Vương, thậm chí còn lén gọi nhau là huynh đệ.

“Ta thấy ngươi không cần quá lo lắng cho an nguy của Nguyệt vương, xem xét tình thế hiện giờ của Tiên vực, người kia hẳn là có mục đích khác, không có khả năng sẽ hủy diệt Tiên vực dễ dàng như vậy.”

Ngao Địch Tiên Vương biết được Bạch Xuyên có tình cảm với Nguyệt vương, lúc này cũng chỉ trấn an nói.

“Tuy nói như thế nhưng ta còn lo lắng hắn sử dụng thủ đoạn gì đó để khống chế Nguyệt vương bệ hạ...”

“Cho nên ta mới cầu xin lão ca ngươi tới giúp ta, trong buổi yến hội này, lấy Cửu Huyền Thần Giám nhìn lén thật hư.”

Bạch Xuyên than một tiếng, lời nói khó tránh khỏi có chút lo lắng.

Mà Cửu Huyền Thần Giám trong miệng hắn chính là một món chí bảo của Đông Tiên vực, có được huyền diệu vô tận, niên đại cổ lão đến mức không thể nghiên cứu.

Nghe nói là được mang tới từ ngoại vực, từng bị một Tiên Vương chấp chưởng.

Món chỉ bảo kia có thể chiếu xuyên thính mị kiều miễn, thông hiểu tương lai hư vô, về sau lưu lạc tới trong tay Hải tộc. Hiện giờ món chí bảo này đang ở trong tay Ngao Địch Tiên Vương.

Cho nên Bạch Xuyên dự định ở trong buổi yến hội này để Ngao Địch Tiên Vương giúp hắn dùng Cửu Huyền Thần Giám điều tra trạng thái hiện giờ của Cố Trường Ca xem như thế nào.

Ngao Địch Tiên Vương nghe vậy thì hơi trầm mặc, sau đó mới gật đầu nói.

“Ngươi yên tâm, ta sẽ nghĩ cách giúp ngươi.”

“Hiện tại cũng không phải lúc để nói chuyện, có chuyện gì ngày sau chúng ta bàn lại.”

Hiện giờ trong Nguyệt vương phủ sinh linh đông đảo, hắn lo lắng bị các Tiên Vương còn lại nhìn ra điểm khác thường. Bạch Xuyên gật đầu, sau đó hai người tách ra, không nói chuyện với nhau nữa.

Đương nhiên là hắn không dám ra tay với Cố Trường Ca, nhưng lại tính toán xuống tay từ chỗ khác, hắn muốn cứu Nguyệt vương thoát khỏi biển lửa.

“Loại chuyện này vẫn nên đừng nhúng tay vào thì hơn.”

“Ngươi cũng đừng quên, lần này chúng ta đến đây chỉ để xem kịch.”

Sau khi Ngao Địch Tiên Vương và Bạch Xuyên tách ra, hắn cũng không theo những người khách còn lại đi vào chỗ sâu trong rừng tiên trước, mà tìm thấy thiếu nữ mặc váy lưu tiên màu lam đang ở bên cạnh đầm sâu nhàn nhãn dạo quanh.

Khóe miệng nàng mang theo ý cười, thoạt nhìn rất hoạt bát, bàn tay đẹp nhỏ nhắn trắng nõn như ngọc đặt ở sau lưng, dường như tâm trạng rất tốt.

Đó chính là thiên chi kiêu nữ Ngao Linh có được Tiên Vương chi tư của Ngao tộc.

Nơi này không có người ngoài, ở trước mặt người này thái độ của Ngao Địch Tiên Vương thậm chí có vẻ hơi tôn kính, hành lễ như thể hậu bối.

Hết chương 2191.
Bạn cần đăng nhập để bình luận