Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1095: Tới cửa Sinh Môn

Chương 1095: Tới cửa Sinh Môn

"Nơi đây thật ra đang che giấu cái gì? Xem ra chuyện khí vận Yêu Giới thay đổi và Lục Đế biến mất là có liên quan với nhau, những năm gần đây bọn họ vẫn luôn che giấu tai mắt người khác, những thứ truyền ra ngoài cũng không phải là tin tức thật sự."

Lông mày của Khương Lạc Thần nhíu chặt, trong đôi mắt, cũng có hào quang chảy xuôi, dùng thủ đoạn của Thái Hư thần tộc dò xét nơi đây.

"Công chúa, ta cảm thấy chúng ta có thể tìm kiếm lần lượt một lần, ta không tin còn tìm không thấy vị trí thần bí kia."

Sau lưng của Khương Lạc Thần, một vị cường giả Thái Hư thần tộc mở miệng, cảm thấy dãy núi cổ xưa mênh mông kia, cũng không thể ngăn cản bọn họ.

Khương Lạc Thần nhàn nhạt nói, "Nếu đơn giản như vậy, Cố Trường Ca đã sớm động thủ, làm sao có thể còn chờ tới bây giờ."

Nghe vậy, Cố Trường Ca thu hồi ánh mắt, nhìn nàng một cái nói, " Qủa thật không có đơn giản như vậy, đáng tiếc không có bắt theo tên gia hỏa gọi là Giang Thần kia, nếu không có hắn ở đây, cũng thuận tiện hơn rất nhiều."

Hắn ngược lại đang nói thật, với năng lực hiện tại của hắn, nhiều lắm là nhận ra được nơi đây không giống bình thường.

Mỗi một tấc đất nơi này, đều bày ra Thần Linh đại trận cổ xưa, thần uy mênh mông, phù văn ẩn hiện, ẩn chứa uy lực vô cùng khủng bố.

Bây giờ, đương nhiên là thiếu người dò đường.

Đáng tiếc giờ đây Giang Thần đang lánh nạn ở Thượng giới, nếu không Cố Trường Ca cũng muốn bắt hắn tới dẫn đường.

"Ta không tin ngươi không có biện pháp." Khương Lạc Thần nhìn hắn một cái, nói, "Ta cảm giác ngươi chẳng qua đang cảm thấy phiền phức "

Cố Trường Ca lên tiếng cười, nói, "Xem ra ngươi ngược lại cũng rất hiểu rõ ta, ta quả thật có biện pháp, dù sao ngươi cũng có mặt ở nơi đây, thực sự không được có thể ném ngươi qua, những nơi nào có trận pháp, ta đương nhiên liếc qua đã thấy ngay."

Khương Lạc Thần lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn, nếu ánh mắt có thể giết người, nàng tuyệt đối đã giết chết Cố Trường Ca vô số lần.

Vù! !

Giờ đây, trong hư không bỗng nhiên truyền đến từng trận dao động, ngay sau đó trở nên hoàn toàn mơ hồ, một luồng sương mù màu đen đặc tràn ngập hiện ra.

Bóng người của Bạch Liên Nhi hiện ra.

"Xem ra Quân Bất Phàm đã biết rồi?" Cố Trường Ca nhìn nàng một cái, thuận miệng hỏi.

"Hắn đã biết." Bạch Liên Nhi thản nhiên nói.

"Được, dẫn đường đi."

Cố Trường Ca gật gù, thật sự là hắn có biện pháp tìm được đường đi, lúc ấy Bạch Liên Nhi đi theo Quân Bất Phàm đồng thời tiến vào nơi này, mặc dù nguyên nhân có rất nhiều trận văn, rất khó tìm được vị trí xác thực.

Nhưng chỉ cần có phương hướng tổng thế, hắn lại dần dần thu nhỏ phạm vi, vẫn có thể tìm được chỗ ẩn nấp của hắn ta.

Nghe vậy, Bạch Liên Nhi cũng không phí lời, bóng người khẽ động, phịch một tiếng hóa thành sương mù, tràn ngập vào trong hư không, bay về phía trước mà đi.

Cố Trường Ca đi theo ở phía sau, phù văn trong con ngươi sáng rực, hóa thành ánh sáng trắng đen không ngừng tuần hoàn, dò xét trận văn thay đổi bốn phía.

"Nếu cái giếng kia là vị trí của Sinh Môn, nơi đó đương nhiên là nơi sức sống đổ vào, nói như vậy, kỳ thật cũng không khó tìm."

Ở bên dưới Luân Hồi Nhãn, tất cả cảnh tượng nơi đây đều bày ra rõ ràng.

Quy tắc trời đất, địa thế hướng đi, khí vận chảy xuôi, sức sống đổ vào.

Bước chân của Cố Trường Ca cũng không nhanh, đi theo ở đằng sau Bạch Liên Nhi.

Nhưng hắn cảm giác khi hắn đi tới, khí tức nơi này đang không ngừng thay đổi, đối phương chắc đã nhận ra hắn đến, định ngăn cản hắn đồng thời ẩn giấu khí tức của bản thân.

"Nếu như tùy tiện xâm nhập nơi đây, tuyệt đối sẽ lạc đường." Khương Lạc Thần chú ý tới thay đổi kia, lông mày không khỏi nhíu một cái.

Cố Trường Ca cũng không quan tâm nàng.

Hắn đã cảm giác được vị trí miệng giếng.

Ở trên một ngọn núi thấp, một hào quang đang chảy xuôi trong giếng cổ, sức sống đang không ngừng dâng lên, tiên khí lượn lờ.

Vị trí Sinh Môn là nơi khó tìm nhất Yêu Giới, bây giờ bên trong lại có rất nhiều dị động, từng sợi nắng sớm hiện ra từ trong đó, biến hoá khôn lường ở giữa hư không.

Một nữ tử tóc trắng, lẳng lặng xếp bằng ở trong giếng cổ, tóc trắng như thác nước, che đậy khuôn mặt.

Nàng chưa hề động đậy, cả người có một loại tiên vận, linh hoạt kỳ ảo mà mờ mịt, giống như từ ngà voi trắng điêu khắc mà thành.

Cho dù là váy dài, cũng tinh khiết trắng hơn tuyết, không có một tia màu sắc lẫn lộn.

Chính là Quân Nhược Khê.

Giờ phút này, Quân Nhược Khê chau mày, con mắt dường như muốn mở ra, cảm nhận được một luồng khí tức khủng bố, đang không ngừng tiếp cận nơi đây.

Nàng thấy không rõ dáng vẻ của đối phương, chỉ là nhận ra được đối phương cực kì khủng bố, loại khí tức kia vô cùng hỗn loạn mà mênh mông, nhưng lại mang theo trật tự làm người khác vô cùng sợ hãi, nàng thậm chí có ảo giác thân thể nàng chỉ giống như một loại giun dế.

Loại cảm giác đó cũng là lần đầu tiên nàng có được, cho dù định ẩn giấu khí tức, ngăn cản bước chân của đối phương, đều hoàn toàn làm không được.

Vù! !

Cuối cùng, con mắt đang nhắm chặt của nàng đã mở ra, định nhìn rõ khuôn mặt của đối phương.

"Cố mỗ từ hàng tỉ dặm xa xôi mà đến, Nhược Khê cô nương còn không hiện thân gặp mặt sao?"

Có điều giờ phút này, phía trên giếng cổ bỗng nhiên có âm thanh vang lên, làm cho sắc mặt bình tĩnh của Quân Nhược Khê thay đổi, hàn khí phía sau lưng dày đặc lên.

Hết chương 1095.
Bạn cần đăng nhập để bình luận