Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 125: Tài nguyên tu luyện

Chương 125: Tài nguyên tu luyện

Dựa theo trí nhớ lúc trước.

Doãn Mi là đệ tử thần bí nhất trong số ngũ đại trân truyền trong truyền thuyết, bình thường có rất ít đệ tử nhìn thấy nàng.

Mấy năm trước, trong một bí cảnh tu luyện của Đạo Thiên Tiên Cung, nàng gặp được Cố Trường Ca trong hang đá.

Lúc đó nàng còn nhìn thấy Cố Trường Ca đang dùng Thôn Tiên Ma công để cắn nuốt bổn nguyên của tu sĩ khác.

Nhìn thấy cảnh tượng này khiến nàng vô cùng sợ hãi.

Không nghĩ tới Cố Trường Ca có tư chất thiên tư như vậy mà lại ngấm ngầm luyện loại ma công cấm kỵ kia.

Lúc đó giữa hai người diễn ra một trận đại chiến, thực lực của Doãn Mi cường đại, thủ đoạn bảo vệ tính mạng cũng rất nhiều.

Nếu Cố Trường Ca không dùng tới Thôn Tiên Ma công mà muốn đánh bại nàng không khó nhưng muốn giết nàng lại không dễ.

Cho nên hắn sử dụng thủ đoạn cuối cùng, tu vi thật sự bại lộ, khiến Doãn Mi hoàn toàn tuyệt vọng.

Nàng không muốn chết cho nên lựa chọn thuần phục Cố Trường Ca.

Nhưng Cố Trường Ca không tin nàng, cho nên hạ Tâm Ma cổ phối hợp đại đạo ma bình để khống chế nàng.

Tâm Ma cổ mỗi năm sẽ phát tác một lần, nhất định phải có giải dược của hắn mới có thể giải được, nếu không trái tim sẽ chịu sự gặm nhấm đến đau khổ.

Còn về việc gieo đại đạo bảo bình, cũng là thêm một tầng đề phòng mà thôi.

Hiện nay trên tay Cố Trường Ca đã không còn Tâm Ma cổ rồi, thứ đó cần rất nhiều thứ mới luyện thành được, quá trình luyện chế cũng vô cùng phức tạp.

Cho nên hắn đang suy nghĩ về sau phải bảo Lâm Thu Hàn giúp hắn luyện chế mới được.

Đương nhiên công đoạn quan trọng nhất vẫn phải do hắn làm, dù sao cũng dính dáng đến ma công.

"Thu thập thế nào rồi?"

Lúc này tâm tư thu hồi, Cố Trường Ca buông cái đuôi vĩ hồ trong tay ra, lãnh đạm hỏi.

Cái cảm giác khi sờ sờ đuôi hồ ly này khiến hắn có cảm giác như sờ sờ mấy con mèo ở kiếp trước.

Đương nhiên, cũng chỉ có hắn mới dám xem đuôi hồ ly như lông mèo mà vuốt.

Người bình thường mà đụng tới đuôi của các nàng, các nàng nhất định sẽ lột da, chặt tay họ.

"Khởi bẩm chủ nhân, nửa năm qua đã thu thập được không ít thiên tài có thể chất đặc thù, thân phận bối cảnh cũng không có vấn đề gì, bây giờ đang giam giữ trong địa lao."

"Hơn nữa còn có không ít các loại cổ thi cường đại bị đào lên, vẫn được bảo tồn tinh túy như trước, cũng giữ lại cho chủ nhân." Doãn Mi nghe vậy đáp, cũng không dám hỏi nhiều.

Đối với Cố Trường Ca, nàng biết được nhiều hơn người khác, cho nên cũng sợ hãi hơn gấp nhiều lần.

Hơn nữa nàng cũng biết, sở dĩ Cố Trường Ca giữ nàng lại là bởi vì phần lớn thương nghiệp của cửu vĩ thiên hồ nhất tộc trải dài khắp nơi.

Không những có thể giúp hắn thăm dò tin tức, hơn nữa còn có thể giúp hắn thu thập tài nguyên tu luyện.

Không sai chính là tài nguyên tu luyện.

Số tài nguyên tu luyện này dĩ nhiên chính là các loại thể chất bổn nguyên mà Thôn Tiên ma công của Cố Trường Ca muốn.

Số lượng tu sĩ và sinh linh ở thượng giới quả thực khó có thể đếm hết, thiên tài sở hữu thể chất bổn nguyên đặc thù cũng là nhiều vô số kể.

Thôn Tiên Ma công của Cố Trường Ca có thể đột phá đến bán bộ thiên thần cảnh cũng có thể nói là do công lao rất lớn của Doãn Mi.

Cũng coi như tâm phúc của hắn.

Nhưng thành thật mà nói, cũng không được tính như vậy, dù sao nàng thuần phục hắn cũng là do sợ hãi.

"Làm tốt lắm."

Cố Trường Ca khen nàng một câu.

Sau đó hắn bước về phía địa lao bên dưới cung điện.

Có khoản tài nguyên này, không còn bao lâu nữa tu vi chân chính của hắn có thể đột phá đến Thiên Thần cảnh.

Đương nhiên ở trước mặt mọi người hắn vẫn phải dùng tu vi đạo thiên tiên điển để che dấu.

Bên trong chỗ sâu nhất của Đạo Thiên Tiên Cung.

Một đỉnh núi cô độc lơ lửng trong hư không, chiều cao có hơn mười trượng, tiên hoa trổ nhụy, thánh thú lui tới, rõ ràng là một nơi tốt lành yên hòa.

Một vị lão giả mặt mũi hiền lành, áo trắng nhẹ bay, tiên phong đạo cốt, đang ở trên đỉnh núi cô độc đó thả cần câu.

Đôi mắt của vị lão giả đó thâm thúy vô lường, giống như vòm trời trên cao có thể chiếu rọi vạn cổ.

Người này, chính là đại trưởng lão của Đạo Thiên Tiên cung, một nhân vật cổ xưa không biết đã sống qua bao nhiêu năm.

Ở bên cạnh hắn là một thiếu nữ mặc áo xanh, vẻ mặt hoang mang xen lẫn tò mò.

Phía dưới mây bay cuồn cuộn, đại trưởng lão lại dùng một lưỡi câu thẳng, không biết là muốn câu cái gì.

"Đại trưởng lão, ngài muốn câu gì vậy a?" Cố Tiên Nhi không khỏi tò mò hỏi.

Nàng tới là để bái nhập vào Đạo Thiên Tiên Cung, đại trưởng lão quả thật cũng nói muốn thu nàng làm đồ đệ.

Chỉ có điều trước đó, còn muốn nàng hoàn thành một việc.

"Đương nhiên là câu một người." đại trưởng lão vui tươi hớn hở nói.

Nghe nói thế, Cố Tiên Nhi không khỏi âm thầm bĩu môi, cách nói thần thần bí bí như vậy nàng đã nghe quen rồi.

"Ngươi tới đây với mong muốn chiến thắng vị ca ca kia của ngươi, thu hồi mọi thứ của ngươi a!?" bỗng nhiên, đại trưởng lão hỏi, một đôi mắt như đã hiểu rõ hết thảy.

"Ta đã có đạo cốt mới, không cần lấy lại gì cả."

Cố Tiên Nhi nghe vậy trầm mặc trong khoảnh khắc, kiên định nói:"Nhưng ta nhất định sẽ đòi lại công đạo và thống khổ những năm gần đây, cũng sẽ bắt hắn trả giá cho mối thù năm đó."

"Tốt. Tuổi còn nhỏ đã có cốt khí như vậy! Không hổ là đệ tử mà lão quái nhìn trúng."

Đại trưởng lão vẫn cười ha hả nói:"Ma tính của Cố Trường Ca quá sâu, vừa vào cửa sơn môn ta đã nhận ra được, muốn lấy đạo cốt để che dấu ma ý, loại chuyện như vậy cũng nhọc lòng Cố gia nghĩ ra để đối phó..."

"Vị trí truyền nhân của Đạo Thiên Tiên cung không thể giao cho hắn."

"Tiên Nhi, muốn ta nhận ngươi làm đồ đệ, có thể, nhưng trước tiên ngươi phải chứng minh cho ta thấy, ngươi có thể vượt qua Cố Trường Ca."

Nghe vậy, bàn tay nhỏ của Cố Tiên Nhi siết chặt, hỏi:"Đại trưởng lão muốn ta chứng minh như thế nào?"

"Đạo Thiên Lộ, vượt qua được kỷ lục trước đây của Cố Trường Ca thì tính, ngươi làm được không?" đại trưởng lão mang theo ý cười nói.

Cố Tiên Nhi sửng sốt, nàng biết Đạo Thiên Lộ của Đạo Thiên Tiên cung, có người nói đây là một trong những đạo lộ khó đi nhất trên thượng giới, cực kỳ thần bí.

Đối với những thiên kiêu bái nhập vào Đạo Thiên Tiên cung mà nói, có thể bước thêm một bước trên đạo lộ này đều đáng giá để mở tiệc ăn mừng, bởi điều này chứng minh cho thiên tư được thừa nhận, đủ để nổi danh khắp nơi.

"Ta làm được."

Nghĩ tới đây, vẻ mặt Cố Tiên Nhi lộ ra vẻ kiên quyết.

Đại trưởng lão cười nói:"Tự tin như vậy? Có thể nói năm đó Cố Trường Ca vượt trên tất cả đám người cùng thế hệ tạo nên kỷ lục đầu tiên trong gần mười vạn năm trở lại đây của Đạo Thiên Tiên cung."

"Di, có người mắc câu!"

Nói xong, hắn kéo cần câu lên, trong đám mây mù lượn quanh, một người toàn thân rực rỡ, chân long kim sắc hào quang lẫm liệt bỗng phá mây mà ra.

"Gặp qua đại trưởng lão!"

Kim sắc chân long rơi xuống đất, hóa thành một nam tử uy vũ anh tuấn, chính là một đệ tử trân truyền khác của Đạo Thiên Tiên cung, Sở Vô Cực.

Hết chương 125.
Bạn cần đăng nhập để bình luận