Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1656: Thiên vị

Chương 1656: Thiên vị

“Sư tôn, Cố công tử không giống với những tên Vực Ngoại Thiên Ma kia.” Tuyên Điệp công chúa có chút bận tâm nói, lo lắng sư tôn của mình nổi lên va chạm với Cố Trường Ca.

Tuyết Kiếm Tiên nghe vậy thì gật đầu một cái, đang định nói gì đó.

Nhưng Cố Trường Ca lại ngắt lời nàng, cười nhạt một cái nói.

“Ngươi có biết chuyện Kiếm Tiên Lệnh hay không?”

Nghe thấy ba chữ này, không chỉ sắc mặt Tuyết Kiếm Tiên khẽ biến mà đám người lão Thành chủ cũng khẽ run lên, cảm giác có một cỗ hàn khí thổi tới.

Hắn đang chuẩn bị thông báo chuyện này với Cố Trường Ca nhưng còn chưa kịp nói, hơn nữa làm sao mà Cố Trường Ca biết được?

Trên mặt A Thanh hiện lên vẻ nghi ngờ, nói: “Kiếm Tiên Lệnh là cái gì?”

Tuyên Điệp công chúa ở bên cạnh trầm giọng nói: “Kiếm Tiên Lệnh chính là bí lệnh của Thục tông, có thể triệu tập Kiếm Tiên khắp thiên hạ, chỉ khi xảy ra chuyện cực lớn…”

Nàng không tiếp tục giải thích nhưng A Thanh cũng đã nghe hiểu, sắc mặt cũng trở nên nặng nề.

Thực tông lại sử dụng Kiếm Tiên Lệnh vào thời điểm này, mục đích của nó là gì thì không cần nói cũng biết.

Ở trong mắt nàng, Cố Trường ca không hề có ác ý với Kiếm Huyền đại thế giới, không chỉ cứu nàng một mạng mà bây giờ còn đưa nàng về nhà.

Nếu Thục tông lựa chọn động thủ với Cố Trường Ca ở thời điểm này thì đây chẳng phải là đẩy Cố Trường Ca về phía đối lập với Kiếm Huyền đại thế giới sao?

Kết quả đáng sợ như vậy, ai có thể gánh nổi chứ?

“Ta không tham dự vào Kiếm Tiên Lệnh của Thục tông nhưng những Lục Địa Kiếm Tiên còn lại nghe thấy tin tức, đoán chừng bây giờ đang trên đường chạy tới Cổ Tang Thành.” Tuyết Kiếm Tiên nói, cũng không muốn Cố Trường ca hiểu lầm nàng tham dự ở trong đó.

“Chẳng lẽ bọn hắn muốn giết ta?” Cố Trường Ca nhàn nhạt cười cười.

Tuyết Kiếm Tiên lắc đầu nói: “Bọn hắn chỉ muốn bắt giữ ngươi, sau đó hiệu lệnh Vực Ngoại Thiên Ma để bọn hắn ra khỏi thế giới này của bọn ta.”

“Hay cho ý muốn bắt ta? Ngươi cảm thấy bọn hắn làm được không?” Vẻ mặt Cố Trường Ca vẫn không có biến hóa gì.

Đám người A Thanh và Tuyên Điệp công chúa lại giật mình không thôi, trong lúc các nàng không hiểu chuyện gì mà đã xảy ra chuyện lớn như vậy.

Kiếm Tiên Lệnh của Thục tông có thể hiệu triệu Kiếm Tiên khắp thiên hạ. Bây giờ, số lượng Lục Địa Kiếm Tiên còn lại trên Kiếm Huyền đại thế giới không nhiều nhưng tuyệt đối cũng không ít.

Mặc dù thời gian các nàng ở chung với Cố Trường ca không dài nhưng các nàng cảm giác thực lực của Cố Trường Ca chỉ có thể dùng từ ‘sâu không lường được’ để hình dung.

Chắc chắn Lục Địa Kiếm Tiên không phải là đối thủ của Cố Trường Ca.

“Mặc dù thực lực của ngươi rất cường đại nhưng ở thế giới này thì chưa chắc sẽ phát huy được thực lực chân chính, ngộ nhỡ xuất hiện chuyện ngoài ý muốn thì sao.” Ánh mắt Tuyết Kiếm Tiên rơi lên trên mặt Cố Trường Ca, âm thanh thanh lãnh.

Cố Trường Ca cười cười, không nói gì thêm.

“Nếu đây là mục đích của ngươi khi đến gặp ta thì ngươi đã đạt được mục đích.”

Hắn tùy ý khoát tay áo: “Ta không hứng thú với thế giới này của các ngươi nhưng nếu trêu chọc đến ta thì ta nghĩ hẳn là các ngươi cũng sẽ hiểu cái gì gọi là hối hận.”

“Chẳng lẽ ngươi không có mục đích gì sao? Ta nghĩ chúng ta có thể đạt được nhận thức chung.” Tuyết Kiếm Tiên cũng không ngờ tới Cố Trường ca lại có ý mở miệng tiễn khách.

Thanh âm của nàng tựa như gió xuân phất qua, thực sự rất thanh lãnh dễ nghe nhưng cũng có ý chí không thể lay động ẩn bên trong đó, giống như là Tiên Phượng khẽ kêu.

Nhưng nàng vẫn xác định được một chuyện, Cố Trường Ca thực sự không có dự định động thủ nhưng nàng tới đây một mình, Cố Trường ca muốn bắt nàng thì thực sự rất đơn giản.

“Nhận thức chung?”

“Chỉ cần các ngươi không trêu chọc tới ta là được rồi, nếu như không có ân oán thì cá nhân ta vẫn ưa thích không tranh quyền thế.” Ánh mắt Cố Trường Ca lộ ra dị sắc, sau đó cười nhạt nói.

Xem ra vị Tuyết Kiếm Tiên này cũng không thông minh như trong lời đồn đại.

Tuyên Điệp công chúa cũng không có hoài nghi chuyện Cố Trường Ca nói hắn không có ý tranh quyền thế.

Chẳng qua là nàng cảm thấy Cố Trường Ca nói như vậy là đang cảnh cáo bọn hắn không nên trêu chọc hắn, nhưng điều này lại khiến nàng bỏ đi nỗi lo âu cuối cùng trong lòng nàng.

“Công tử yên tâm, Kiếm Nhai chúng ta sẽ không làm ra chuyện trêu chọc công tử.”

“Vậy thì tốt quá rồi sư tôn, Cố công tử hắn thực sự cũng không phải là ác nhân gì, nếu hắn có ác ý đối với chúng ta thì đã động thủ với chúng ta từ sớm rồi.”

“Dựa vào thực lực của hắn thì căn bản không cần những âm mưu quỷ kế gì cả.”

Ánh mắt Tuyên Điệp công chúa lộ ra vẻ vui mừng, cũng là nói, mặc kệ là thế giới gì thì cũng cần xem mặt.

Huống chi đối với nàng mà nói thì Cố Trường Ca còn có ơn cứu mạng, cho dù nàng thân là đệ nhị mỹ nhân ở Nam Hoang châu cũng không phải ngoại lệ.

Những ngày này, trong lúc nàng gảy đàn, Cố Trường Ca lại có thể chỉ điểm cho nàng, khiến nàng kinh động như thể gặp thiên nhân, có rất nhiều ích lợi.

Tuyết Kiếm Tiên nhẹ nhàng thở dài, cũng không ngờ đồ đệ của mình lại thiên vị Cố Trường Ca như vậy.

Trước kia, Tuyên Điệp công chúa chính là mắt cao hơn đầu, thiên kiêu bình thường đừng nghĩ có thể lọt vào mắt nàng, cho dù là tứ kiệt của Kiếm Huyền đại thế giới thì nàng cũng khinh thường không thèm nhìn.

Nhưng chỉ ở chung với Cố Trường Ca vài ngày ngắn ngủi lại nói ra những lời này.

Hết chương 1656.
Bạn cần đăng nhập để bình luận